Lúc này Martina đã dựa vào nơi phía xa không ngừng thở hổn hển, một lần thúc đẩy quá nhiều dị thực cấp bậc cao, còn đem một phần năng lượng chuyển cho Tiểu bố, bây giờ dị năng của cô đã hao tổn trống rỗng.
Cô lau lau mồ hôi lạnh trên trán, sau đó lấy ra một khối tinh thạch bắt đầu hấp thu.
Loại tinh thạch này chỉ có người cao tầng trong hiệp hội mới biết được, hơn nữa nghiêm khắc hạn chế số lượng, sau khi cô tiến lên cấp năm mới nhận được hai khối nho nhỏ đấy.
Trước đó cô còn cho rằng mình phải rất lâu mới sử dụng đến nó, nhưng không nghĩ đến hôm nay lại bị một cô bé bị dồn đến trình độ này, vừa bắt đầu đã tiêu hao hết dị năng!
Có điều cô cũng không hối hận, dựa theo thực lực của cô bé này, nếu cô thăm dò từng chút một, nói không chừng cuối cùng chết vì khinh địch!
Chỉ cần cô bắt được con bé, sau đó đưa đến hiệp hội, cô tin tưởng những tổn thất này rất nhanh sẽ lấy lại được!
Martina vừa hấp thu tinh thạch vừa quan sát trạng thái Ôn Dao, không ngờ dị năng của đứa bé này nhiều như thế, dị năng của cô đều đã tiêu hao hết, đối phương nhìn có vẻ vẫn còn ung dung.
"Tiếu bố, tăng thêm tốc độ!"
Cô lại để chiến sủng của mình tăng thêm đòn tấn công, đồng thời mình cũng tăng nhanh tốc độ hấp thu tinh thạch.
Đầu Ôn Dao hơi nghiêng đi, tránh thoát một mảnh lá cây suýt đánh trúng mình, nhưng vẫn có mấy sợi tóc bị cắt đứt.
Chung quanh những công kích của dị thực đối với Ôn Dao mà nói không coi vào đâu, chán ghét chính là chúng có thể không hạn chế sinh trưởng, mặc kệ bị chém đứt bị phá hủy bao nhiêu, chúng cũng có thể lập tức sinh trưởng lại một lần nữa!
Hơn nữa không chỉ dị thực do người phụ nữ kia thúc đẩy sinh trưởng ra, mà ngay cả thực vật bình thường trong rừng cây cũng phát động tấn công Ôn Dao!
Quả thực giống như cả núi rừng đều tấn công Ôn Dao vậy!
À, đã như vầy, vậy thì nhìn xem chúng nó lớn nhanh, hay tốc độ phá hủy của Ôn Dao nhanh hơn!
Ôn Dao duỗi tay phải ra, trên tay rất nhanh ngưng tụ quả cầu nước áp suất, một chiêu này đã rất lâu không dùng rồi!
Ba quả cầu nước áp suất bị dồn ép thành cỡ quả bóng bàn, một quả cầu nước nho nhỏ, bên trong ẩn chứa uy lực không thể nào tưởng tượng được đấy.
Tay Ôn Dao vung lay, ba quả cầu nước bay đi về ba hướng, một quả đánh lên cây đại thụ bị ký sinh, một quả bay về phía ba gốc dị thực, một quả cuối cùng đánh về khu dị thực dày đặc kia.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Ba tiếng nổ mạnh cực lớn vang lên, toàn bộ mặt đất đều run nhè nhẹ, mà ngay cả Đại Hoàng đang ở vòng vây xa xa cũng đã nghe được âm thanh, cảm nhận được núi rừng chấn động.
"Làm sao vậy? Động đất?"
"Đã xảy ra chuyện gì rồi hả?"
"Đó là tiếng nổ mạnh sao? Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ còn có những người khác tới?"
Mọi người ồn ào nghị luận, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.
Đoạn đường này bọn hắn vây bắt dị thú cũng không thuận lợi, rõ ràng đã nhìn thấy nó ở chỗ này, đuổi tới lại không thấy bóng dáng; rõ ràng sắp đánh trúng nó, đột nhiên lão hổ kia thoáng cái biến mất!
Chẳng lẽ đối phương còn có thể tàng hình hay sao?
Karl biểu thị: toàn bộ tin tức hình chiếu kỹ thuật của Tinh Minh đã phát ra, chân thật đến nỗi khiến người ta hoài nghi ánh mắt của mình!
Trên đường hỗn loạn, đứa bé trai bị Bahrton bắt lại không thấy đâu nữa! Ai cũng không biết làm sao không thấy nó nữa, chỉ biết khi kịp phản ứng lại đã không thấy nó nữa rồi!
Hơn nữa quan trọng nhất là, khế ước sư kia cũng không biết đi đâum nhưng hắn có mang theo bốn con thú biến dị đấy!
Không giúp đỡ vậy thì thôi, lại còn chơi trò mất tích!
Đi theo mọi người, Thor quan sát phương hướng truyền đến tiếng nổ, hắn hoài nghi người phụ nữ tên Martina kia ra tay, ngược lại Thor không lo lắng Ôn Dao không đánh lại, nhưng hắn lo lắng chính là, cái tên mặc áo khoác đen khế ước thú kia đi đâu rồi?
【Chủ nhân! Tên áo đen kia đang hướng đến chỗ Dao Dao!】
Thanh âm điện tử của Karl vang lên trong đầu Thor, trong âm thanh điện tử còn mang theo chút lo lắng.
【Cái gì?! Lúc nào?】
【Chính là lúc tiếng nổ mạnh vang lên.
】
Tính tình khế ước sư này có chút cổ quái, rõ ràng mang theo bốn con chiến sủng, nhưng trong vòng vây bắt Đại Hoàng lại không có ý định ra tay.
Người khác hỏi hắn, bảo hắn ra tay, hắn chỉ nói nếu như hắn ra tay, con dị thú kia cuối cùng sẽ được tính cho hắn, hắn đến chỉ đáp ứng căn cứ hỗ trợ thành lập khế ước thú thôi đấy.
Lời đều đã nói như vậy, tự nhiên những người khác cũng không thể ép buộc nữa rồi.
Bây giờ hắn vứt bỏ một đám người đi thẳng về hướng Ôn Dao, làm cho Thor nhớ đến chuyện lúc trước hắn chủ động muốn giúp Ôn Dao và Mạn Mạn ký kết khế ước.
Không được, hắn phải thoát ra đi xem, còn có, phải nhanh chóng liên hệ Ôn Dao!
Tiếng nổ mạnh cực lớn qua đi, chung quanh Ôn Dao bị bao phủ một tầng hơi nước mông lung, đợi hơi nước tản đi, vốn dị thực rậm rạp đều bị nổ chia năm xẻ bảy, cây đại thụ bị ký sinh kia cũng bị bạo tạc ra một cái động lớn, ba mảnh lá cây nhỏ nhắn kia cũng rời khỏi cây đại thụ, rời trên mặt đất.
Lúc này Mạn Mạn bò lên từ trong túi áo Ôn Dao ra, kích động vọt tới thứ nhỏ nhắn kia.
Dùng dây leo quấn lấy tiểu gia hỏa, mười hai nhánh dây leo của Mạn Mạn khuếch trương ra phía ngoài, lộ ra hàm răng sắc bén che kín tận cùng bên trong, trực tiếp một ngụm nuốt xuống thứ nhỏ nhắn kia!
Ôn Dao đau đầu rồi, Ôn Dao còn muốn nhìn xem thứ có thể ký sinh trên cây là thứ gì, không nghĩ đến lại bị Mạn Mạn một ngụm nuốt mất, có cần nhanh như thế hay không hả?!
Mà Martina mắt thấy chiến sủng của chính mình bị một ngụm ăn mất càng muốn điên lên, ánh mắt cô trừng to, mặt trướng đến đỏ bừng, miệng thở ra từng ngụm từng ngụm, nửa ngày mới phát ra âm thanh khàn khàn: "Làm sao mày dám!.
Làm sao mày dám!"
Theo tiếng quát lớn của Martina, thực vật chung quanh cô bắt đầu điên cuồng sinh trưởng, hơn nữa trong quá trình sinh trưởng còn phát sinh dị biến cùng tổ hợp, cuối cùng một gốc cây đại thụ cực lớn quái dị xuất hiện ở phía sau cô.
Cả thân cây này đều do thực vật khác nhau quấn quanh tạo thành, màu sắc u ám âm trầm, bên trên còn có nhiều hốc cây lớn lớn nhỏ nhỏ, những hốc cây kia như còn sống, không ngừng co duỗi nhúc nhích.
Trên nhánh cây lá cây càng thiên kì bách quái, dạng gì cũng đều có.
Có vài nhánh cây màu đen đột nhiên vọt lên từ dưới đất, rất nhanh vọt đến Mạn Mạn còn đang sững sờ đứng nguyên tại chỗ, tốc độ kia nhanh đến mức chỉ thấy được tàn ảnh!
Vào lúc nhánh dây màu đen kia sắp quấn lấy Mạn Mạn, cây roi nước của Ôn Dao kịp thời đuổi tới, sớm một bước cuốn Mạn Mạn trở về.
Nhét Mạn Mạn vẫn còn đang lơ ngơ vào trong túi, Ôn Dao đem tất cả lực chú ý đặt trên thân cây tổ hợp biến dị kỳ quái kia.
Cây to lốm đốm này tản ra chấn động tinh thần lực hỗn tạp, hơn nữa rất nhiều tạp sóng, khiến người ta cảm thấy rất không thoải mái.
Đôi mắt Martina đỏ bừng gắt gao nhìn chằm chằm vào Ôn Dao, nhìn chằm chằm vào Mạn Mạn ở trong túi Ôn Dao, hận không thể nhào tới kéo dị thực chết tiệt kia ra bầm thây vạn đoạn!
Nó làm sao dám ăn sạch Tiểu bố!
Đó là Tiểu bố, là Tiểu bố vẫn luôn làm bạn bên người cô!
Nhất định phải gϊếŧ bọn chúng, nhất định phải gϊếŧ bọn chúng!
Nhìn người phụ nữ trước mắt đứng ở bên biên giới sụp đổ, Ôn Dao âm thầm đề cao cảnh giác.
Loại người nổi điên này cũng không dễ đối phó, bởi vì cô ta đã điên cuồng, sẽ làm ra rất nhiều chuyện không hợp lẽ thường, độ khó đối phó sẽ tăng lên rất nhiều.
Đang lúc Ôn Dao nghĩ đến nên dùng phương pháp nào để đối phó, bên máy liên lạc mini truyền đến giọng nói có chút lo lắng của Thor: "Dao Dao! Tên khế ước sư áo đen đang đi qua em đấy, em cẩn thận!".