Đại Hoàng cực lực nhịn xuống xúc động muốn phủ xuống làm nũng này, cảnh cáo đối phương không được đến gần nữa.
Nhưng nếu quả thật muốn nó ra tay, nó không biết vì sao lại không dám, không phải bị dọa sợ gì cả, mà là không dám!
Mắt thấy Ôn Dao càng ngày càng gần, Đại Hoàng NGAO! OOO một tiếng, quay đầu muốn chạy.
Không thể trêu vào ta trốn không được sao!
Còn không có chạy được hai bước, cả thân thể Đại Hoàng bị một luồng tinh thần lực khổng lồ ấn thẳng xuống mặt đất, không thể động đậy!
"Bộp~!"
Đại Hoàng cảm giác đầu của mình bị vỗ một cái thật mạnh, sau đó bàn tay nhỏ bé đặt ở trên đầu nó bắt đầu dịu dàng vuốt ve bộ lông dày đặc của nó.
Cảm giác quen thuộc làm cho toàn thân Đại Hoàng trầm tĩnh lại, trong cổ họng nó thoải mái phát ra âm thanh ùng ục cục, thậm chí trực tiếp trở mình, ra hiệu Ôn Dao vuốt ve bụng nó.
Mấy đứa Below bị Mạn Mạn trói cực kỳ chặt chẽ ngừng giãy dụa, bọn nó trợn mắt há hốc mồm nhìn xem King gần đây không thân thiết cùng bọn nó lại làm ra động tác như nhà họ mèo, hoài nghi có phải mình bị xuất hiện ảo giác hay không!
King bá khí như vậy lại làm nũng với một con người, hơn nữa còn là cô bé lần đầu tiên gặp mặt!
Thấy Đại Hoàng được một tấc lại muốn tiến một thước như thế, Ôn Dao lại một tát vỗ vào trên đầu Đại Hoàng, cũng đánh tỉnh Đại Hoàng đang rầm rầm rì rì.
Thân thể Đại Hoàng cứng đờ lại, nó đang làm cái gì? Nó lại làm nũng với một thú con nhân loại kia đấy!
Còn để đối phương sờ bụng nơi yếu ớt nhất của mình!
Đầu Đại Hoàng vừa định nhấc lên muốn đứng lên, nhưng đôi tay nhỏ bé kia để xuống trên đầu của nó, nó liền ngoan ngoãn một lần nữa nằm xuống.
Nó cũng không biết vì sao, giống như phản xạ có điều kiện, thân thể tự nhiên làm ra phản ứng như vậy.
Tay Ôn Dao sờ lên đầu bên trái của Đại Hoàng, bộ lông chỗ đó quả thật bị trọc một nhúm, nhưng lại có thể sờ được vết sẹo nhô lên, xem ra quả thật đầu Đại Hoàng bị thương rồi, hơn nữa bởi vì vài nguyên nhân miệng vết thương khép lại có chút chậm.
Ôn Doa biết rõ đầu con người sau khi bị va chạm mãnh liệt, nếu như tạo thành tích tụ máu trong não, máu bầm ngăn chặn một phần thần kinh trí nhớ quả thật có thể khiến mất trí nhớ tạm thời, chẳng lẽ Đại Hoàng cũng bị như thế này?
Trước đó bỏ vào tinh thần Đại Hoàng một tia tinh thần lực vẫn còn khá tốt ở đằng kia, nói rõ Đại Hoàng không phải chịu tinh thần lực tấn công, Ôn Dao thử nói chuyện cùng Đại Hoàng.
【Đại Hoàng?】
Đại Hoàng ngẩng đầu nhìn nhìn Ôn Dao, còn nghiêng đầu ra, nhưng cũng không trả lời Ôn Dao như trước kia.
Thật đúng là đụng ngốc luôn rồi, ngay cả nói chuyện bằng tinh thần lực cũng không biết.
Ôn Dao dùng sức vuốt vuốt đầu Đại Hoàng, vốn lông của nó có chút lộn xộn càng thêm rối loạn rồi.
Lúc này, bên trong máy liên lạc mini Ôn Dao đeo bên tai phải truyền đến giọng nói của Thor: "Dao Dao, em tìm được Đại Hoàng chưa? Vừa rồi Martina còn qua tìm em, bị anh đuổi đi rồi, em phải nắm chắc thời gian.
"
"Đã tìm được.
"
"Thật đúng là Đại Hoàng à? Nó thế nào rồi?"
"Ngu rồi.
"
"Hả? Cái gì ngu rồi?"
Ôn Dao đơn giả miêu tả một lần bệnh trạng hiện tại của Đại Hoàng, Thor chậc chậc hai tiếng: "Thật đúng là có khả năng mất ký ức, khó trách đều không đến tìm em, nhưng không có việc gì, loại mất trí nhớ này đều có tính tạm thời, có khả năng trong đầu có máu bầm.
Đến lúc đó để Karl quét hình ra đa toàn thân cho Đại Hoàng, bảo đảm vấn đề gì cũng đều có thể tra ra cho em!"
"Ừm, ở đây còn có mấy đứa trẻ.
"
"Đứa trẻ, không phải là cùng một bọn với đứa trẻ bị bắt đó chứ?"
"Chắc vậy.
"
"Ách, Dao Dao em chờ ở đó, anh lập tức tới ngay.
