Đợi đến lúc trong phòng họp chỉ còn lại hai người bọn họ, Tề Cảnh Huy vẫy vẫy tay với Ôn Minh, để cậu ngội xuống bên cạnh mình.
"Ôn Minh à, qua vài ngày nữa cháu mang một số tinh thạch đi đến căn cứ Hoa Đông."
Nhìn thấy ánh mắt Ôn Minh đầy nghi hoặc, Tề Cảnh Huy kiên nhẫn giải thích nói: "Bác đã thông qua bên trên rồi, trước mắt mấy căn cứ đều đã tìm được mỏ tinh thạch chung quanh căn cứ, nhưng căn cứ Hoa Đông phát hiện ít nhất, bọn hắn cầm đồ đạc đến trao đổi với chúng ta, bên trên cũng đồng ý, cho nên cần cháu dẫn đội đi đến căn cứ Hoa Đông tiến hành nhiệm vụ lần này."
"Dùng cái gì trao đổi?"
"Đừng nói nữa, đối phương không chịu nói, chỉ nói chúng ta tuyệt đối sẽ không chịu thiệt, cho nên cần cháu đi xem."
Nhắc đến việc này, Tề Cảnh Huy cũng có chút đắc ý, căn cứ trưởng căn cứ Hoa Đông này có chút tiểu tiết không ảnh hưởng đến toàn cục với anh, ngày bình thường đều xem nhau không hợp mắt, vừa thấy đã muốn tranh cãi rồi.
Không nghĩ tới lần này hắn đến cầu mình nha, giọng điệu còn vô cùng thành khẩn, để Tề Cảnh Huy bắt được cơ hội trào phúng hắn một phen.
Mặc dù đối phương không chịu nói đổi cái gì, nhưng anh cũng không thể không đổi, dù sao đây không phải vấn đề cá nhân, nó quan hệ đến tồn vong toàn bộ căn cứ, cho dù đồ vật đối phương không đáng, anh cũng phải đổi, đáng lo đổi ít một chút mà thôi.
"Còn có, đi cùng mấy người bên Cố Minh Duệ, nhưng không được mang theo Cố Minh Duệ đi."
Tề Cảnh Huy rất hài lòng về Cố Minh Duệ, chàng trai trẻ thông minh lại có thủ đoạn, từ khi cậu ấy lên làm hội trưởng, mặc dù không nói dị năng giả toàn bộ căn cứ đều nghe lời, nhưng dễ quản lý hơn trước kia rất nhiều, là một nhân tài!
"Tại sao phải dẫn bọn họ?"
Tề Cảnh Huy cởi nút áo thứ nhất, nới lỏng thoáng khí một chút, mở miệng nói: "Lần này căn cứ Hoa Đông không chỉ đưa ra giao dịch cùng chúng ta, đồng thời cũng đã nói với căn cứ Hoa Trung, dù sao bọn họ cần số lượng nhiều, chúng ta không có khả năng cho bọn hắn nhiều như vậy.
Mà các cháu đại biểu quân đổi đi, rất nhiều chuyện không tiện, bọn họ đi theo một người để thuận tiện làm việc, thứ hai cũng có thể trao đổi với dị năng giả của đối phương, bác đoán căn cứ Hoa Trung cũng giống như chúng ta phái người không phải dị năng giả trong quân đội."
"Được, không có vấn đề."
"Đúng rồi, Dao Dao cùng Huyên Huyên cũng cùng đi."
Không đợi Ôn Minh mở miệng hỏi thăm, Tề Cảnh Huy tiếp tục nói: "Lần này các cháu ngồi trực thăng đi, mang theo dị năng giả không gian, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sẵn tiện đi căn cứ Hoa Bắc luôn.
Qua một tháng nữa sẽ bước sang năm mới rồi, các cháu trở về nhà họ Hạ một chuyến.
Những binh sĩ kia cũng cùng đi, qua hết năm các cháu hãy trở về."
