Buổi chiều, không có lớp nên Ôn Trác về nhà rất sớm, biết vợ mình còn chưa về nhà, lại một mình một người đi xuống tầng hầm chơi đùa một mình.
Ôn Dao ở phòng ngủ của mình khóa cửa kỹ, ngồi ở trên giường, tay vung lên phía trước, trước người lập tức xuất hiện một đống đồ vật lơ lững giữa không trung.
Hơn mười quyển trục mở ra, mấy quyển trục đều tràn đầy các loại bình thủy tinh nhỏ chứa chất lỏng đầy màu sắc không biết tên, vài bản sách da dê, hơn mười gốc thực vật không có trên địa cầu, một bộ dụng cụ luyện kim, một đống nhỏ ma hạch ma thú đủ mọi màu sắc, còn có rất nhiều thứ kỳ lạ quý hiếm cổ quái như là điện ảnh, đạo cụ, đồ vật cùng với các vật phẩm thượng vàng hạ cám khác.
Đây là nhẫn không gian Ôn Dao có được ở đại lục Ella, đúng vậy, trọng sinh ở trái đất ngoại trừ mang theo tinh thần lực cường đại của chính mình, còn có một chiếc nhẫn không gian.
Chiếc nhẫn không gian này mẹ của cô đã đưa cho cô vào thời điểm lần đầu tiên cô sử dụng ma pháp thành công trở thành ma pháp sư thực tập.
Nghe nói gia tộc của mẹ cô truyền thừa xuống, truyền thuyết kể rằng gia tộc Laure của mẹ cô, ở mấy ngàn năm trước đã xuất hiện Pháp Thánh, mà chiếc nhẫn không gian này là đồ trang sức của vị Pháp Thánh kia.
Lúc ấy gia tộc Laure cực thịnh một thời, có thể nói là gia tộc đệ nhất ở đại lục Ella.
Thế nhưng theo thời gian trôi qua, gia tộc không người kế tục, đã từng là gia tộc đệ nhất cũng xuống dốc, đến thời của mẹ cô, trực hệ đời sau chỉ còn lại một mình bà, vì vây chiếc nhận truyền thừa của gia tộc cuối cùng rơi xuống tay cô.
Lúc cô ba tuổi đã chuẩn bị tâm lý sinh sống thật tốt ở trái đất, vào thời điểm cô bắt đầu xem trọng rèn luyện tinh thần lực, cô phát hiện trong tinh thần lực của cô có chiếc nhẫn không gian này.
So với trước kia, màu sắc của chiếc nhẫn mờ nhạt hơn rất nhiều, không biết tên chất liệu chế tạo thành chiếc nhẫn là gì, nhưng mặt ngoài dường như nhiều thêm vết cắt, như bị thời không rối loạn kịch liệt cạo rách.
Có điều khi đó Ôn Dao chỉ có thể cảm nhận được chiếc nhận, cầm không được cũng không mở ra được, cho đến hai năm trước, tinh thần lực khôi phục không kém lắm mới có thể mở chiếc nhẫn ra, có điều vẫn không thể cầm ra, chiếc nhẫn giống như đã dung hợp cùng với linh hồn của cô, chỉ có thể sử dụng.
Trong chiếc nhẫn trước đó cũng chứa đồ, thế nhưng không gian đã rút nhỏ hơn rất nhiều so với trước đây, chỉ còn lại một phần ba so với trước, khoảng 200 mét vuông.
Ôn Dao nghĩ, sớm biết như vậy đã đem tất cả gia sản có được bỏ vào bên trong rồi, mà không phải bỏ những thứ "rác rưởi" này vào.
Trước kia Ôn Dao yêu thích những đồ vật hoa lệ, cô thường dùng một loại quả có chứa hình đóa hoa để trang trí cho nhẫn không gian được lộng lẫy hơn.
Hiện tại chiếc nhẫn kia có lẽ vẫn còn ở đại lục Ella, cũng không biết sẽ rơi vào tay ai, thế nhưng bên trong có không ít đồ tốt đây này!
Quả nhiên, rất nhiều thứ không thể chỉ nhìn mặt.
Có đôi khi đồ vật càng đơn giản càng hữu dụng!
Ôn Dao lấy dụng cụ luyện kim, thảo dược, ma hạch, vật phẩm đều cất vào chiếc nhẫn, một lần nữa kiểm tra lại quyển trục.
Cô đã từng lén lút dùng qua quyển trục, bởi vì trái đất không có nguyên tố ma pháp, không thể sử dụng ma pháp, tuy nhiên quyển trục vẫn còn có thể sử dụng, nhưng uy lực bị giảm đi rất nhiều.
Hơn mười quyển trục, đa phần đầu là loại công kích, hơn nữa đẳng cấp không cao, đều là chính cô chế tác, quyển trục lợi hại đều ở trong một chiếc nhẫn khác rồi, haiz, thật sự càng nghĩ càng giận.
Tuy nhiên lực công kích của quyển trục bị suy yếu, nhưng thuốc lại không bị ảnh hưởng bao nhiêu, cơ bản vẫn giồng như trước, hơn nữa hàng tồn cũng không ít.
Thế nhưng nguyên liệu chế tạo thước ở trái đất lại không có, tương đương là vật phẩm tiêu hao, dùng một lọ ít đi một lọ, vẫn phải tiết kiệm để dùng.
Ôn Dao cầm lấy một bình thuốc trong suốt, bên trong có chứa nữa bình chất lỏng trong suốt, nhẹ nhàng lắc nhẹ, thoáng chốc chất lỏng trong suốt hiện ra ánh sáng sáu màu, gợn sóng lăn tăn làm nổi bật ngón tay trắng nõn của Ôn Dao.
Đây là người bạn bán tinh linh Lysa đã cho cô đấy, nghe nói đây là Sinh Mệnh Chi Thủy đã pha loãng.
Từ lúc có thể sử dụng nhẫn không gian cho đến nay, mỗi ngày Ôn Dao đều pha loạng Sinh Mệnh Chi Thủy bỏ vài giọt vào trong bình nước trong nhà, hiệu quả cũng không tệ lắm, thân thể của mọi người được chăm sóc càng ngày càng tốt, rất ít khi sinh bệnh, thậm chí Ôn Trác và Hạ Uyển càng trẻ hơn so với trước đây, khá tốt là loại này thay đổi một cách vô tri vô giác, bằng không thì cũng thoáng rợn cả người rồi.
Ôn Dao nghĩ đến Sinh Mệnh Chi Thủy còn lại tốt nhất cũng dùng cho hết, cho dù thật sự có virus, sức đề kháng của thân thể cũng sẽ mạnh hơn rất nhiều, anh trai vẫn còn ở trường học, chừa cho anh ấy một chút là được rồi.
Để Sinh Mệnh Chi Thủy sang một bên, Ôn Dao bắt đầu sửa sang lại những loại thuốc khác, khôi phục tinh thần lực, khôi phục thể lực này, khôi phục ma lực này, thuốc giải độc, còn có môt vài thuốc khác.
Sắp xếp lại các loại thuốc rồi để vào không gian, trên giường còn có đồ dùng dã ngoại và một ít đồ trang bị nhỏ thường dùng ở đại lục Ella, đều vì ngoại hình quá mức đơn giản mà bị ném vào nhẫn không gian, đếm đếm, Ôn Dao cảm thấy sau này có thể đều cần dùng đến.
Một buổi chiều dọn dẹp sửa sang lại, Hạ Uyển trở về không bao lâu lại bắt đầu nấu cơm chiều, sau khi ăn xong hai vợ chồng theo thường lệ tay nắm tay đi ra ngoài tản bộ.
Hoàn thành ân ái hằng ngày, hai người vừa về đến nhà liền nhìn thấy Ôn Dao bình thường yêu thích ở trong phòng ngủ, bây giờ ngồi trên ghế salon phòng khách ngồi gõ máy vi tính, trên bàn trà xếp đặt ba ly nước, ly nước của chính cô đã uống một nửa.
"Dao Dao, có chuyện gì không?" Hạ Uyển vừa đổi giày vừa hỏi.
Ôn Dao đợi hai người đến gần rồi đem máy tính chuyển hướng về phía bọn họ, chỉ chỉ màn hình máy tính, không nói gì.
Hạ Uyển ngồi vào bên cạnh Ôn Dao, cầm lấy ly nước uống một ngụm, chăm chú nhìn lại.
Ôn Trác lần lượt ngồi xuống bên cạnh Hạ Uyển, tay trái choàng qua eo của chị, tay phải cầm ly nước lên, nhìn lướt qua nội dung trên máy vi tính, sau đó ánh mắt anh nhìn qua Ôn Dao, không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Dao Dao." Hạ Uyển nhíu mày: "Con cho ba mẹ xem là cảm thấy chuyện này có khả năng thật sự xảy ra sao? Thế nhưng chuyện này cũng có chút quá không hợp thói thường à..."
Ôn Dao không phản bác gì, chỉ đem những tin tức trước đó mình tìm được, môt lần nữa mở ra rồi đưa cho bọn họ xem.
Hạ Uyển luôn luôn biết rõ con gái của mình khác hẳn trẻ con bình thường của nhà người ta, có điều chị cũng không nghĩ nhiều, dù sao trước kia chị cũng nhìn thấy không ít tầm quan trong của thiên tài.
Chính chị cũng là từ nhỏ bị người thổi phồng rồi lớn lên, mà người đàn ông của chị —— cũng đã từng được người người tôn xưng là yêu nghiệt.
Từ nhỏ con trai cũng giống như tiểu đại nhân, thông mẫn tảo tuệ.
Có điều chị không nghĩ đến con gái mới mười tuổi đã có kỹ thuật hacker lợi hại như thế...
Hạ Uyển nhìn về phía Ôn Trác, dường như muốn hỏi thăm cái nhìn của anh, Ôn Trác mỉm cười, trong mắt phảng phất lóe ra ánh sáng, trong ánh mắt đều là một mình chị: "Tất cả đều nghe theo em."
Mặt Hạ Uyển hơi đỏ lên, trừng mắt liếc hắn: "Con còn ở đây đấy."
Ôn Dao gục đầu xuống, không, các người cứ coi như con là không khí đi, dù sao con cũng đã quen rồi...
"Khục..." Hạ Uyển chỉnh đốn lại sắc mặt, giọng điệu nghiêm túc: "Dao Dao, đây cũng không phải là đùa giỡn, con cảm thấy cái gì sao?" Chị biết rõ con gái mình dường như có sự nhận biết kinh người, tuy nhiên chị không quá tin tưởng, nhưng cũng không muốn quá mức đả kích con gái của mình.
Ôn Dao nhẹ gật đầu, biểu lộ rất chân thành: "Con cảm giác không tốt lắm, làm chút chuẩn bị cũng không sao."
Hạ Uyển cúi đầu nghĩ nghĩ: "Được rồi, chúng ta đây cũng làm chút chuẩn bị đi, cho dù là giả, đồ mua rồi sau này cũng có thể dùng đến, A Trác, anh nói xem?"
Ôn Trác liếc nhìn Ôn Dao, mỉm cười nhìn Hạ Uyển: "Nói tất cả em làm chủ."
"Được! Ngày mai em đi mua vài món đồ, các người một người đi dạy thật tốt, một người ngoan ngoãn ở nhà.".