Mạt Thế Chi Ôn Dao


"Dao Dao, em không sao chứ?"
Nhìn sắc mặt Ôn Dao tái nhợt, Thor có chút khó hiểu, mấy trò chơi này phần sơ cấp đều rất đơn giản, vượt qua kiểm tra dễ dàng, khó chính là phải làm sao để lấy điểm cao.
Chẳng lẽ...
"Dao Dao, không phải em chơi trung cấp đó chứ?"
Sơ cấp cùng trung cấp mặc dù chỉ kém một cấp, nhưng độ khó cũng không phải kém tí tẹo!
"Dao Dao, tuy anh không rõ thiên phú tinh thần lực và cấp bậc của em, nhưng em vẫn nên chơi ở sơ cấp trước, ít nhất em phải xếp hạng trong vòng một trăm người mới nên chơi trung cấp, nhưng hạng càng cao càng tốt.

Đến trung cấp, cũng không phải chỉ phân chia khống chế đơn giản như vậy nữa, còn phải khảo nghiệm phối hợp giữ chúng, chúng ta phải từ từ, tiến dần tuần hoàn."
Ôn Dao trầm mặc, sau đó nhẹ gật đầu.
Thấy Ôn Dao lại bắt đầu lật xem mũ bảo hiểm trong tay, Thor tiến đến bên người Ôn Dao hỏi: "Như thế nào? Không tệ phải không? Đây là nghiên cứu của Tinh Minh huấn luyện tinh thần lực đấy, có thể luyện tập lực khống chế cùng phản ứng tinh thần lực.

Còn có thể huấn luyện cường độ tinh thần lực, nhưng dụng cụ kia khá lớn, không tiện mang theo.
Gần đây anh biết rõ các người cũng có phương pháp minh tưởng tinh thần lực gì đó, nhưng phương pháp đó tốn thời gian quá dài, không hiệu quả nhanh bằng huấn luyện cường độ này của anh đâu!"
Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Thor, Ôn Dao ôm mũ bảo hiểm vào trong ngực, sau đó đưa tay phải ra với Thor.
"Làm gì vậy?" Thor không hiểu nhìn Ôn Dao, không biết Ôn Dao muốn làm gì.
"Còn không?"
"Em cho rằng đây là bắp cải à!?"
Thor trừng nhẹ Ôn Dao: "Giá trị chế tạo thứ này rất đắt đỏ đấy, người bình thường đều không dùng nổi, ngược lại trên chiến hạm vẫn còn, nhưng cái đó nguyên bộ, không thể cho em."
Ôn Dao thu tay lại, Ôn Dao chỉ tùy ý hỏi thôi, thứ này dùng tốt rồi, nếu có thêm thì cho anh trai một cái, nhưng xem ra không có rồi.
Không tiếp tục phản ứng Thor, Ôn Dao nhắm mắt lại bắt đầu minh tưởng, đợi sau khi tinh thần lực hoàn toàn khôi phục mới bắt đầu thử lại một lần nữa mấy phần sơ cấp của "Trò chơi", nhất định phải lấy được thứ hạng cao!
Thor cũng không quấy rầy Ôn Dao, tuy vừa rồi hắn nói phương pháp minh tưởng của bọn Ôn Dao có tốc độ chậm, nhưng ưu thế chính là không cần thiết bị cùng tài nguyên khác nha.
Tuy ở Tinh Minh cũng có loại công pháp cùng loại, nhưng những thứ kia đều là thầy trò hoặc gia tộc truyền thừa, lưu truyền rất ít, cho dù nói thế nào, hắn cảm thấy thứ này có thể mang về từ từ nghiên cứu, cho nên hắn mới đưa huấn luyện tinh thần lực cho Ôn Dao đấy, cũng không tính lấy không rồi.
Bầu trời dần dần tối xuống, cảnh ban đêm bao phủ toàn bộ hải đảo, ở trên đảo đen kịt một mảnh, ánh đèn sáng lẻ tẻ cho thấy đó là nơi trú quân.
Bầu không khí cả ngày nay trên đảo đều rất nặng nề, lúc chiều quân hạm khác cũng bận rộn giúp tìm kiếm, thậm chí mở rộng phạm vi tìm kiếm lớn hơn, nhưng vẫn không có một chút manh mối.
Mà ngay cả Ôn Minh cũng bắt đầu có chút không xác định, tên Thor kia mang em gái của cậu đi đâu rồi?!
Ở trên đảo, các nước khác đã chú ý tỉ mỉ tình thế phát triển, tất cả tự suy đoán chân tướng thế nào.
Mà thái độ nước M vẫn mơ hồ không rõ, nói đây chỉ là ngoài ý muốn, là hiểu lầm, bọn hắn cảm thấy khiếp sợ cùng bi thương đối với chuyện xảy ra, hy vọng Hoa quốc nhìn tình hình chung, đừng vì một vài việc nhỏ mà ảnh hưởng đến hội nghị trọng yếu như thế này, không hề đề cập đến hai nhân viên làm ra chuyện kia.
Hoa quốc tự nhiên không có khả năng nhượng bộ, bọn hắn yêu cầu đại biểu nước M giao ra hai người kia, cũng cho rằng đây không phải chuyện nhỏ, mà ảnh hưởng lớn đến quan hệ các nước trên đảo, chỉ trích nước M muốn tất cả các nước đoàn kết lại, trên thực tế lại âm thầm giám thị các nước trên hải đảo, không biết mục đích là gì.
Lời này nói ra khiến cho không ít các nước giật mình, nhưng có nước sớm phát hiện cũng đã bị loại bỏ, chỉ có điều không nói ra mà thôi.
Cho dù nói thế nào, chuyện này không giải quyết, có khả năng không mở hội nghị tiếp được.
Cũng có người du thuyết (chính khách) đứng ra thuyết phục đại biểu nước M giao hai người kia ra dẹp loạn lửa giận của Hoa quốc, dù sao về phương diện tư liệu tinh thạch Hoa quốc còn chưa cho bọn hắn, lúc ấy trên hội nghị chỉ mới đưa ra một phần mà thôi.
Đáng tiếc nước M đã quen làm bá chủ, gần đây chỉ có người nước khác xin lỗi bọn hắn nên làm sao nước M có thể đồng ý?
Bởi vậy bây giờ chuyện vẫn còn đang giằng co, ai cũng không muốn lùi bước.
Trong lều vải Hoa quốc, Phí Hướng Địch phiền muộn gõ bàn, nhịn không được hỏi Ôn Minh một lần nữa: "Cậu xác định bọn họ thật không có việc gì? Nhiều quân hạm tìm kiếm vùng biển này nhiều lần như vậy, ngoài biển cũng tìm, nửa bóng người cũng đều không thấy, thật không xảy ra việc gì?"
La Chính Thanh ngồi bên kia cũng mang vẻ mặt lo lắng: "Ôn Minh, cậu nói thật với chúng tôi, đến cùng bọn họ đi đâu? Nói thế nào cũng phải cho chúng tôi một câu trả lời chứ!"
Ôn Minh cũng rất bất đắc dĩ, cậu thật sự không biết bọn họ ở đâu, chẳng lẽ muốn cậu nói trong đó có một người ngoài hành tinh, loại công nghệ cao mà trong phim ảnh khoa học viễn tưởng mới có, dù có tụt ở phía sau có lẽ cũng không có vấn đề sao!
"Tôi..."
"Báo cáo!"
Bên ngoài lều vải có binh sĩ cất tiếng báo cáo cắt đứt lời Ôn Minh nói, Phí Hướng Địch bảo người đi vào, phát hiện biểu lộ binh sĩ có chút quái dị.
"Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"
"Đại Hoàng đi đến quốc doanh M quấy rối rồi! Binh sĩ nước M bảo chúng ta đến mang nó về, bằng không cuối cùng xảy ra chuyện gì bọn hắn không chịu trách nhiệm!"
"Cái gì? Đại Hoàng đi quấy rối rồi hả?!" Phí Hướng Địch bật dậy, hắn vỗ mạnh lên bàn, hô lớn: "Làm tốt lắm! Nó giỏi lắm, nếu không phải có nhiều nước ở đây, trở ngại hình tượng quốc gia, tôi cũng muốn làm như vậy đấy!"
"Khục khục!" La Chính Thanh đang uống nước, nghe Phí Hướng Địch nói mà toàn bộ nước đều phun ra ngoài.
Hắn lau miệng, trừng mắt liếc Phí Hướng Địch, tức giận nói: "Thu lại chút, binh sĩ nước M còn ở bên ngoài đấy!"
Không đợi Phí Hướng Địch phản bác lại quay đầu hỏi binh sĩ: "Tình huống cụ thể như thế nào? Không có người thương vong chứ?"
Nếu có thương vong cũng không phải bảo bọn hắn đến mang Đại Hoàng đi, nói không chừng đã đánh nhau rồi.
"Ngược lại không có người tử vong, có mấy người bị thương nhẹ.