Tề Cảnh Huy thoáng dừng lại một chút, có chút không tự nhiên mà dặn dò: "Nhất định phải trở về, cũng đừng bị căn cứ Hoa Bắc mê hoặc, vứt bỏ chúng ta à nha!"
Nhớ đến tính tình của Hạ lão, Tề Cảnh Huy còn thật lo lắng ông giữ người ở lại, không cho bọn họ trở lại căn cứ Hoa Nam, đến lúc đó anh đúng thật tiền mất tật mang nha!
Nhưng lúc trước anh đã đồng ý để bọn nhỏ trở về ăn mừng lễ năm mới, cũng không thể nuốt lời a.
Hơn nữa hai đứa trẻ này rất có chủ kiến, bởi vì không có vấn đề gì...!A...
Ôn Minh gật gật đầu, tạm thời cậu cũng không muốn sinh hoạt ở căn cứ Hoa Bắc, trước mắt trọng tâm của cậu vẫn là căn cứ Hoa Nam bên này.
Nhưng cậu vẫn có chút lo lắng: "Bác Tề, lần này cháu đi ít nhất mất một tháng, căn cứ không có vấn đề gì chứ..."
Vừa mới sau này còn xảy ra Zombie triều nữa, cậu cứ đi như vậy, vẫn còn có chút không an tâm đây.
"Nếu không đến lúc đó để bọn họ đưa Dao Dao về căn cứ Hoa Bắc, cháu trở lại..."
"Được rồi." Tề Cảnh Huy cười vỗ vỗ bờ vai của cậu, ngăn câu nói kế tiếp của Ôn Minh.
Anh vui mừng nhìn xem Ôn Minh, trong lòng nhịn không được khen ngợi bản thân có ánh mắt rất tốt, vừa liếc mắt đã chọn trúng Ôn Minh, trước khi tất cả mọi người ra tay, đứa nhỏ này mà bị những người khác cưỡm đi mất, anh đau lòng nhiều lắm đấy!
"Bác vừa rồi ở trên hội nghị nói có chút khoa trương mà thôi, chính là muốn bọn hắn coi trọng, không được lơ là mất cảnh giác.
Thật ra cho dù sau này có Zombie triều, có lẽ cũng sẽ không quá lớn.
Hơn nữa, cháy cho rằng cháu là thần tiên à, không có cháu căn cứ Hoa Nam không chịu nổi một kích rồi sao?
Tuy thực lực của cháu cũng có chút ảnh hưởng, nhưng cháu phải tin tưởng các binh sĩ của cháu chứ, tin tưởng căn cứ đã cố gắng lâu như vậy, cho dù có tổn thất lớn, cũng tuyệt đối không thể bị công phá!"
Tề Cảnh Huy đều đã nói đến nước này rồi, Ôn Minh cũng chỉ có thể gật đầu.
"Còn có, đã quên một sự kiện tối trọng yếu nhất."
Tề Cảnh Huy tiến đến nói nhỏ bên tai Ôn Minh: "Về phương pháp minh tưởng tinh thần lực cùng tu luyện dị năng bác đã báo với bên trên, nhưng bây giờ người biết cũng không nhiều, sau khi các cháu đến căn cứ Hoa Bắc, rất có thể chủ tịch sẽ tìm các cháu nói chuyện.
Các cháu cũng đừng sợ, chủ tịch là người không tệ, hơn nữa rất kính trọng Hạ lão, biết phải làm sao mới là lựa chọn tốt nhất cho quốc gia cho chính mình.
Ông ấy có hỏi vấn đề gì, bác tin tưởng cháu cũng biết trả lời như thế nào.
Bác cũng đã nói cùng Ôn Trác, tên kia bụng toàn ý nghĩ xấu, tuyệt đối sẽ không để các cháu chịu thiệt."
Đây là làm giao dịch với căn cứ Hoa Đông xong lại đi buôn bán với căn cứ Hoa Bắc à?
