Mạt Thế Chi Ôn Dao


Edit: Trang Nguyễn
Lúc Ôn Dao từ đỉnh đầu Tiểu Tiểu xuống đất, cả người đều cảm thấy không tốt lắm, thậm chí chân còn loạng choạng, suýt chút nữa mất thăng bằng té ngã xuống đất.

Miễn cưỡng ổn định thân thể, đem mấy sợi tóc mất trật tự vén sau tai, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Ôn Dao hiếm khi hiện lên một tia chật vật.

Ôn Dao mím môi một cái, quyết định:
Cấm ăn vặt một năm!
Tiểu Tiểu đáng thương hoàn toàn không biết chính mình sắp sửa gặp phải chuyện gì, nó phát hiện chỗ tốt biến lớn hình thể, hưng phấn nhìn chằm chằm chiến trường cách đó không xa, một bộ dáng đầy kích động.

Lúc này khắp nơi căn cứ Hoa Tây một đống bừa bộn, ánh lửa bừng lên ngập trời, tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, đủ loại dị năng bay loạn giữa không trung, thỉnh thoảng chiếu sáng đêm đen như mực.

Đới Chí Nghĩa bọn hắn đến trễ hơn thời gian dự tính một chút, cũng không phải xảy ra sai lầm gì, mà đang đợi viện quân của những căn cứ khác.

truyện được đăng tại truyenhd1.

com: hongtrang301
Mặc dù nói mấy căn cứ lớn khác không rút được nhiều nhân thủ cho lắm, nhưng cách khá xa căn cứ Hoa Tây vẫn có một vài căn cứ quân sự nhỏ đấy.

Dù sao trước tận thế đây là địa khu ổn định, địa khu Hoa Tây có không ít quân đội đóng quân.

Cho dù là vậy, người của bọn họ cộng lại cũng kém hơn căn cứ Hoa Tây rất nhiều, chỉ có thể thừa dịp ban đêm đánh lén.

Đa phần chiến sĩ đã tiến vào căn cứ, đánh đối phương trở tay không kịp.

Có lẽ phản quân cũng không ngờ bọn hắn lại lớn gan như vậy, căn bản cũng không phòng bị quá mức, làm cho bọn Đới Chí Nghĩa bắt được cơ hội.

An Ninh tạo ra tấm chắn băng giúp chiến sĩ ngăn cản công kích bên phải, trong nháy mắt tấm chắn băng vỡ nát lập tức một thanh đao băng bay về phía ngực kẻ địch.

Đinh một tiếng vang nhỏ, mũi băng nhọn vỡ vụn, mà thế công của đối phương không giảm, cuối cùng bị một chiến sĩ dị năng hệ sức mạnh một cước đạp bay thẳng ra ngoài.

An Ninh thở hổn hển lui về phía sau vài bước, lấy ra mấy lọ thuốc theo thứ tự đổ xuống, mi tâm không nhịn được nhíu lại.

Đội ngũ gần trăm người của bọn họ làm mồi nhử, chủ yếu hấp dẫn quân chủ lực của địch, thuận tiện để các chiến sĩ khác hành động.

Tất cả bọn họ đều là Đới Chí Nghĩa lựa chọn trong đám người hiện có, cấp bậc cap nhất thì đi cùng bọn Đới Chí Nghĩa đến đây, trong đó An Ninh là người có cấp bậc cao nhất đấy.

Vốn kế hoạch tiến hành vẫn còn khá thuận lợi, bọn họ một đường thế như chẻ tre mà tiến lên, gặp được phản kháng đều trấn áp cả.

Không nghĩ đến sau đó không biết từ nơi nào xuất hiện một đám người mặc đồ đen, cả một đám không muốn sống điên cuồng công kích bọn họ, quả thật như muốn tự sát!
An Ninh cảm thấy những người này quá không bình thường, tuy đa phần đều là dị năng giả tiến hóa về phương diện thể năng, nhưng năng lực mỗi người đều trên trung bình, hơn nữa lực phòng ngự cũng cao, cô phải sử dụng nhiều dị năng hơn mới có thể để lại vết thương trên người đối phương.

Chẳng lẽ đây là những người lợi dụng loại thuốc thức tỉnh nào đó mà Tần Thiếu Minh nói?
Quả thật giống như Zombie vậy, hoàn toàn không cái gì gọi là sợ hãi!
Bọn họ đã gϊếŧ không ít người rồi, thi thể đều chồng chất đầy đất, trong không khí nồng đậm mùi máu tanh.

Tuy không phải An Ninh chưa từng gϊếŧ người, nhưng đa số đều là gϊếŧ Zombie cùng dị thú, gϊếŧ người với quy mô lớn thế này vẫn là lần đầu tiên.

Cô vừa lúc mới bắt đầu còn thấy không khỏe buồn nôn, đến bây giờ tỉnh táo chết lặng, chỉ dùng thời gian rất ngắn.

Những người này không phải Zombie, nhưng bọn hắn căn bản đã không còn biết sợ hãi là gì.

Cộng thêm lực phòng ngự cao hơn người bình thường không ít, mang đến cho bọn họ phiền toái không nhỏ.

Trước đó An Ninh đã phóng ra đại chiêu rồi, nhưng đám người áo đen kia dường như vô cùng vô tận, không ngừng xuất hiện từ tất cả các nơi hẻo lánh, căn bản không cho bọn họ cơ hội thở dốc!
Cô đoán những người này chính là "con rối", còn người khống chế bọn hắn đang ở đây.

An Ninh cảm thấy, chỉ cần tìm kẻ khống chế bọn hắn, chuyện sau đó dễ làm hơn nhiều.

Nhưng bây giờ cô căn bản không có thời gian đi tìm người, nếu Vân Lưu tỉnh thì tốt rồi!
Vừa lo ra một chút, An Ninh bị người bên cạnh kéo một cái, tránh thoát lưỡi dao gió bắn về phía cô.

Quay đầu nhìn lại, đúng là thiếu nữ tên Ngữ Điệp kia.

truyện được đăng tại truyenhd1.

com: hongtrang301
Lúc này Ngữ Điệp và bộ dáng ngượng ngùng trước đó cứ như hai người khác nhau, ánh mắt rét lạnh, động tác tàn nhẫn, làm cho An Ninh hoài nghhi có phải cùng một người hay không.

Ngữ Điệp thả tay túm cánh tay An Ninh, thân hình lóe lên, lần nữa lại như quỷ mị hư vô biến mất ngay tại chỗ.

An Ninh vô ý thức nhìn lại, chỉ thấy ánh bạch quang tinh tế lóe lên, mượn ánh sáng quả cầu lửa đột nhiên bay qua, nhìn thấy trong đám người xa xa có một người bất ngờ đầu thân chia lìa, máu huyết bắn ra tung tóe.

An Ninh nuốt một ngụm nước bọt, vẫn có chút không thích ứng được cách thức ra tay của đối phương.

Gần đây cô cảm thấy lòng dạ ác độc, nếu có người xúc phạm đến chính mình cô tuyệt đối sẽ không nương tay.

Nhưng cũng tuyệt không thể gϊếŧ người lưu loát như thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi này được.

Cũng không biết sợi tơ trong tay thiếu nữ ấy dùng vũ khí gì làm thành, vô cùng sắc bén.

Thu hồi ánh mắt, An Ninh tiếp tục vừa tấn công vừa chú ý tình huống chung quanh.

Tuy những người này đa phần đều là dị biến phương diện thể năng, nhưng cũng có một số ít dị năng giả nguyên tố trốn bên trong đám người, cô chỉ có thể giữ vững tinh thần tập trung vào chiến trường.

Ngữ Điệp nhìn như rất nhẹ nhàng, thật ra không phải như vậy.

Làn da những người này đa phần đều rất cứng rắn, cô muốn giống như trước phải hao phí không ít sức lực, còn dễ dàng bị phát hiện.

Cho nên cô đều đi tìm những dị năng giả nguyên tố đánh lén trốn trong đám người, da của bọn hắn không cứng rắn như vậy, dễ ra tay hơn nhiều.

Lần nữa giải quyết một tên, Ngữ Điệp thừa dịp những người khác còn chưa kịp phản ứng, lưu lại một đạo tàn ảnh, lần nữa trở về trong đội ngũ, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

Bạc Sa mang theo thân tín của mình đứng trên sân thượng tòa nhà cao năm tầng, nhìn qua chiến trường cách đó không xa, sắc mặt rất khó nhìn.

"Chuyện gì xảy ra, đã qua lâu như vậy, vì sao một chút người như vậy còn không bắt được!"
"Người đến năng lực đều rất mạnh, cấp bậc cao, cộng thêm đa phần chiến sĩ bên này của chúng ta đều là tiến hóa về phương diện thể năng, cho nên! "
Mặc dù bọn hắn tốn hết tâm sức nghiên cứ chế tạo ngoại trừ thuốc kích phát dị năng, nhưng chỉ có trong lòng bọn hắn biết đây rốt cuộc là thứ gì.

Thuốc có thể kích phát dị năng chính thức cũng có, nhưng số lượng rất ít, hơn nữa yêu cầu với người cũng rất hà khắc, nguy hiểm cũng lớn.

Bọn hắn đã chỉnh sửa rất nhiều lần mới làm ra loại thuốc bây giờ, sản lượng lớn, yêu cầu cũng thấp xuống chút ít.

Nhưng tác dụng phụ rất lớn, không nói tuổi thọ ngắn, còn dễ dàng nóng nảy mất khống chế, cho nên bọn hắn mới tìm một kẻ giống như trung tâm điều khiển tồn tại.

Ngay cả như vậy, những người này cũng dựa theo dã tâm của bọn hắn mà làm việc, chết một người liền ít đi một người, hắn rất đau lòng đấy!
Mắt thấy người chết càng ngày càng nhiều, trái tim Bạc Sa đều nhỏ máu.

Thí nghiệm mười mấy cơ thể mới thành công được một cái, lần này chết bao nhiêu bọn hắn thua lỗ bấy nhiêu đó!
Nhưng việc đã đến nước này, trước bắt toàn bộ đám người này lại, còn lại nói sau.

Bạc Sa hạ mấy mệnh lệnh cho Dư Thanh Dương, bảo hắn thay đổi phương thức tấn công, sau đó hỏi thân tín bên người:
"Cô gái kia đâu? Căn cứ xảy ra chuyện lớn như vậy, ả cũng không quan tâm à?"
Bạc Sa híp híp mắt, đôi mắt hiện lên một tia ám quang.

Nếu có thể nhân cơ hội này, lấy đồ vật trong tay cô ta!
"Đi, đi tìm cô gái kia, bảo cô ta lấy thêm một ít vũ khí cùng thuốc ra đây, nếu căn cứ xảy ra chuyện, đối với ả cũng không có bất kỳ chỗ tốt.

"
Chương 729: Mỗi người đều có lòng riêng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui