Mạt Thế Chuyện Tình Trong Tiểu Đội


Sau khi Mạc Bạch thoát khỏi bàn tay của anh trai, lôi kéo hắn đi tới trước mặt Lâm Tịch nói, "Anh, giới thiệu với anh một chút, Lâm Tịch, ân nhân cứu mạng của em cũng là anh em tốt của em.”

Nghe được Mạc Bạch giới thiệu, Mạc Thành sửng sốt một chút, anh em tốt? đừng nói với hắn tên ngu xuẩn này nhìn không ra người phụ nữ này đang giả làm đàn ông nhé!!!.

Hắn quyết định hôm nay không cần lại cùng em trai nhà mình nói chuyện, nếu không hắn sẽ muốn rút về ý nghĩ em trai có tư cách nhập đội cái này lại.

Mạc Thành quay đầu, thản nhiên nói với Lâm Tịch: “Mạc Thành.”

“Xin chào, tôi tên là Lâm Tịch.” Lâm Tịch lễ phép cười với Mạc Thành, vươn một tay ra.

Mạc Thành liếc nhìn ngón tay trắng nõn dài nhỏ trước mặt, không có nhận.

Lâm Tịch dừng một chút, xấu hổ muốn thu tay về thì bị một bàn tay to rộng nắm lấy.

Tay cầm súng nhiều năm của người đàn ông phủ kín kén dày, tản ra nhiệt khí đằng đằng, nóng đến mức làm lòng Lâm Tịch run rẩy.

Sau khi nắm xong, Lâm Tịch muốn thu tay lại, nhưng bàn tay nhỏ bé bị bàn tay lớn bao bọc làm sao rút ra được.


Lâm Tịch nghi hoặc nhìn về phía Mạc Thành, sắc mặt Mạc Thành nhàn nhạt, nhưng hài hước trong mắt không hề che giấu.

Mạnh mẽ, tay bị dùng sức kéo, không khỏi dựa vào Mạc Thành vài bước.

Mạc Thành cúi người, nhẹ giọng nói bên tai cô: “Kỹ thuật quá kém, đối mặt với người chuyên nghiệp chỉ là thùng rỗng kêu to.”

Mạc Thành tới gần, hơi thở nam tính ấm áp ập vào trên người Lâm Tịch, làm mặt cô hơi nóng lên, nhưng lời nói trong miệng Mạc Thành lại làm cho sắc mặt cô trắng bệch.

Thấy sắc mặt Lâm Tịch trắng bệch, cho rằng anh trai mình nói cái gì, vừa định mở miệng lại nghe anh trai mình nói chuyện.

“Gia nhập tiểu đội Sát Huyết của tôi, tôi có thể giúp cậu.” Người đàn ông lười biếng nói.

Dong binh đoàn của Mạc Thành gọi là Sát Huyết dong binh đoàn, là hắn cùng với Dương Hoằng, Ninh Kỳ Phong mấy anh em cùng nhau sáng lập.

Ngoại trừ mấy người sáng lập chính, những người khác đều là lưu động, cho nên thủ hạ của bọn họ không cố định, vẫn là hình thức hợp tác.

Lúc tận thế phát sinh, trong nước liền có mấy người bọn họ, dong binh đoàn không thể nói rõ, chỉ có thể đổi giọng gọi là ‘Tiểu đội'.


"Các anh...!đều biết" Lâm Tịch nhìn Mạc Thành, lại nhìn hai người kề vai sát cánh bên cạnh.

Kỳ thật cô có dự định thỉnh cầu vào đội, nhưng thấy thân phận bị nhìn thấu lại có chút do dự.

Mạc Thành biết cô nghi hoặc, mở miệng nói: "Trong đội chúng tôi, đại khái ngoại trừ Thiên Nhiên, những người khác đều nhìn ra.” Dừng một chút, còn nói: “Chúng tôi không trọng dục.

Ngụ ý chính là, loại chuyện làm tình này có thể không cần lo lắng.”

Lâm Tịch nghĩ nghĩ, quay đầu nhìn về phía bên cạnh Hắc Dạ đang ngồi tĩnh lặng đợi.

Động vật, nhất là mèo, đối với người cực kỳ nhạy cảm, cô nhìn không ra Mạc Thành có ý tốt hay xấu, cho nên hỏi ý kiến của Hắc Dạ.

Thấy nó không có gì khác thường, nhìn không ra Mạc Thành có ác ý gì, Lâm Tịch liền một lời đáp ứng.

Lưu Tử Cường thấy một đám người mời Lâm Tịch nhập đội, lại thấy dường như người thủ lĩnh kia chậm chạp không đối với chính mình mở miệng, đành phải chính mình mặt dày nói, “Tôi...!Chúng tôi có thể đi theo mọi người không?”

Nghe được Lưu Tử Cường nói, Mạc Thành nhìn về phía hắn, nhướng mày.

Người này...!Dị năng giả ngũ hành kia, mặc dù là lực chiến không tồi, nhưng dị năng của hắn rất quái dị, hiện tại hắn còn rất yếu không đủ để tạo thành uy hiếp đối với hắn, có lẽ có thể mang theo bên người nghiên cứu…

“Được.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận