Nhớ đến đêm đó các cô cũng theo chân đám quân nhân kia trở về, quả nhiên thân phận của các cô không đơn giản nha.
Nghĩ như vậy, Kiều Hi tiếp tục hỏi người bên cạnh: "Tôi nhìn thấy trên xe còn có những người khác, trong đó còn có hai cô bé, các cô ấy là ai thế?"
"Cô bé à? À, chắc là em gái của đoàn trưởng Ôn, nghe nói cậu ấy có hai em gái."
Thì ra là như vậy, Kiều Hi nhìn qua chiếc xe càng chạy càng xe ngẩn cả người trầm mặc không nói thật lâu, thẳng đến khi có người gọi hắn hắn mới hồi phục tinh thần.
Bọn Ôn Dao rất nhanh đi đến tòa cao ốc hiệp hội dị năng giả, so với lần đầu tiên Ôn Dao đến, tòa cao ốc lại có sự thay đổi mới, tường bên ngoài càng thêm chắc chắn, phía trước còn quay quanh đủ loại thực vật biến dị, ở cửa ra vào có hai người canh gác.
"Đừng nhìn những thực vật này an an phận phận, không có gì khác với thực vật bình thường, nhưng chúng được một dị năng giả hệ mộc rất lợi hại thúc đẩy sinh trưởng đấy, nghe nói có linh trí, đối với hành vi con người có thể tự mình phán đoán, nếu như có ý định tấn công vào tòa cao ốc hiệp hội hoặc có hành vi ngôn ngữ không có ý tốt, chúng sẽ chủ động công kích đấy."
Hạ Y Huyên rất quen thuộc với tòa cao ốc hiệp hội dị năng giả này, cô vừa giải thích với Ôn Dao, vừa kể về những chuyện lý thú từng xảy ra, mà Ngữ Điệp đến đây mấy lần cũng ở một bên bổ sung thêm cho rõ ràng.
Ôn Dao nhìn nhìn thực vật không có chút thu hút nào kia, quả thật tinh thần lực chấn động hiếu thắng hơn thực vật biến dị đã từng gặp, có điều vẫn còn kém xa Mạn Mạn.
Đi vào tòa cao ốc, còn chưa kịp quan sát hoàn cảnh đại sảnh, đã nghe một giọng nam đầy hưng phấn: "Ôn Minh các người đã tới, đợi cả nửa ngày rồi!"
Từ Dương đứng ở bậc thang trên lầu hai vẫy vẫy tay về phía bọn họ, sau đó tay phải chống lan can dùng sức nhảy lên, nhảy từ trên lầu xuống.
Sau khi hạ xuống trực tiếp dang rộng hai tay về phía Ôn Dao.
"Dao Dao ~ đã lâu không gặp! Woa, Dao Dao của chúng ta càng ngày càng đáng yêu ~ "
Đáng tiếc Từ Dương còn chưa đến gần Ôn Dao được, thậm chí vẫn còn cách Ôn Dao một mét, đã bị Ôn Minh kịp thời ngăn cản cho một cước bay ra ngoài.
"Mẹ nó, Ôn Minh, chân cậu cũng quá ác độc rồi đó!"
Từ Dương vuốt vuốt eo, bất mãn phàn nàn nói.
Cậu chỉ là quá lâu không gặp Ôn Dao, nên kích động một chút, có cần như vậy không? Đã nói tình cảm anh em rồi mà, đâu hết rồi?!
"Còn có thể ác hơn đấy."
Nhìn trong tay Ôn Minh bắt đầu lóe lên tia chóp màu lam, Từ Dương lập tức lui về phía sau vài bước.
Được rồi, không cùng muội khống, không, muội nô chấp nhặt được!
Từ Dương ngồi thẳng lên, trừng mắt liếc nhìn mấy người trong đại sảnh đang xem náo nhiệt bên này, lúc này mới bước nhanh đuổi theo đoàn người Ôn Minh.
Tiến vào phòng họp Cố Minh Duệ đã chuẩn bị từ trước, phát hiện tiểu đội bọn họ đều ở đây, trên bàn còn bày không ít hoa quả, bọn hắn đang câu được câu không trò chuyện với nhau.
Thấy bọn Ôn Minh, Cố Minh Duệ vội vàng mời bọn họ ngồi, còn đem hoa quả để trước mặt Ôn Dao và Ngữ Điệp.
"Woa, lâu như vậy đây là lần đầu tiên tụ họp đông đủ như vậy đấy ~" Từ Dương vào cuối cùng đóng cửa, nhìn nhìn người trong nhà nói.
"Đúng vậy." Cố Minh Duệ nhẹ gật đầu.
Tuy Ôn Minh cũng đã gặp thành viên mới gia nhập, nhưng cậu bận rộn nhiều việc, Dao Dao cũng thường không gặp người, đây đúng là lần đầu tiên mọi người ngồi cùng một chỗ với nhau.
Cố Minh Duệ nói với Ôn Minh một vài chuyện gần đây trong hiệp hội, cùng với hướng đi của từng đoàn dị năng.
Tuy mỗi cuối tuần cậu đều làm báo cáo gửi đi, nhưng có nhiều thứ trong báo cáo không thể nói rõ ràng, vẫn là trước mặt nói chuyện cũng nhau rõ hơn.
Từ Dương ở một bên trêu chọc Ôn Dao nói chuyện, lại chỉ lấy được một cái liếc mắt của Ôn Dao, còn bị Tiểu Tiểu nhe răng trợn mắt uy hiếp một phen.
Mà Hạ Y Huyên lập tức cùng bọn Lý Đồng thì thầm nói chuyện với nhau.
Phòng hội nghị này đã trải qua cải tạo chuyên môn, hiệu quả cách âm rất mạnh, mà ngay cả Từ Dương đứng ở ngoài cửa mới có thể miễn cưỡng nghe được âm thanh bên trong, chứ đừng nói chi Cố Minh Duệ còn cố ý dặn dò không cho phép người nào đến gần.
Nói xong những chuyện này, Cố Minh Duệ hỏi Ôn Minh: "Nói đi, có phải có chuyện gì đặc biệt hay không?"
Lúc này Ôn Minh muốn cậu triệu tập người, có lẽ cũng không phải muốn nghe cậu nói chuyện hiệp hội, có lẽ còn có mục đích khác.
Ôn Minh không trả lời nghi hoặc của Cố Minh Duệ, mà đưa cho cậu ấy hai quyển vở nhỏ, ra hiệu cậu ấy tự xem.
Cố Minh Duệ hơi nhướng chân mày, đưa tay tiếp nhận, muốn nhìn xem tên Ôn Minh này bán hũ nút gì đây.
Rất nhanh cậu đã xem hết hai quyển vở, trên vẻ mặt bắt đầu nhăn nhó, quả thật dường như không biết nên phản ứng như thế nào mới đúng.
Thật ra phương pháp tu luyện dị năng cậu cũng không hiếm lạ gì, trước kia Ôn Minh vẫn còn làm đội trưởng đã từng dạy bọn họ một chút nội dung tương tự, quan trọng là...!phương pháp minh tưởng tinh thần lực, trong đó còn đề cập đến mối quan hệ của tinh thần lực và dị năng!
"Này, Minh Duệ biểu lộ này của cậu là thế nào vậy? Cái gì đó, lại có thể làm mặt cậu run rẩy như vậy!"
Từ Dương chú ý đếnbên này nhào đầu về phía trước muốn xem là cái gì, lại có thể làm cho Cố Minh Duệ gần đây luôn cười tủm tỉm lại làm ra biểu lộ có độ khó cao như thế.
Cố Minh Duệ một tát đẩy Từ Dương ra, gấp quyển vở lại không cho cậu ấy xem: "Qua một bên chơi đi."
"Thôi đi pa ơi...!đồ keo kiệt."
Cố Minh Duệ không để ý Từ Dương càu nhàu, cậu đứng dậy đi tới cửa mở cửa nhìn ra bên ngoài, dường như phân phó gì đó, sau đó quay người đóng cửa cẩn thận lại.
Cố Minh Duệ thận trọng với thứ này như thế khiến những người khác đều an tĩnh lại, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía cậu.
"Ôn Minh, cậu muốn công khai những thứ này?"
Cố Minh Duệ không để ý đến tầm mắt của bọn họ, ngồi đối diện Ôn Minh trực tiếp mở miệng hỏi.
Công khai? Công khai cái gì?
Những người khác hai mặt nhìn nhau, sau đó nín thở ngưng thần nhìn qua hai người, vểnh tai lên chăm chú lắng nghe.
"Tôi có quyết định này, cậu thấy thế nào." Ôn Minh tùy ý ngã người ra sau tựa vào lưng ghế, hỏi cách nhìn của Cố Minh Duệ.
Cố Minh Duệ suy nghĩ một hồi, trả lời: "Phải xem cậu muốn công bố như thế nào, tôi không đồng ý chỉ công bố trong quân khu, cũng không đồng ý nói cho tất cả mọi người."
"Nói như thế nào?"
"Trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, chỉ công bố trong nội bộ, cuối cùng cũng sẽ có người biết, thứ này chắc chắn sẽ khiến tất cả mọi người chú ý, dù sao ai không muốn có thực lực? Cho đến lúc đó, dị năng giả bình thường có khả năng vì thứ này bí quá hoá liều, khi đó căn cứ nhất định sẽ lâm vào nội đấu."
"Đúng vậy." Ôn Minh gật gật đầu, biểu thị đồng ý.
"Tôi cũng không đồng ý không công bố ra ngoài, hiện bên trên đều tìm cách lôi kéo, ước thúc dị năng giả bình thường, thậm chí hấp dẫn bọn hắn nhập ngũ, nếu trực tiếp công bố ra bên ngoài, thực lực dị năng giả bình thường nhất định sẽ tăng lên.
Như vậy quả đấm cứng rồi, lưng thẳng, muốn cũng nhiều hơn.
Thời điểm có ý kiến bất đồng với bọn hắn, bọn hắn bất mãn cũng rất có thể dẫn đến bạo động, đến lúc đó, chính là tự bê đá đập chân mình."
"Này...!hình như chúng ta cũng là dị năng giả bình thường nha..."
Từ Dương nghe xong cả buổi yếu ớt xen vào một câu.
Tiểu Minh Tử à, thế nhưng cậu là hội trưởng hiệp hội dị năng đấy, theo lý thuyết là cậu cầm đầu tất cả dị năng giả bình thường ở căn cứ Hoa Nam, thế mà cùi chỏ lại hướng ra ngoài, bị dị năng giả khác biết có thể tạo phản không hả!
Cố Minh Duệ trợn mắt liếc nhìn Từ Dương, biết rõ còn cố tình gây sự, bọn họ rốt cuộc ở bên nào cậu ấy lại không biết sao?
"Phốc phốc!"
Lý Đồng không chút khách khí cười ra tiếng, những người khác cũng nghẹn cười.
Từ Dương nhún nhún vai, cậu chỉ đùa một chút mà thôi, đương nhiên cậu biết rõ chính mình đứng bên nào, đây không phải làm cho bầu không khí thêm sinh động sao.
Ai bảo cậu ấy không nói rõ ràng, làm cậu ngồi nghe rất tốn sức nha!.