Đang lúc Ôn Minh ở phòng hội nghị họp, Ôn Dao đã sớm trở về gian phòng của mình, Ôn Dao cũng còn một việc muốn làm.
Nhẹ nhàng tháo Tiểu Tiểu trên cổ tay xuống, bỏ nó vào chiếc giường nhỏ chuyên biệt của nó.
Trong đoạn thời gian này Tiểu Tiểu đi ra ngoài tinh thần không phấn chấn, vẫn luôn buồn ngủ, chính nó nói thời tiết quá lạnh, nó muốn ngủ đông rồi.
Rắn biến dị còn muốn ngủ đông?
Ôn Dao không rõ lắm, nhưng Tiểu Tiểu buồn ngủ, vậy thì ngủ đi, dù sao nó không đáng tin cậy cũng không phải lần đầu tiên.
Sau khi sắp xếp xong Tiểu Tiểu, Ôn Dao quay người ngồi trên mặt đất, nhìn nhện mặt người đối diện mình.
Ôn Dao đã bố trí ổn thỏa cho thiếu niên ở bên cạnh phòng mình, dù sao bên cạnh cậu ta còn đi theo một đám nhện biến dị, ở nơi khác chỉ sợ khiến khủng hoảng thêm.
Hơn nữa Ôn Dao cảm thấy tinh thần lực nhện mặt người dung hợp tuy bây giờ vô cùng hoàn mỹ, nhưng cũng không có nghĩa sau này sẽ không xảy ra vấn đề.
Trước kia Ôn Dao đã từng chứng kiến sinh vật dung hợp cuối cùng lúc tinh thần lực sụp đổ điên cuồng đến thế nào, lực phá hoại đáng sợ, vẫn nên để trước mi mắt mình mới tốt.
Nhện mặt người dò xét hết gian phòng Ôn Dao, giọng nói khàn khàn không lưu loát vang lên trong đầu Ôn Dao:【Không nghĩ đến thân phận của cô không đơn giản như vậy, khó trách dám cam đoan với tôi con tôi có thể sống sót tốt.】
Ôn Dao không để ý giọng điệu của nó có phải trào phúng hay không, Ôn Dao chỉ quan tâm đáp án mình mong muốn: "Hiện tại có phải nên nói chuyện của mi rồi hay không."
"Nhưng..." tay trái Ôn Dao xuất hiện một quả cầu nước nho nhỏ, bắt đầu vuốt ve: "Đừng có ý đồ lừa gạt tôi."
Chân trước của nhện mặt người hơi giật giật, nó có chút ngẩng đầu nhìn trần nhà, mở miệng nói ra: 【Giống như cô nói, tôi không nhớ rõ rất nhiều chuyện, đặc biệt những chuyện trước kia trước tận thế, duy nhất nhỡ rõ chính là phải bảo vệ tốt con trai của tôi.
Chuyện cụ thể trước kia tôi nhớ không rõ ràng lắm, tôi chỉ nhớ lúc ấy có mấy người nói Zombie xuất hiện ở ngoài cửa, chúng muốn xông vào ăn tươi con của tôi, tôi làm sao có thể để chúng nó làm như vậy?!
Tôi hình như đã gϊếŧ vài con Zombie, nhưng số lượng chúng thật sự nhiều lắm, tôi căn bản gϊếŧ không nổi.
Tôi kêu cứu mạng, nhưng không có người đến cứu chúng tôi, không một ai, tôi bị vây khốn, chúng hung hắn cắn xé thịt trên người của tôi, tôi có thể nhớ rõ cảm giác hàm răng chúng đâm vào trong thịt, thậm chí có thể nghe được âm thanh thịt bị cắn xé xuống.
Tôi không cam lòng, tôi không thể cứ chết đi như vậy, Thường Thường của tôi làm sao bây giờ? Tôi tuyệt đối không thể chết được!】.