Mạt Thế Chuyện Tình Trong Tiểu Đội


“Mạc Bạch em trai, hai mươi tuổi nhìn đến những thứ này còn thẹn thùng hả, cũng không phải một người phụ nữ mặc đứng ở trước mặt cậu.” Lâm Tịch trêu chọc.
“Chậc......!Định lực không đủ.” Mạc Thành nói.
"Đủ rồi! thu quần áo!" Mạc Tiểu Bạch của chúng ta bộc phát.
Một tiếng rưỡi trôi qua, năm người bên ngoài thành phố C liền nghe thấy tiếng xe hơi chạy tới.
Dương Hoằng ngẩng đầu, nhìn thấy chiếc xe yêu quý của mình, thật sự là...!Lệ nóng quanh mắt! Nửa giờ này hắn bị cô gái tên Lưu Hân Hân và mẹ cop ta làm cho điên rồi! Bọn họ một câu lại một câu anh Dương, Tiểu Hoằng, nghiễm nhiên đã coi hắn là bạn trai và con rể của bọn họ.

Đang nhìn đến tiện nhân Ninh Kỳ Phong kia, đại ca vừa đi, liền tìm Lưu Tử Cường đòi đấu thử, đem hai người đàn bà điên này ném cho hắn.
Đại ca a! Người rốt cục cũng đã trở lại!
Xe mấy người Lâm Tịch bọn họ đang đi là một chiếc xe đã được Mạc Thành cải tạo qua.


Chống đạn, an tĩnh, không cách âm, hiệu năng siêu tốt, có bốn gian phòng ngủ, một phòng bếp, một gian phòng tắm, tuy rằng không gian nhỏ hẹp nhưng là cái gì cần có đều có.

Phòng ngủ không lớn lắm, chỉ là một nơi có chức năng ngủ.

Một phòng, trên dưới có hai chiếc giường nằm, không gian cơ bản có thể thay quần áo liền không có dư thừa, có thể nói thiết kế rất tốt.

Đối với lính đánh thuê mà nói, qua đêm bên ngoài, như vậy hiệu suất cao, lại có thể hưởng thụ cuộc sống.
Đoàn người lên đường, Mạc Bạch và cô một gian, Mạc Thành và Ninh Kỳ Phong một gian, Dương Hoằng và Lưu Tử Cường một gian, mẹ con Lưu gia một gian, vừa vặn.


Mạc Thành an bài buổi tối Mạc Bạch gác đêm lúc ngủ cho Lâm Tịch đủ không gian riêng tư, làm Lâm Tịch rất cảm động, hắn thật sự coi mình là một thành viên trong đội.
Tám người một đường chạy tới căn cứ Trung Bộ, cần thời gian nửa tháng.

Dọc theo đường đi đi dừng dừng, chỉ cần có địa phương an toàn Mạc Thành liền bảo xe dừng lại, Dương Hoằng giao đấu vật lộn với hắn, Ninh Kỳ Phong và Mạc Thành thay phiên chỉ đạo hắn sử dụng kỹ xảo dị năng.

Đương nhiên, những thứ này đều là bí mật tiến hành, Lưu Tử Cường nhiều lắm nhìn ra hắn là đang tăng cường huấn luyện thân thể.

Tuy rằng Mạc Thành không trực tiếp nhìn, nhưng Ninh Kỳ Phong xử thế khéo đưa đẩy, nhiều ít bao nhiêu, tùy tiện...!dạy Lưu Tử Cường, tuy rằng chỉ có một chút, nhưng kỹ thuật của lính đánh thuê, chút da lông này đối với Lưu Tử Cường là đủ rồi.
Mỗi ngày Lâm Tịch đều bị ba người thay phiên thao luyện mệt mỏi ngã đầu liền ngủ, nhưng đêm nay…
Lâm Tịch vẫn ngã xuống giường ngủ của mình như thường, lại nghe thấy Lưu Hân Hân đang ở sát vách truyền đến một tiếng vang nhỏ.
“Anh trai”
“Em yêu, anh muốn…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận