Zombie đang cùng chiến đấu với Ảnh Điệp cảm nhận được nguy hiểm khó hiểu, nó quyết đoán buông tha cho con mồi trước mắt, thân thể hơi nghiêng, thậm chí thả ra tấm chắn nước màu xanh nhạt ngăn chặn trước người.
Một nhúm ánh sáng trắng xuyên thẳng qua tấm chắn nước, bay qua lỗ tai của nó, bẳn thủng đại thụ phía sau.
Trong nháy mắt, lỗ tai của nó cùng một phần nhỏ đầu lâu đã bị ánh sáng trắng tiêu tan sạch sẽ hoàn toàn rồi!
Óc màu xám trắng hỗn tạp với máu đen chảy xuống từ cổ nó, khiến bộ dáng của nó còn thấy được được nay lộ ra càng thêm đáng sợ rồi.
Zombie bị tấn công nổi giận gầm lên một tiếng, nó nâng hai tay lên, một mảng lớn chất lỏng màu xanh lá bay vụt về phía Thiệu Văn.
Thiệu Văn chịu đựng đùi phải truyền đến từng cơn đau đớn, nằm ngã vào trên đồng cỏ, cực kỳ nhanh lăn qua trái vài vòng, tránh né công kích đồng thời còn đưa tay bắn mấy phát về phía Zombie, bắn xuyên qua người nó nhiều cái lỗ.
Có điều không bắn trúng chỗ yếu nên cũng không có bao nhiêu tác dụng, n ngược lại chọc giận Zombie.
Nó ngửa đầu nổi giận gầm lên một tiếng, mấy con Zombie nhỏ đột nhiên buông tha kẻ thù trước mắt, toàn bộ bay đến đánh tới Thiệu Văn.
Đội viên khác thấy thế vội vàng tiến lên chặn đường, nhưng vẫn có ba con Zombie nhỏ đột phá phòng tuyến của bọn hắn, cách Thiệu Văn càng ngày càng gần.
Thiệu Văn giơ súng lên, trực tiếp bắn thủng một con Zombie nhỏ, vào lúc cô chuẩn bị bắn phát thứ hai, phát hiện năng lượng tinh hạch đã hao hết, phải đổi tinh hạch!
Cô nửa ngồi dậy, chuẩn bị sử dụng dị năng đào thoát, lại phát hiện không biết từ lúc nào, hai chân của mình đã bị cỏ non màu đỏ sậm dài ra từ trong đất quấn lên, khiến cô hoàn toàn không thể động đậy.
"Đội trưởng!"
Xa xa có đội viên phát hiện Thiệu Văn rơi vào khốn cảnh, bọn họ có ý định đến cứu viện, lại bị đám Zombie đột nhiên nổi giận ngăn cản.
Đồng tử Zombie càng ngày càng đỏ, tốc độ tấn công càng lúc càng nhanh, cả người dường như giống như vũ trụ nhỏ bộc phát, vốn chỉ đang cố gắng chống đỡ lập tức như bị đè nặng đánh, phải hai người mới có thể miễn cưỡng đối phó một con.
Ảnh Điệp cũng bị Zombie biến dị hệ thủy hệ chế trụ rồi, mắt thấy móng vuốt sắc bén của Zombie cách cổ Thiệu Văn càng ngày càng gần, đột nhiên, một luồng ánh sáng trắng lao thẳng đến, lập tức đánh bay hai con Zombie nhỏ.
Vốn Thiệu Văn còn chuẩn bị đồng quy vu tận được cứu viện không cách nào tưởng tượng này làm cho ngây ngốc rồi, đợi đến khi nhìn thấy rõ chắn trước mặt mình là ai, cô không khỏi kinh hô: "Tiểu Tiểu?!"
Kịp thời đuổi tới đúng là Tiểu Tiểu, nó quay đầu gật gật đầu cùng Thiệu Văn, liền gia nhập chiến cuộc.
Tiểu Tiểu đến làm cho áp lực trên người mọi người buông lỏng một chút, sức chiến đấu của Tiểu Tiểu cao hơn Mạn Mạn không ít, chỉ chốc lát sau, đã tiêu diệt được hai con Zombie nhỏ trước đó.
Cứu viện đột nhiên xuất hiện khiến bọn họ bất ngờ đấy, ngay cả Zombie biến dị cũng giật mình không thôi, nó gầm nhẹ vài tiếng, còn thừa lại ba con Zombie nhỏ lập tức trở về bên cạnh của nó.
Thiệu Văn rút ra con dao cắt hết cỏ đỏ còn quấn chặt trên chân mình, ngẩng đầu liếc nhìn chung quanh rồi hỏi: "Tiểu Tiểu, Dao Dao đâu rồi?"
Vừa dứt lời, một bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn đột nhiên rơi xuống từ giữa không trung, thật sự là Ôn Dao.
Ngực Ôn Dao có chút phập phồng, quá lâu không rèn luyện, thể lực thân thể hình như có chỗ xuống thấp, sau này xem ra phải dành chút thời gian rèn luyện lại rồi, thể lực cũng không thể quá kém.
Nhìn thấy Dao Dao, trái tim Thiệu Văn thả xuống tảng đá lớn, ít nhất nhiệm vụ của cô đã hoàn thành một nửa, người đã tìm được, hiện tại cần làm là đối phó mấy con Zombie trước mắt này.
"Chúng đều là Zombie biến dị, thực lực rất mạnh, còn biết đánh lén, vừa rồi lúc chúng ta đi qua nơi này bị đánh trở tay không kịp.