Đối phương nói có lều vải bị hủy hoại một ít, chung quanh cũng bị Đại Hoàng quấy đến rối tung, chính yếu nhất chính là, bây giờ bọn hắn không có cách nào nghỉ ngơi, lại không bắt được Đại Hoàng, chung quanh còn có những người khác vây xem náo nhiệt."
"Ha ha ha, Đại Hoàng làm việc này quá đẹp! Đây cũng không phải chúng ta sai khiến, nó là vì đòi công đạo cho chủ nhân của mình!"
Phí Hướng Địch cảm thấy việc này do Đại Hoàng ra mặt quá đẹp, ban ngày Ôn Minh đã đi quốc doanh M náo qua, lời ngoan độc cũng thả ra, nếu không phải cậu biết rõ em gái của cậu thực sự không xảy ra chuyện gì, Phí Hướng Địch hoài nghi cậu nói những lời kia có khả năng thực hiện ngay tại chỗ.
Hiện tại Đại Hoàng chạy tới, loại thú biến dị này chỉ nghe mệnh lệnh của chủ nhân, bọn hắn bất lực được chứ!
Trên mặt Phí Hướng Địch quét sạch sự phiền muộn trước kia, hắn vui tươi hớn hở nói với binh sĩ: "Cậu đi nói với đối phương, chúng ta đã biết, lập tức sẽ đi qua.

Nhưng dị thú này chỉ nghe theo mệnh lệnh chủ nhân, chúng ta cũng không biết có thể làm cho nó nghe lời chúng ta hay không.

Nếu như không có người thương vong...!bảo bọn hắn tha thứ nhiều một chút, ai bảo chủ nhân của nó bị người của bọn hắn 'sẩy tay' đẩy xuống biển đây chứ?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui