Mạt Thế Chi Ôn Dao


Hai người Phùng Kiệt cùng Trương Cường liếc nhau, lưu lại Trương Cường canh giữ ở bên cạnh xe, Phùng Kiệt lập tức đi về phòng xem thu lao đã nói.
Rất nhanh, sắc mặt Phùng Kiệt tràn đầy vui mừng chạy ra, gật nhẹ về hướng Trương Cường, xác định đối phương nói không sai, Trương Cường lập tức vứt bỏ xe cùng đi với Phùng Kiệt vào phòng.
Người đàn ông nhếch khóe miệng cười cười, tiến lên sau khi mở cửa xe, chỗ ngồi phía sau có một cô bé đang nằm ngủ say sưa.
Cẩn thận đánh giá, người đàn ông gật gật đầu, xem ra hai người kia còn có chút năng lực, có điều...
"Trợ lý Cao, hai người kia đã ngất, đi thôi." Trong phòng một người đàn ông trung niên đi ra nói với hắn.
Trợ lý Cao gật gật đầu, phân phó nói: "Đưa bọn họ lên xe của chúng ta, còn có cô bé này cũng cùng một chỗ, nhưng phải cẩn thận con bé một chút, một mình nhốt một chỗ."
Hai người thực cho rằng mình có thể cầm đồ đi sao, nếu như là người bình thường thì cũng thôi đi, dù sao cũng không có năng lực tìm ra, coi như Ôn Minh kia bọn hắn cũng không để vào mắt.
Nhưng hai ngày trước lúc bọn hắn tìm hiểu người nhà kia, phát hiện bọn họ có quen biết với tư lệnh Tề! Nhìn có vẻ quan hệ còn không tệ, cái này cũng có chút khó giải quyết.
Tư lệnh Tề kia lại là một người một lời không hợp liền rút súng ra, phải biết chuyện bọn hắn muốn làm, thế thì chẳng phải dẫn người san bằng bọn hắn sao!
Nhưng giáo sư Kim mặc kệ những chuyện này, chính là muốn bọn hắn mang cô bé này đến, cho nên bọn hắn chỉ có thể tìm hai người này.
Nhiệm vụ hoàn thành hắn cũng không có ý định cho bọn hắn rời đi, còn sống chính là tai hoạ ngầm, ai biết có thể bị phát hiện rồi bị bắt hay không, chỉ có người chết mới có thể bảo toàn bí mật.
Một chiếc xe đặc biệt vận chuyển hàng của sở nghiên cứu từ bên ngoài lái vào đây, cảnh vệ canh gác kiểm tra theo thông lệ, một người đi ra phía sau xe, một mùi hôi thối đập vào mặt.
Cảnh vệ lập tức ngừng thở lui về phía sau một bước dài, dùng sức dùng tay phẩy phẩy trước mũi cau mày hỏi: "Các người làm cái này thế nào, làm sao lại hôi như vậy chứ!"
Trợ lý Cao xuống xe đi tới cười cười đầy bất đắc dĩ: "Không có biện pháp, đều là mấy thi thể Zombie, cho nên hương vị hơi bị lớn."
Cảnh vệ viên ngừng thở, tùy ý kiểm tra, phất phất tay xác định đã xong.
Chiếc xe lái vào bãi đổ xe dưới mặt đất của sở nghiên cứu, rất nhanh có người đẩy mấy chiếc xe đẩy cao tầng đến cho bọn họ.

Trợ lý Cao và những người khác đem ba người đặt ở tầng dưới cùng nhất, bên trên thả thi thể Zombie, đắp vải bố lên sau đó đẩy thẳng vào sở nghiên cứu.
Trên đường đi qua vài lối đi nhỏ, trực tiếp đi thẳng đến phòng nghiên cứu dị năng.
Giáo sư Tào vừa đi vừa bàn luận cùng học sinh của hắn về chủng loại thú biến dị trước mắt cùng xu thế có khả năng phát triển sau này, vừa không chú ý, thiếu chút nữa bị xe đẩy đụng trúng vào người.
Học sinh của hắn vội vàng đỡ hắn, quay đầu lại nhìn mấy người vừa biến mất ở ngã rẽ, bất mãn nói: "Như thế nào không nhìn đường chứ!"
"Đừng quản bọn hắn làm khỉ gió gì, đám bọn họ đều là người điên." giáo sư Tào ổn định thân thể, khoát khoát tay không để ý nói.
"Giáo sư, đều là nghiên cứu, dựa vào cái gì các phương diện bọn hắn yêu cầu đều có thể được đáp ứng, còn chúng ta muốn thiết bị phải đợi cả buổi, cái gì cũng đều ưu tiên cho bọn hắn." Học sinh nhịn không được phàn nàn nói.
"Người ta nghiên cứu dị năng Zombie, chúng ta nghiên cứu thú biến dị, có thể so sao? Hơn nữa ở bên trong thành phố động vật không nhiều lắm, không được coi trọng cũng hiểu được."
Giáo sư Tào không khỏi cảm thán nói: "Nếu như có thể đi cánh rừng Lâm Sâm nhìn xem thì tốt rồi, tôi cảm thấy chỗ đó nhất định động vật đều đã xảy ra dị biến rất lớn, nói không chừng tương lai sẽ trở thánh mối tai họa ngầm cho nhân loại.
Nhưng trước mắt quan trọng nhất là Zombie, cho nên chúng ta có rất nhiều thứ phải lùi lại một bước cũng là tất nhiên.