"
Nếu không phải như vậy, bọn họ cũng không rơi vào khổ chiến, phải biết, bọn họ lợi hại nhất chính là hợp tác chiến đấu, giữa các chiến hữu có sự phối hợp ăn ý với nhau.
Nhưng ngay từ đầu con Zombie này đã ngăn cản tất cả, khiến bọn họ không thể không hoài nghi có phải nó theo dõi quan sát bọn họ hay không.
"Con nữ Zombie trưởng thành kia hệ thủy, hơn nữa dị năng nước của nó có tính ăn mòn rất mạnh, không thể đụng vào, hơn nữa nó vận dụng dị năng thuần thục.
"
Thiệu Văn đứng người lên, rẽ ngang đi đến bên người Ôn Dao, nói kỹ càng cho Ôn Dao biết đặc thù cùng đặc điểm công kích của con Zombie này.
Đối với sự cứu viện của Ôn Dao, Thiệu Văn một chút cũng không cảm thấy ngại ngùng, bây giờ cô rất khó xem Ôn Dao là trẻ con.
Hơn nữa thực lực của người ta mạnh, cô cần phải làm là tận khả năng nói cho Ôn Doa biết tin tức và không thể cản trở.
Ôn Dao nhẹ gật đầu, chăm chú đánh giá con Zombie đối diện, mà Zombie không có phát động công kích, đồng dạng cảnh giác nhìn chằm chằm vào Ôn Dao, nó cảm giác được người phía trước này rất nguy hiểm.
Đột nhiên, tay phải Zombie vung lên, một mảng lớn kim nước lít nhít ùn ùn bay vụt về phía bọn họ, ba con Zombie nhỏ cũng đồng thời phát động ra công kích.
Dưới chân của bọn nó bắt đầu xuất hiện đầm lầy bọt khí màu xanh lá cây, còn có vô số thực vật biến dị bắt đầu mọc ra gai nhọn quấn quanh thân thể của bọn nó.
Zombie biến dị hệ thủy làm xong tất cả sau đó sau đó xoay người bỏ chạy, mà đám Zombie nhỏ lập tức đánh tới bọn Ôn Dao.
Dưới chân đầm lầy trong nháy mắt bị đóng băng, có một đội viên không đứng vững, chân vừa trợt, cả người ngã trên mặt đất.
Tất cả thực vật đều bị đao nước của Ôn Dao chặt đứt, mà kim nước đầy trời vào lúc đến gần Ôn Dao đột nhiên toàn bộ tụ tập lại với nhau, thời gian dần qua trong tay Ôn Dao tạo thành một quả cầu nước màu xanh lá.
Thấy động tác của Ôn Dao, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua còn có thể khống chế dị năng của người khác đấy, cái này làm sao làm được?!
Thật ra Ôn Dao cũng không thoải mái, khống chế dị năng người khác tấn công vô cùng tiêu hao tinh thần lực, chỉ một động tác đơn giản, thậm chí Ôn Dao đã tiêu hao một phần tư tinh thần lực cùng một phần dị năng.
Phải biết, tinh thần lực của cô bây giờ còn cao hơn kiếp trước một chút đấy!
Ôn Dao thử khống chế dị năng đối phương rồi chặt đứt liên hệ, trong chiến đấu chưa từng thử qua, không nghĩ đến hao tổn lớn như vậy, chuyện như vậy sau này ít làm thôi, được không bù mất.
Sau khi khống chế hoàn toàn quả cầu nước, Ôn Dao trở tay quăng ra, quả cầu nước chia ra làm ba, đập tới ba con Zombie nhỏ.
Những người khác cũng kịp phản ứng, hai người bọn họ một tổ, lần nữa ra tay tấn công về đối phương.
Mà Zombie biến dị hệ thủy chạy trốn trước đó tất bị Tiểu Tiểu đuổi theo ngăn lại.
Zombie hệ thủy nhe răng trợn mắt với Tiểu Tiểu một phen, sau đó quay người nhìn về Ôn Dao đang đi về hướng nó, đồng thời bên cạnh nó bắt đầu hiện ra nhiều quả cầu nước.
Phát ra tấn công không chỉ mất liên hệ với mình, hơn nữa chạy trốn cũng đã thất bại, nó hiểu rõ, đây là một trận đánh ác liệt, chỉ có gϊếŧ người trước mắt này, nó mới có thể sống sót.
Hơn nữa! Thịt của người này nhất định ăn thật ngon a!
Zombie từ bỏ chạy trốn đôi đồng tử màu đỏ càng thêm u ám, cảm giác áp lực như vậy ngược lại càng khiến nó hưng phấn lên, quả cầu nước bên người nó càng gia tăng thêm nhiều cái.
"Lui về phía sau.
"
Thấy Ảnh Điệp theo mình đi đến trước, Ôn Dao liếc nhìn cô ấy, bảo cô ấy lui ra.
Ảnh Điệp cũng không phải không bị thương, hai cánh tay của cô đều bị chất lỏng kia đốt cháy rồi, xuất hiện bướu thịt khó coi.
Nhưng vì Ảnh Điệp căn bản không cảm giác đau đớn, cho nên dù cho thân thể gánh nặng lớn, cô vẫn như cũ có thể tiếp tục chiến đấu.
Có điều!
Đó là Ảnh Điệp, đợi đổi trở lại, Ngữ Điệp chỉ sợ đau chết mất.
.