"
Thor kết thúc liên lạc, xem bộ dáng là chuẩn bị đến, Ôn Dao cũng không biết hắn làm thế nào vụиɠ ŧяộʍ tới đây, có điều ngược lại Ôn Dao không cần giao tiếp với mấy đứa trẻ này rồi.
Ôn Dao liếc nhìn ba đứa trẻ kia, dường như bọn nó bị quan hệ giữa Ôn Dao và Đại Hoàng làm cho hồ đồ rồi, không còn cố gắng liều mạng giãy dụa nữa, mà vẻ mặt nghi hoặc nhìn qua Ôn Dao, dường như đang suy đoán đến cùng Ôn Dao là ai.
Ôn Dao vỗ vỗ đầu Đại Hoàng, sau đó bắt đầu kiểm tra cánh của nó.
Đại Hoàng đã hoàn toàn buông tha giãy dụa, được rồi, tên thú con nhân loại đã cho nó cảm giác thân cận như vậy, có lẽ cô bé này chính là người mình muốn tìm kia?
Thời điểm Đại Hoàng tỉnh lại cảm giác hình như mình quên cái gì đó, bản năng thân thể vẫn còn, nhưng chung quanh tất cả đều khiến nó cảm thấy rất lạ lẫm.
Nó cảm thấy hình như mình đang tìm kiếm cái gì đó, nhưng lại không có bất kỳ mục tiêu hay phương hướng, cộng thêm tổn thương trên người lúc tốt lúc xấu, nó ở lại bên người đám thú con kia, ngẫu nhiên giúp chút việc cho bọn nó.
Ôn Dao cẩn thận kiểm tra những nơi bị thương của Đại Hoàng, có thể bị thương vào lúc bị cuốn vào vòng xoáy, dù sao lúc ấy Ôn Dao còn dùng tinh thần lực làm hộ thuẫn cho mình, trên người còn mặc áo giáp.
Tuy bộ lông Đại Hoàng có lực phòng ngự cao hơn thú biến dị bình thường không ít, nhưng dù sao cũng không phải dị thú có tính phòng ngự, không tránh khỏi bị thương, càng kỳ quái chính là vì sao bây giờ còn chưa khỏe, dù sao cũng đã hơn một tháng rồi, năng lực khôi phục của Đại Hoàng cũng không thấp, theo lý mà nói không thể xuất hiện chuyện như vậy được.
Nơi bị thương rõ ràng trọc một mảng, lông cũng không mọc lại lần nữa, hơn nữa theo phản ứng Đại Hoàng xem ra còn cảm thấy đau đớn, cho nên lúc bay mới gánh chịu ảnh hưởng.
"Dao Dao!"
Tốc độ của Thor rất nhanh, không đến mười phút đã đến rồi, Ôn Dao hoài nghi có phải hắn lái xe bay đến hay không.
Thor vốn nhìn nhìn Đại Hoàng, sau đó quay đầu nhìn về ba đứa nhỏ bị trói chép miệng: "Chính là bọn nó à?"
"Ừm.
"
"Được rồi, anh tâm sự cùng bọn nó.
"
Thor ra hiệu Mạn Mạn mang theo ba đứa trẻ cùng hắn đi qua bên kia, chờ bọn họ đi xa, Karl phát ra bạch quang nhàn nhạt xuất hiện ở trước mặt Ôn Dao.
Nó bay một vòng trên đỉnh đầu Đại Hoàng, sau đó đôi mắt màu xanh da trời thả ra hai đường ánh sáng, quét ra đa Đại Hoàng từ đầu đến đuôi một lần, sau đó gật gật đầu nói ra:
"Trong đầu có máu bầm, đè lên thần kinh trí nhớ, lấy ra là tốt rồi!"
"Làm thế nào lấy ra?"
"Trong túi quân dụng của chủ nhân có mang theo rương trị thương, xem cái gì có thể rút ra.
"
Tuy Ôn Dao nghĩ có thể dùng dị năng rút máu ra, có điều chỉ nghĩ thôi, một khi còn chưa chuẩn bị tốt khiến Đại Hoàng ngu thêm càng không tốt đâu.
Đại Hoàng không nghe bọn hắn nói chuyện gì, nó cảm thấy hứng thú với Karl bay tới bay lui hơn, nó duỗi móng vuốt ra, ý đồ bắt lấy Karl, lại bị Karl linh hoạt né tránh.
"Này! Sủng vật của cô làm sao đều như vậy cả thế! Quá không biết lễ phép rồi!"
Karl bay lơ lửng giữa không trung, một tay chống nạnh một tay chỉ vào Đại Hoàng, tức giận nói: "Lại có thể vô lễ với đại nhân Karl đánh yêu nhất Tinh Minh này!"
Còn muốn nói tiếp vài câu, nhưng Karl cảm giác được cái gì, cả người liền hóa thành ánh sáng biến mất giữa không trung, ánh sáng nhỏ vụn từ từ tiêu tán trong đêm tối.
Mà bên kia, Thor mang theo ba thiếu niên đi tới, Mạn Mạn bị Thor ôm vào trong ngực.
Giao Mạn Mạn cho Ôn Dao, Thor giới thiệu với Ôn Dao nói: "Dao Dao, đây là Below, lúc trước là bọn chúng cứu được Đại Hoàng, hiện tại bọn chúng muốn đi cứu đứa trẻ bị bắt kia.
"
Sau đó lại giới thiệu Ôn Dao với Below bọn hắn: "Đây là chủ nhân của Đại Hoàng, lần này chúng ta tới đây là tìm Đại Hoàng đấy.
".