Ôn Dao nghiên cứu tinh hạch cả đêm, đáng tiếc không có tiến triển gì, tất cả lý thuyết ma pháp đều không dùng được, phương pháp khoa học trên trái đất cô cũng không hiểu đầy đủ, nhưng Bạch Tiểu Tiểu trông tinh hạch mà thèm, rất muốn ăn lắm rồi.
Ôn Dao quyết định lần sau đào được tinh hạch thì cho nó thử xem, xem thử biến dị động vật ăn xong có phản ứng gì.
Nhanh đến lúc hừng đông, Hạ Uyển đến gọi Ôn Dao, nói thu dọn chút đồ đạc rồi chuẩn bị rời đi.
Trước đó, đa phần đồ đạc đều cất vào không gian của Ôn Dao, bây giờ lại đem những đồ vật thường dùng thu vào, trên cơ bản đồ vật Hạ Uyển có thể sử dụng đều đặt riêng, tất cả quần áo, đệm chăn, đồ dùng sinh hoạt, thậm chí bộ đồ ăn đồ làm bếp đều trang bị thêm một chút.
"Ai biết sau này còn có thể mua được những thứ này hay không, không gian đủ chứa thì chứa hết, còn đồ vô dụng thì ném đi." —— nguyên văn lời nói của Hạ Uyển.
Cho nên sau khi không khác biệt lắm đem toàn bộ đồ trong nhà chuyển vào không gian, mỗi người đều đeo một cái ba lô để che dấu tai mắt người khác rồi đi ra ngoài.
Hạ Uyển lái chiếc xe Jeep từ trong ga ra ra, Ôn Trác kêu chị xuống xe, sau đó bảo Ôn Dao cất xe vào, dẫn các cô đi ra ngoài.
"Không phải muốn đi sao? Sao không lái xe?"
"Đi trước đến một chỗ, có một kinh hỉ dành cho em." Ôn Trác cười cười, có chút thần bí nói.
Trên đường lại gặp hai con Zombie, chắc là từ bên ngoài vào, lần này Hạ Uyển ra tay trước, chị lấy hạt giống biến dị luyện tập trong sân trước đó không ngừng thúc đẩy sinh trưởng, rồi ném đến dưới chân con Zombie đầu tiên, hạt giống nhanh chóng nẩy mầm sinh trưởng ra mấy cây mây.
Phía ngoài cây mây hiện lên màu xanh sẫm, vốn lá cây cơ bản thoái hóa, mũi gai dài ra thật nhỏ và dày đặc.
Cây mây quấn chặt lấy Zombie, hơn nữa không ngừng buộc chặc, kéo ngã hắn xuống đất.
Có mấy nhánh cây mảnh bị Zombie giãy dụa kéo đứt, Hạ Uyển tăng thêm dị năng, lại chỉ huy một nhánh dây mây to hơn cuốn lấy cái cổ yếu ớt của Zombie, dùng sức siết chặt, cuối cùng trực tiếp cắt đứt cổ Zombie, màu đen đỏ sậm bắn ra tung tóe.
Mà bên kia, Bạch Tiểu Tiểu chủ động trườn như bay đến, cuốn lấy một con khác, về nguyên nhân chủ động...
Bạch Tiểu Tiểu ngay lúc con Zombie bị trượt chân, trực tiếp lấy phần đuôi có độc đâm vào đầu Zombie, quấy vài vòng, móc ra một viên tinh hạch còn dính đầy óc trắng bóng.
Dường như sợ Ôn Dao tìm nó lấy, liền ném thẳng vào miệng, sau đó trườn đến bên chân Ôn Dao, có chút nịnh nọt cọ xát ống quần Ôn Dao.
Ôn Dao: ...
Hạ Uyển cười ra tiếng, Ôn Dao ghét bỏ dời chân, ngồi xổm xuống tuyên bố bắt đầu kiểm tra.
Đem cả cơ thể Bạch Tiểu Tiểu từ trong ra ngoài cẩn thận kiểm tra một lần, xác định thân thể của nó không có bất cứ vấn đề gì, sau đó mới lục tục đi lên phía trước.
Cho đến khi đi đến một căn biệt thự khác mới dừng lại, Ôn Dao biết căn biệt thự này, đây là của hai vợ chồng già, bình thường hay lui tới với gia đình của cô, có điều hai tháng trước đã đi nước ngoài thăm con gái của bọn họ rồi.
Ôn Trác đi đến bên cạnh ga ra biệt thự, trực tiếp lấy chìa khóa ra mở cửa cổng, làm một động tác mời.
Trong ga-ra ngoại trừ một chiếc xe sang trọng bình thường, còn có một chiếc xe bị tấm vải bạt phủ kín, nhìn tổng quát giống như một chiếc xe vận tải.
Ôn Trác trước ánh mắt nghi hoặc không biết gì của hai người, kéo tấm vải bạt xuống dưới, một chiếc nhà xe loại nhỏ màu xám bạc xuất hiện trước mắt.
"A Uyển, năm ngoái em nhìn thấy hai vợ chồng tự lái chiếc nhà xe đi du lịch vòng quanh thế giới không phải rất hâm mộ sao, còn nói nếu trẻ lại mười tuổi cũng sẽ làm như vậy."
Ánh mắt Hạ Uyển trong nháy mắt mê mang, dường như không nhớ rõ chính mình từng nói những lời này, một lát sau mới phản ứng kịp, cảm động mà nhìn về Ôn Trác, không nghĩ đến chính mình chỉ thuận miệng nói thế mà anh cũng để ở trong lòng.
"Năm ngoái anh ở nước ngoài, có đặt hàng công ty Nick làm chiếc nah2 xe này, bởi vì có vài yêu cầu đặc thù, hai tháng trước mới chở đến đây, trước đó anh mượn xe để tạm ở ga ra của bọn họ, thuận tiện trang trí bên ngoài.
Vốn định lúc sinh nhật của em dành cho em một kinh hỉ, sau đó từ chức dẫn em đi du lịch, không nghĩ đến..."
Ôn Trác cười cười nói: "Có điều bây giờ cũng có thể tiến hành, còn tiết kiệm thời gian xin giấy phép."
Mở cửa xe, đi vào bên trong, toàn bộ nội thất bên trong đều dùng màu trắng gỗ thô làm màu sắc chủ đạo, tận cùng bên trong nơi góc phải đặt một chiếc giường đôi, có bức màn vây quanh, bên trái có lối đi và buồng vệ sinh; ở giữa là khu ăn cơm và chỗ nghỉ ngơi, chiều dài bên trái nở ra, bên phải bàn ăn được gấp lại; phía trước có một phòng bếp nhỏ mở rộng, cùng với một ít đồ điện gia dụng, hai bên trần xe đều là một loạt tủ chứa đồ, có thể nói tuy chim sẻ nhỏ nhưng ngũ tạng đều đủ.
Nhìn một vòng, Ôn Dao muốn biết, một giường lớn như vậy, cô ngủ thì sao? Chẳng lẽ ngủ ghế sô pha? Thế không phải cho đến bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến cô à...
Dường như Ôn Trác biết Ôn Dao suy nghĩ cái gì, anh chỉ chỉ lên trên khu điều khiển, Ôn Dao ngẩng đầu nhìn lên, có một chiếc giường nhỏ được sắp xếp ở phía trên, còn có tấm rèm màu nâu nhạt có thể kéo lại.
Được rồi...!vẫn tốt hơn so với ghế sô pha, xem ra khi anh của cô đến chỉ có thể ngủ sô pha, có điềi...!làm sao cô đi lên?
Tìm cả buổi, mới phát hiện trong góc có một cầu thang gấp.
Ôn Dao leo lên mới phát hiện cái giường này dài 1m8, rộng 1m.
Cuối giường còn có ngăn tủ, nơi đầu giường có chiếc đèn nhủ nhỏ áp tường, không gian này đối với cô mà nói đã dư xài.
Theo Ôn Trác nói, vì cân nhắc an toàn, lúc đặt hàng chiếc xe này yêu cầu đề phòng bảo động theo xe tiêu chuẩn đấy, thủy tinh đều là kính chống đạn, ngoại trừ máy phát điện giao thời bên ngoài, còn trang bị thiết bị phát điện năng lượng mặt trời, hoàn toàn thích ứng với bất cứ tình huống gì phát sinh bất ngờ, quả thật dùng tiền chồng chất lên.
Ôn Trác và Hạ Uyển đi đến khu điều khiển chuẩn bị cho chuyến xuất phát, Ôn Dao làm ổ trên ghế sa lon liên hệ dị năng, cô cảm giác dị năng mình sắp tiến cấp rồi, có điều không biết làm như thế nào, chỉ có thể tập luyện nhiều hơn, Bạch Tiểu Tiểu bắt chước theo co rúc bên chân Ôn Dao ngủ.
Tại chỗ ngăn cản xe tiến vào khu biệt thự, tay súng bắn tỉa đang đứng trên sân thượng tuần tra, hắn nhanh chóng trở về báo cáo cho Tần Thiếu Minh.
Tần Thiếu Minh thoáng suy tư, quyết định đi theo phía sau bọn họ ra ngoài.
Thứ nhất bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít đều có người bị thương, còn chưa bình phục hoàn toàn, một mình ra khỏi thành phố khá nguy hiểm, mà mặc dù không biết ngọn nguồn người một nhà kia, nhưng thực lực không tầm thường, đi theo phía sau cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Thứ hai bọn hắn đã chậm trễ quá nhiều thời gian rồi, phải nhanh chóng đến căn cứ Hoa Trung, hơn nữa thời gian càng lâu Zombie càng lợi hại, Zombie trong nội thành cũng không ngừng đi đến chung quanh, nếu còn không đi sẽ càng ngày càng khó rời khỏi.
Sau khi quyết định, bọn hắn thu dọn đồ đạc lên xe, đi đến nơi ngày hôm qua bọn hắn bị vây công, liến nhìn thấy nơi đó chồng chất thi thể Zombie đầy đất, cơ bản đều bị thiếu cánh tay thiếu chân, chắc chắn là do quả cầu nước phát nổ hôm qua gây nên.
"Cô có thể làm đến nước này hay không?" Tần Thiếu Minh cau mày, nhìn trước mắt đầy chân cụt tay đứt, quay đầu hỏi Trương Lâm Lâm dị năng giả hệ thủy.
Trương Lâm Lâm đỏ mặt lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Đêm qua tôi đã thử, có thể lực áp suất không đủ, thử lâu hơn còn bị đau đầu."
Cô cắn môi dưới, có chút chần chờ hỏi: "Nếu không chúng ta đi hỏi thăm cô bé kia có kỹ xảo gì?"
Tần Thiếu Minh không nói gì, chị Phỉ ở một bên mở miệng: "Cô bé kia cũng khó mà nói ra chuyện này, hơn nữa nhìn cha mẹ cô bé ấy cũng không đơn giản, chuyện này làm sao người khác có thể dễ dàng nói cho cô biết."
Trương Lâm Lâm nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Tần Thiếu Minh, phát hiện hắn cũng không chú ý bên này, đáy lòng có chút thất vọng.
Cũng không trả lời chị Phỉ, trong lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu nước nho nhỏ, lại bắt đầu thử nghiệm tiếp tục.
Cô muốn, đợi đến lúc cô cũng có thể làm được như vậy, hắn...!Có lẽ sẽ nhìn cô thêm vài lần....