Nhưng chúng ta cũng không thể buông lỏng cảnh giác, nên chuẩn bị vẫn phải chuẩn bị cho tốt, nói không chừng tương lai vẫn còn có chút công dụng."
"Đúng rồi." Giáo sư Tào nhớ tới cái gì, vừa tiếp tục đi đến phòng nghiên cứu thú biến dị vừa phân phó học sinh của hắn:
"Ngày hôm qua bắt được chuột biến dị phải nghiên cứu kỹ càng, năng lực sinh sản của chuột rất mạnh, tuy căn cứ trước khi xây dựng đã tiêu diệt chuột một lần, nhưng hiện tại lại xuất hiện, chưa biết chừng ở đâu đó đang trốn tránh một đống lớn.

Ừm, nhớ rõ nên viết báo cáo nói rõ ràng với căn cứ trưởng, phải sớm phòng bị..."
Sở trưởng Kim ở phòng nghiên cứu lo lắng chờ đợi, hắn chắp tay sau lưng đi đi lại lại trong phòng, thỉnh thoảng dừng lại nhìn quanh ra cửa.
Chung quanh có bảy tám nghiên cứu viên đứng đấy, mọi người cũng không dám quấy rầy sở trưởng, đều trầm mặc đứng chờ một bên.
Đột nhiên, cửa bị đẩy ra, sở trưởng Kim ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy xe đẩy thì bước nhanh đến phía trước, vội vàng muốn xốc tấm vải bố bên trên lên.
"Giáo sư!" trợ lý Cao lập tức ngăn cản hắn, đồng thời ra hiệu người phía sau mau chóng đóng cửa lại.
Sở nghiên cứu này không chỉ có một đám người nhà bọn hắn, trừ bọn họ nghiên cứu Zombie và dị năng, còn có nghiên cứu thú biến dị đấy, có đôi khi nông nghiệp bên kia nghiên cứu thực vật biến dị cũng sẽ đi qua trao đổi với nhau.
Hơn nữa bọn hắn bên này cũng không đầy đủ là người một nhà, có một giáo sư và sở trưởng Kim có quan niệm không hợp nhau, hiện tại chính mình lôi kéo học sinh của mình làm một mình đây này.
Bọn hắn làm cái này tuy sau lưng cũng có người ủng hộ, nhưng vẫn phải coi chừng.
Sở trưởng Kim đợi đến lúc bọn hắn khóa chặt cửa, không thể chờ đợi được mà lột tấm vải trắng xuống, bên trên có hai thi thể Zombie, chính giữa có hai người, phía dưới cùng nhất có một cô bé đang nằm.
"Mau mau nhanh, ôm cô bé qua bên kia." Sở trưởng Kim có chút hưng phấn, cũng không nhìn tới những thứ khác, trực tiếp để người nhẹ nhàng ôm người lên giường đơn.
Nhìn xem cô bé nằm ở trên giường vô ý thức, hô hấp sở trưởng Kim có chút dồn dập, hắn cảm thấy tim của mình đập có chút nhanh, nếu như có thể giải quyết bí mật thân thể của cô bé này, hắn tin tưởng nhất định có thể phá giải nan đề nhân loại già yếu, đến lúc đó, tên tuổi của hắn nhất định được ghi lên sử sách!
"Trước cho rút một ống máu của cô bé đi xét nghiệm." sở trưởng Kim phân phó nói.
Một nghiên cứu viên lấy ra một ống tiêm đi đến bên người Ôn Dao, cúi người, vừa mới đem ống tiêm đến gần cánh tay cô bé, liền phát hiện cô bé bắt tay thu trở về, vô ý thức ngẩng đầu nhìn lên, đối diện với một đôi mắt to đen nhánh.
"Giáo..." Tiếng nói của hắn còn chưa kịp hô lên, liền cảm thấy cổ của mình có cái gì đó ghìm chặt lại, rất nhanh, một quả cầu nước cực lớn bao vây cả người hắn lại, miệng mũi nhanh chóng bị rót đầy nước, hắn càng không ngừng giãy dụa muốn đập ra, lại không làm nên chuyện gì.
Ôn Dao chậm rì rì ngồi dậy trên giường, nhìn chung quanh, ngoại trừ sở trưởng Kim cùng trợ lý Cao bị dây thừng nước trói lại, những người khác đều bị bao bọc trong quả cầu nước cực lớn, có mấy người đã sự khó thở, tùy thời đều có thể chìm vào tử vong.
Ôn Dao không quản bọn hắn làm khỉ gió gì, rời khỏi giường, đi đến máy chủ phòng nghiên cứu, bắt đầu lật xem đồ vật bên trong.
Sở trưởng Kim đối mặt với một loạt biến cố này cũng không kinh hoảng, ánh mắt của hắn sáng quắc nhìn chằm chằm vào Ôn Dao, nhìn thấy bàn tay cô nhanh chóng gõ gõ trên bàn phím, lật tất cả tài liệu điều tra của phòng nghiên cứu xem cẩn thận.
"Thiên tài, thật sự là thiên tài..." sở trưởng Kim thì thào lẩm bẩm: "Trước đó giả bộ bất tỉnh, rõ ràng có thể chống cự thuốc mê đặc hiệu chúng ta nghiên cứu chế tạo ra.

Còn có thể tương kế tựu kế, trực tiếp lẻn vào, còn có kỹ năng máy tính xuất sắc, chỉ số thông minh nhất định rất cao, nói không chừng có dị năng tinh thần lực.

Ah, rõ ràng là hệ thủy bình thường, lại có khả năng khống chế cùng lực công kích xuất sắc như vậy, thật là bảo bối, bảo bối..."
Trợ lý Cao ở một bên vội muốn chết, đúng lúc này giáo sư Kim còn đang nói thầm cái gì đó, trọng điểm không phải bây giờ bọn hắn đã trở thành thịt cá trên thớt sao!
Hiện tại phải nghĩ biện pháp tự cứu chứ!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui