Mạt Thế Chi Ôn Dao


Edit: Trang Nguyễn
O'neill đối với khoảng thời gian này Ôn Dao luôn yên tĩnh thuận theo, hắn vô cùng hài lòng đấy, bởi vậy hắn không để ý biểu hiện một mặt hòa ái thân thiện với Ôn Dao.

Dù sao nếu vật thí nghiệm có độ phối hợp cao, không chỉ tiết kiệm không ít chuyện, càng đối với hiệu quả sau thí nghiệm cũng sẽ có chỗ tốt không tưởng.

Ôn Dao đem ánh mắt rơi vào đài máy móc bên người O'neill, làm sao Ôn Dao cứ cảm thấy thứ này giống thiếu bị kiểm tra tiềm lực giá trị Thor từng kiểm tra cho mình vậy?
Nhưng thiết bị này càng cồng kềnh phức tạp hơn thiết bị Ôn Dao nhìn thấy trước đó nhiều, hơn nữa nguyên liệu cũng khác hẳn.

O'neill cũng không để ý Ôn Dao trầm mặc, mà ra hiệu trợ lý bên người Ôn Dao dẫn Ôn Dao đến.

Ôn Dao đứng ở đó không nhúc nhích, Ôn Dao nhìn qua nhìn lại giữa O'neill và chiếc máy kia, căn bản không có ý định ngồi lên.

Nói đùa gì vậy, làm sao Ôn Dao có thể đem quyền khống chế thân thể mình giao vào trong tay người khác, ai biết chiếc máy này sẽ làm gì với mình.

Thấy lần đầu tiên Ôn Dao xuất hiện phản kháng, O'neill có chút không vui nhếch miệng.

truyện được đăng tại truyenhd1.

com: hongtrang301
Hắn lại nhẫn nại tính tình dỗ dành Ôn Dao vài câu, đáng tiếc Ôn Dao chỉ đứng ở đó không nhúc nhích.


Cuối cùng O'neill mất kiên nhẫn, hắn ra hiệu bằng mắt với người đàn ông mặc đồng phục đứng sau lưng Ôn Dao, bảo hắn ta ra tay đem Ôn Dao đến.

Ôn Dao nghe sau lưng truyền đến động tĩnh, Ôn Dao rủ mắt xuống nhẹ chậc một tiếng.

Còn tưởng rằng có nhiều kiên nhẫn lắm đấy chứ, nhanh như vậy đã không muổn giả bộ rồi.

Vào lúc người đàn ông mặc đồng phục đến gần Ôn Dao, lúc duỗi tay trái đè chặt trên vai Ôn Dao, thân thể Ôn Dao dùng sức chuyển, né tránh tay trái người đàn ông.

Đồng thời nâng tay phải lên, trong tay đột xuất hiện một khẩu súng lục, từ họng súng bắn ra chùm tia sáng màu trắng, bắn thẳng về phía trán người đàn ông.

Đột nhiên xuất hiện biến cố khiến cho tất cả mọi người ở đây không kịp phản ứng, trơ mắt nhìn chùm tia sáng trắng kia trực tiếp xuyên thẳng qua đầu người đàn ông.

Ôn Dao không xác định trên người bọn hắn có phải có trang bị phòng ngự ngăn cản công kích hay không, cũng không biết bọn hắn có lồng năng lượng hay không, càng không xác định cấu tạo thân thể bọn hắn có giống như con người hay không, cho nên trực tiếp chọn đại não nhìn có vẻ không có bất kỳ biện pháp bảo hộ nào.

Giữa trán người đàn ông mặc đồng phục phá vỡ thủng một lỗ, hắn trợn tròn mắt thẳng tắp ngã xuống.

Ngay vào lúc người đàn ông ngã xuống, trí não tinh hạm Liliane trước tiên kiểm tra đo lường chấn động dị năng dị thường kia, cũng phát hiện phòng thí nghiệm số 3 có tình huống dị thường.

Nó không chỉ báo cáo tình huống trên cho hạm trưởng tạm thời, đồng thời kéo vang còi cảnh báo.

"Tinh hạm lọt vào xâm lấn, Khu C phòng thí nghiệm số 3 lọt vào tập kích, nhanh chóng tiến về phía trước trợ giúp!"

Vốn hạm trưởng tạm thời đang thảnh thơi đợi ở phòng điều khiển đột nhiên bị tiếng cảnh báo vang lên làm cho hoảng hốt.

Chuyện gì xảy ra? Tại sao có thể có người xâm nhập?!
Trên màn hình lớn truyền đến hình ảnh phòng thí nghiệm số 3, hạm trưởng tạm thời cũng phát hiện người tập kích là ai, lại là đứa trẻ trái đất ngay từ đầu bị giáo sư Murphy đưa về!
Không phải nói dị năng đối phương đã bị khóa lại rồi sao?
Đây là tình huống thế nào?!
Hạm trưởng tạm thời còn không kịp hiểu quá quá nhiều tình huống, bảo tất cả hộ vệ bên trong tinh hạm lập tức tiến về khu C.

Nhưng bởi vì lúc trước hắn đã phái ra một tiểu đội năm người đi bắt con dị thú kia, làm cho trong tinh hạm bây giờ căn bản không đủ lực lượng phòng thủ!
Toàn bộ tinh hạm chỉ còn lại một tiểu đội sáu người khác!
Có lẽ! Không có vấn đề gì nha?
Tuy người ít một chút, nhưng bọn hắn đều là binh sĩ có thực lực mạnh, hơn nữa bên trong tinh hạm cũng có hệ thống phòng ngự.

Dù nghĩ như vậy, hạm trưởng tạm thời vẫn thông báo cho tiểu đội đã đi lúc trước tranh thủ thời gian trở về sớm.

Nghe được tiếng cảnh báo vang lên trong nháy mắt đó, động tác Ôn Dao thoáng dừng một phát, sau đó âm thầm nhếch miệng.

Đồ vật công nghệ cao thật đúng là phiền toái, không có thiết bị chuyên môn yểm trợ, làm cái gì cũng bị bại lộ trước ánh mặt trời, mọi cử động đều bị giám sát, quá bất tiện mà.

Xem ra phải tăng nhanh tốc độ rồi!

Ôn Dao xoay người, họng súng đối diện nghiên cứu viên còn lại bên người chưa kịp né tránh, dưới ánh mắt hoảng sợ của đối phương nhấn cò súng.

Mắt thấy mắt Ôn Dao không chớp tiêu diệt hai người, dưới âm thanh cảnh báo bén nhọn O'neill rốt cuộc cũng kịp phản ứng.

Hắn nhìn trong tay Ôn Dao tự dưng xuất hiện súng tinh năng, làm sao cũng không biết thứ này từ đâu xuất hiện.

Không phải hắn đã phong bế tất cả dị năng của Ôn Dao rồi sao?
Thế nhưng phương pháp kia dùng để đối phó phạm nhân có thực lực mạnh trong quân đội đấy, tuyệt không có khả năng thất bại như vậy!
Chẳng lẽ cái này căn bản không phải dị năng, mà thuộc về trang bị không gian nào đó nằm trong tay Ôn Dao à? truyện được đăng tại truyenhd1.

com: hongtrang301
Nhưng lúc trước hắn đã lục soát qua, căn bản không phát hiện thứ gì khả nghi!
Nhìn Ôn Dao bước nhanh về phía hắn, O'neill vừa không ngừng lui về phía sao vừa ngoài mạnh trong yếu hô to: "Cô bé đang làm cái gì đó?! Tôi nói cho cô bé biết, cô bé có phản kháng cũng không có bất cứ tác dụng gì đâu đấy! Cô bé cho rằng cô bé gϊếŧ tất cả chúng tôi thì nơi này sẽ như thế nào? Mi tuyệt đối không thể nào ra khỏi đây được đâu!"
Mắt thấy Ôn Dao giải quyết xong một tên trợ lý khác, càng ngày càng đến gần hắn, giọng điệu hắn từ từ chậm lại: "Chúng tôi thật không có ác ý gì với cô bé, chỉ hy vọng cô bé phối hợp với chúng ta làm một ít thí nghiệm.

Có lẽ cô bé cũng nhìn thấy, thật ra chúng tôi cũng không phải người trái đất, đến từ tinh cầu càng cao cấp hơn.

Chúng tôi có rất nhiều kỹ thuật các người không có, có thể giúp đỡ các người nhanh chóng phát triển, giúp các người nhanh chóng vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt.

"
O'neill nói rất nhiều lời, thậm chí moi móc sự tình bên trong ra, nhưng Ôn Dao vẫn không đổi sắc.

Quả thật O'neill vô cùng hối hận, nhân viên nghiên cứu như bọn hắn quả thật đều là người tay trói gà không chặt, đa phần đều là người phát triển trí não, chỉ có một ít người biến dị tinh thần lực mà thôi.


Nhưng ngoại trừ hắn thông minh hơn người ngoài rất nhiều, nhưng từ đầu đến chân chỉ là một người bình thường!
Làm sao hắn lại không để thêm nhiều hộ vệ canh giữ bên mình đây chứ?
Không đúng, phải nói là tại sao lúc trước hắn lại bị cô bé trước mắt này lừa, lại không trói tay chân hạn chế hành động của cô bé này chứ!
Lúc này Ôn Dao đã đi đến trước mặt O'neill, thấy lời nói trước đó đều không có bất kỳ tác dụng, O'neill hạ quyết tâm hung ác, tiện tay nắm lấy một thanh đao kim loại đặt trên đài thí nghiệm, trong phút chốc đánh về phía Ôn Dao!
Mặc dù đối phương cao hơn Ôn Dao một khoảng lớn, thời điểm nhào đến khí thế mười phần, ánh mắt vừa hung lại vừa ác, nhưng vẫn bị Ôn Dao một cước đá vào nơi không thể nói, trên mặt còn bị đánh một đấm.

Nhìn O'neill bụm lấy phía dưới co rúc trên mặt đất đổ mồ hôi lạnh, Ôn Dao út nhất xác định một sự kiện.

Xem ra nhược điểm của người ngoài hành tinh này giống như đúc đàn ông trái đất nha.

Giơ chân đá văng thanh đao kim loại vừa rơi trên mặt đất đi xa, Ôn Dao đi đến bên người O'neill, lấy ra một ống tiêm từ trong không gian, đem chất lỏng bên trong tiêm thẳng vào cơ thể O'neill.

Bên trong ống thuốc này chính là một loại thuốc mê đặc hiệu nào đó, có thể làm cho người và dị thú rơi vào mê man trong thời gian ngắn.

Mà đồ vật cùng loại như vậy trong không gian của Ôn Dao có rất nhiều, càng có không ít bán thành phẩm viện nghiên cứu chế tạo ra.

Ôn Dao cảm thấy, lần này mình có cơ hội thí nghiệm từng cái rồi.

Rất nhanh, mặt mũi O'neill tràn đầy thống khổ rơi vào hôn mê.

Mà lúc này, cánh cửa phòng thí nghiệm một lần nữa mở ra, một đám người súng vác trên vai, đạn lên nòng, trang bị tốt xông vào trong.

Chương 746: Kịp thời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận