Mạt Thế Chi Ôn Dao


Không khí toàn bộ phòng họp đông cứng lại, tất cả mọi người thở mạnh cũng không dám, thậm chí không ít người còn ngừng thở, sợ nhao nhao đến tên Diêm Vương đang muốn lấy mạng người này.
Bị súng chỉa vào mặt, mặt quan viên kia trướng đến đỏ bừng, trán bắt đầu đổ mồ hôi, trong lòng bàn tay dinh dính, trái tim đều nâng lên đến cuống họng rồi, nhưng hắn cắn răng không dám nói gì, phải biết, tên điên này có thể không nói đùa.
Thời điểm tận thế bắt đầu không bao lâu, căn cứ đã có người phản đối hắn, thậm chí còn muốn xa lánh hắn, kết quả hắn vẫn đang ở trước mặt tất cả mọi người cho người nọ một phát súng, trực tiếp bị mất mạng.

Cho dù phản ánh đến trung ương cũng đều vô dụng, hậu trường của người ta cứng rắn đây này.
Hiện tại thông tin không tiện, coi như là liên lạc được với bên trên, cũng chỉ nói những chuyện quan trọng, đâu còn thời gian quan tâm người râu ria đã chết kia nữa.
Huống chi hiện tại trong tay hắn nắm giữ toàn bộ binh quyền của căn cứ, không phát hiện ngay cả căn cứ trưởng cũng không dám trực tiếp đối đầu với hắn sao.
Vẫn là Triệu Khải Khang ho vài cái, phá vỡ yên tĩnh có chút đáng sợ này, hắn cười cười với Tề Cảnh Huy: "Tư lệnh Tề, tiểu Hứa không có ác ý, chỉ là vài câu nói đùa cho vui, ông tựu là vài câu vui đùa lời nói, ông đừng xem là thật."
"A, cho tới bây giờ ông đây không hay nói đùa." Tề Cảnh Huy cười lạnh một tiếng, vẫn cất súng vào, thân binh phía sau lưng cũng thẳng tắp cất súng.
"Có điều các người đều có đạo lý, đích thật là phải tăng cường vũ lực cho dân chúng, lại để cho bọn hắn có càng nhiều năng lực tự bảo vệ mình, như vậy cũng có thể giảm bớt một chút gánh nặng cho căn cứ.

Có điều vẫn phải báo một tiếng lên trên, dù sao chúng ta vẫn lệ thuộc vào sự lãnh đạo của bên trên."
"Stop!" Tề Cảnh Huy có chút khinh thường: "Nhìn thói quan liêu của các người mà xem, đi thôi, nắm chặt thời gian viết báo cáo, có điều sân huấn luyện phải tranh thủ thời gian xây dựng cho ông...!nghe thấy chưa!"
Người phụ trách xây dựng căn cứ lập tức gật đầu như băm tỏi, còn vụng trộm liếc nhìn Triệu Khải Khang, xem hắn không có lộ ra biểu tình phản đối gì mới nhẹ nhàng thở ra, haiz, thật sự là Diêm Vương đánh nhau, tiểu quỷ gặp nạn mà.
Xác định đằng sau mọi người phải viết nội dung công tác, tất cả mọi người bắt đầu lục tục ngo ngoe rời khỏi, Tề Cảnh Huy đã sớm đầu tàu gương mẫu đi ra cửa trước, cuối cùng chỉ còn lại Triệu Khải Khang và thành viên tổ chức của hắn cùng với sở nghiên cứu sinh vật trợ lý Cao ở lại đến cuối cùng.
"Trợ lý Cao, có chuyện gì sao?"
Trợ lý Cao nhìn nhìn những người khác, có chút ấp úng.

Triệu Khải Khang hiểu ý, hắn phất phất tay, lại để cho những người khác đi trước, chỉ để lại bí thư Lý.
Trợ lý Cao đến gần Triệu Khải Khang, nhỏ giọng nói sát vào bên tai hắn: "Căn cứ trưởng, là như thế này, sở trưởng chúng tôi muốn tôi nói với ngài, thật ra, hy vọng nhanh chóng giải mã dị năng của dị năng giả, cũng không phải là không có cách."
"Ah? Cách gì?" giọng điệu Triệu Khải Khang lãnh đạm nhìn hắn.
"Hiện tại không có tiến triển gì chủ yếu là bởi vì chỉ có một chút huyết dịch để nghiên cứu, tối đa chỉ là thi thể của dị năng giả đã chết, đồ vật có thể nghiên cứu không nhiều lắm, nếu như có thể có tìm thể thí nghiệm còn sống..."
"Được rồi! Đừng nói nữa, muốn nghiên cứu thân thể con người thì tôi sẽ không đồng ý, nếu như dị năng không có gì đột phá, vậy thì trước tiên cứ nghiên cứu Zombie cho kỹ vào, cái này không thiếu thể thí nghiệm."
Trợ lý Cao còn muốn nói điều gì nữa, nhưng Triệu Khải Khang đã nghiêm mặt, thư ký của hắn nói hắn bận rộn công việc rồi kéo trợ lý Cao ra ngoài.

Đợi đến lúc bí thư Lý trở về, liền nhìn thấy căn cứ trưởng đứng ở bên cửa sổ, ánh mắt mịt mờ không rõ nhìn chằm chằm bên ngoài, mà xa xa, xe quân đội của tư lệnh Tề từ từ biến mất không còn thấy bóng dáng nữa.
"Căn cứ trường, tên điên này quá không cho ngài mặt mũi rồi, tốt xấu gì các người cũng cùng cấp, hắn làm như hắn mới chính là căn cứ trưởng vậy." Thư ký đi đến sau lưng Triệu Khải Khang, lơ đãng phàn nàn nói.
Triệu Khải Khang không nói gì, tròng mắt bí thư Lý chuyển lòng vòng, hắn tiến đến gần nói khẽ: "Tôi cảm thấy lời của trợ lý Cao nói có thể cân nhắc một chút, mỗi ngày dị năng giả đi ra ngoài nhiều như vậy, chết ở bên ngoài không biết bao nhiêu, mất tích mấy người cũng không phát hiện được, nếu như có thể biết rõ nguyên lý sinh ra dị năng, chúng ta có thể có được rất nhiều dị năng giả, đến lúc đó cũng có thể chống lại tên điên Tề kia."
Triệu Khải Khang xoay mạnh người lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn, thẳng đến khi thấy trán hắn toát ra mồ hôi hột, có chút không biết làm sao, Triệu Khải Khang mới từ từ nói ra: "Lời như vậy tôi không muốn nghe lại lần thứ hai.

Tôi cùng tên điên kia có mâu thuẫn, nhưng còn không đến mức vì một thứ gì đó mà đánh mất nhân tính! Chính cậu cũng tự tỉnh táo chút đi!"
Bí thư Lý thẳng tắp gật đầu, cam đoan tư tưởng đoan chính, thời khắc thanh tỉnh.
Triệu Khải Khang gật gật đầu, xoay người rời đi, bí thư Lý lập tức chậm rãi ngẩng đầu, đáy mắt hiện lên tinh quang, cuối cùng kéo khóe miệng, chỉnh lại cổ áo, đuổi theo Triệu Khải Khang.
Tề Cảnh Huy từ từ nhắm hai mắt ngồi ở vị trí kế bên tài xế, bỗng nhiên, hắn mở miệng hỏi lái xe: "Buổi sáng chuyện tôi giao, cậu đã làm xong chưa?"
"Đã sớm phân phó xuống, tư liệu đã đưa đến trên bàn của ngài, ngài trở về có thể thấy được."
Tề Cảnh Huy gật gật đầu, trong lòng nghĩ không biết có phải con gái của Uyển Uyển không, đã nhiều năm như vậy, cũng không biết cô ấy sống như thế nào...
Năm đó chị thật đúng nhẫn tâm, vì tên tiểu bạch kiểm kia, bỏ lại người nhà, bỏ lại những người bạn như bọn hắn...
Bọn Ôn Dao còn không biết có một nhân vật trọng yếu đang nhớ thương bọn họ đâu, ăn cơm trưa xong, mấy người Ôn Minh dẫn theo Ôn Dao các cô đi dạo khu buôn bán, ngược lại Từ Dương vẫn muốn tiến đến bên Ôn Dao tìm cách lôi kéo làm quen, đáng tiếc Ôn Minh canh phòng nghiêm ngặt lại tử thủ, khiến cho cậu bị giết sạch mà rút lui.
Cậu lại đem chú ý lực rơi vào trên người Lạc Ngữ Điệp, tiểu loli này cũng rất đáng yêu nha, có điều tiểu loli có chút sợ người lạ, không biết nói chuyện, còn trốn đằng sau con rắn biến dị kia, thật sự không thú vị chút nào.
Đi dạo xong khu buôn bán, không có gì để mua, một đoàn người Ôn Dao lại đi đến chỗ ở của bọn Từ Dương, giúp bọn hắn đổ đầy các bình đựng nước, làm cho Từ Dương cảm động, thiếu chút nữa ôm Ôn Dao hô cha mẹ tái sinh luôn rồi!
Phải biết cậu đã rất nhiều ngày không được tắm rửa đàng hoàng rồi, đặc biệt gần đây thời tiết càng ngày càng nóng, mỗi lần đi ra ngoài cả người đều là mồ hôi, còn mang theo đầy người huyết tinh và mùi hôi thối, nhưng chỉ có thể dùng một chút nước lau một lần qua người, không có cách nào tắm rửa thoải mái một trận, cậu cảm thấy mình muốn thiu luôn rồi!!
Ngược lại Cố Minh Duệ chú ý đến dị năng của Ôn Dao rõ ràng mạnh hơn người bình thường rất nhiều, phóng nhiều nước như vậy mà không có biểu hiện một chút cảm giác mệt mỏi nào, hơn nữa tốc độ phóng thích dị năng cũng nhanh hơn những người khác rất nhiều, có người cậu không phải người hay lắm miệng, bạn bè không nói, nên cậu cũng làm như không nhìn thấy.
Về đến nhà Ôn Minh muốn tiếp tục trôi đổi tình cảm cùng em gái cưng, kết quả lại bị ghét bỏ, đành phải đi về phòng mình minh tưởng, tranh thủ sớm ngày tu luyện dị năng, bảo vệ em gái!
Ôn Dao trở lại gian phòng của mình, sau khi khóa chặt cửa ngồi xuống trên giường, lấy ra xuất ra viên đá mua buổi sáng tinh tế quan sát.
Viên đá trong tay to bất quá cỡ nắm tay, hình dạng không quy tắc, nhan sắc hiện lên màu xanh đen, bên trên có hoa văn từng vòng hoa xinh đẹp, quả thật là một viên đá vô cùng đẹp mắt.
Ôn Dao phóng xuất tinh thần lực ra, thời gian dần qua tiếp xúc với viên đá, quả nhiên, đã nhận ra nhàn nhạt sóng năng lượng dao động.

Cổ năng lượng này giống như năng lượng trong trời đất, nhưng vô cùng yếu, hơi không chú ý cũng sẽ bỏ qua.
Nghĩ nghĩ, Ôn Dao lấy ra một con dao găm của người lùn rèn từ trong không gian, từ từ dùng lưỡi dao mở viên đá ra, quả nhiên không hổ là công nghệ của người lùn, không phải tốn bao nhiêu sức lực, viên đá bị cắt xuống một khối, ở mặt cắt ngang viên đá, phát hiện trong lòng có một khối tinh thể trong suốt, đồng thời, viên đá phát ra năng lượng chấn động cũng mạnh rất nhiều.
Ôn Dao cẩn thận gọt sạch đá chung quanh tinh thể, rất nhanh, hiện ra ngay trước mặt Ôn Dao chính là một khối tinh thạch trong suốt bất quy tắc, nhìn hình dáng bên ngoài có chút giống tinh hạch Zombie, nhưng càng thêm càng thêm sáng óng ánh hơn.

Dùng tinh thần lực cảm thụ, rõ ràng hiện tại sóng năng lượng của tinh thạch dao động mạnh hơn, xem ra trước đó là do bên ngoài có đá ngăn cản, cho nên sóng năng lượng mới có thể yếu như vậy.
Năng lượng bên trong tinh thạch rất ôn hoà, cũng rất thuần túy, so với năng lượng sau khi tinh lọc hết còn thuần túy hơn.
Đây là cái gì? Năng lượng khoáng thạch? Ôn Dao cảm thấy cái này có chút giống đá năng lượng ở đại lục Ell, ở bên trong những khoáng thạch kia hàm chứa năng lượng khác nhau, có thể sử dụng chế tạo trang bị vũ khí các loại, thậm chí chế dược.
Đá năng lượng này ở đâu ra? Cùng tận thế có liên hệ gì không?
Phải biết, một đầu mạch khoáng hình thành cần phải trải qua năm tháng dài đăng đẳng, nhưng tận thế lại đột nhiên phát sinh, thời gian giữa hai cái này không giống nhau, nhưng lại có cùng nguồn gốc năng lượng, thật sự khiến cho người ta không thể không hoài nghi.
Ôn Dao lắc lắc đầu, quyết định không nghĩ nữa, cô không thế nào lành nghề với mấy thứ đồ vật cong cong quẹo quẹo này, vẫn nên giao cho người đi tìm hiểu đi!
Ôn Dao thử nghiệm thu nạp năng lượng tinh thạch vào trong cơ thể, quả nhiên, cũng giống như tinh hạch sau khi tinh lọc, có thể hấp thu, hơn nữa so với tinh hạch Zombie, Ôn Dao cảm thấy những năng lượng này càng gia tăng tính ôn hòa, dù thời điểm hấp thu có lực cản nhất định, tốn hao thời gian dài hơn một ít.
Bởi vì có lực cản, Ôn Dao cảm thấy tinh thạch này còn không phải thuần túy nhất, bên trong có lẽ vẫn có một ít tạp chất, mà những tạp chất này sẽ ảnh hưởng đến tốc độ hấp thu.
Sau khi thu nạp được một ít năng lượng, tinh thạch lớn nhỏ không có phát sinh biến hóa, nhưng lại u ám chút ít.
Nghĩ nghĩ, Ôn Dao cất tinh thạch vào, đợi đến lúc ăn cơm ném cho những người khác giải quyết.
Không bao lâu, Hạ Uyển cùng Ôn Trác đều trở về, buổi sáng Hạ Uyển đi đến sở nghiên cứu nông khoa không bao lâu sau đã bị đuổi ra ngoài, cũng thông báo sau này chị không cần đến nữa.
Vì sao? Hệ mộc người ta thúc đẩy sinh trưởng lên đều là thực vật tươi tốt, khoai tây to lớn, rau quả xanh mơn mởn.

Chị ngược lại rất tốt, thúc đẩy sinh trưởng thực vật ra không chỉ cành lá táo bạo biết quật người, ngay cả thúc đẩy khoai tây sinh trưởng cũng là màu tím đấy, có thể tưởng tượng đó là khoai tím đấy, xét nghiệm —— hàm chứa kịch độc.
Nhưng làm cho giáo sư Liêu tóc bạc tức giận, trực tiếp đuổi "Sát thủ thực vật" Hạ Uyển đi ra ngoài, hơn nữa còn nói không cho chị đến gần sở nghiên cứu 100m.
Cứ như vậy, Hạ Uyển cùng Ôn Trác hai người vui sướng đi dạo cả ngày ở căn cứ, đặc biệt sau khi tụ họp với Ôn Minh, không cần quan tâm sinh hoạt của con gái, bởi vì con trai đều sẽ thu xếp rất tốt, Ôn Trác biểu thị vô cùng hài lòng.
Về đến nhà Ôn Trác chuẩn bị đi làm cơm tối, Hạ Uyển lôi kéo Ôn Dao cùng Lạc Ngữ Điệp thử những trang sức nhỏ chị mua được hôm nay, về phần lấy đâu ra điểm tín dụng, Ôn Dao biểu thị sáng sớm lúc ra cửa Ôn Trác cầm không ít đồ đạc trong không gian đi ra ngoài...
Nhìn thấy đủ loại vật vật phẩm trang sức kia, Ôn Dao có chút đau đầu, cô thật sự không thích bị người ăn mặc trang điểm y hệt em bé nha!
Nhìn xem vẻ mặt Lạc Ngữ Điệp ẩn nhẫn như búp bê bị Hạ Uyển loay hoay, Ôn Dao nghĩ nếu không cứ chuồn trước? Đang nghĩ ngợi, tiếng chuông cửa vang lên, Ôn Dao lập tức vứt bỏ Lạc Ngữ Điệp, dứt khoát đi ra mở cửa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui