Thứ đồ vật thô to trực tiếp nhét đầy miệng Tập Nhã, khiến khóe miệng của cô nứt ra chảy máu.
Tập Nhã nhiều lần muốn nôn.
Nhưng cô không thể vùng vẫy trước sự kìm hãm của Du Viêm Hiên.
Chỉ có thể làm đến nước mắt sinh lý lần nữa trào ra ...
“Cứ từ từ.
Rồi sẽ quen.
Tập Lam vẫn đang đợi mình đến tìm chị ấy!” Mặc dù cơ thể của Tập Nhã vẫn đang khóc không ngừng, nhưng trong trái tim cô vẫn còn giữ lấy hy vọng.
Vì thế cô sẽ không cảm thấy đau khổ dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra.
Sau khi dày vò một hồi lâu, Du Viêm Hiên cũng bắn một lượng lớn dịch tinh vào miệng của Tập Nhã.
Sau đó mới đem bảo bối của mình đi rửa sạch, thản nhiên mặc vào quần áo sạch.
Tập Nhã dựa vào thành bồn tắm, ho khan dữ dội, trong miệng phun ra toàn bộ thứ chất lỏng đắng ngắt khó tả, tinh dịch cùng mồ hôi dính đầy trên cơ thể sạch sẽ của cô.
Cô cũng chỉ muốn đơn giản tắm rửa, hai chân run rẩy muốn đứng lên, lại bị một đôi bàn tay to kẹp dưới nách, nhấc bổng cô lên khỏi mặt nước đưa đến ngồi trên bồn rửa mặt.
Mông trần của Tập Nhã ngồi xuống cái bệ lạnh lẽo lập tức rùng mình một cái.
Cô vô thức đỡ lấy bả vai Dư Vấn Viễn muốn rời đi, nhưng bị ngăn lại.
“Đừng nhúc nhích, anh giúp em bôi thuốc.” Du Viêm Hiên không nhịn được tách đùi Tập Nhã, khiến huyệt nhỏ đáng thương hoàn toàn bị phơi bày trước mặt Du Viêm Hiên.
Tập Nhã một lần nữa lại bị động tác làm động đến miệng vết thương.
Khuôn mặt cứng đờ, cau mày đau đến không nói nên lời.
Tập Nhã vẫn luôn không đưa ra yêu cầu với người khác.
Lúc này chính là tính cách thường thấy của cô.
Lần này không giống như lúc hôn mê.
Tập Nhã hoàn toàn tỉnh táo, cảm nhận toàn bộ quá trình ngón trỏ cùng ngón giữa của người đàn ông mang theo thuốc mỡ đưa vào cơ thể.
Cảm giác nóng bỏng vốn đã tê dại lại được bao phủ bởi một luồng mát lạnh.
Cảm giác bị vật lạ xâm nhập khiến Tập Nhã khó chịu, đặc biệt là khi hai ngón tay mảnh khảnh tiếp tục vào sâu, khiến cô lo lắng nắm lấy cánh tay cứng như thép của Du Viêm Hiên.
"Cô bé ngoan.
Em không thấy là anh đang bôi thuốc cho em sao? Nếu không bôi đúng cách, người chịu khổ chính là em." Tuy là nói như vậy, nhưng ngón tay của anh lại hung ác chạm vào điểm G mà anh tìm được, khiến Tập Nhã không ngừng thở dốc.
Mông cô vặn vẹo liên tục muốn tránh đi động tác của Du Viêm Hiên.
"Viêm Hiên! Chơi xong thì mau lên tầng dọn dẹp đi.
Mọi người đang đợi cậu để ngủ đấy.
Đừng để tôi vào xử lý cậu.” Lời cảnh báo của đội trưởng Mâu Hành giống như ánh bình minh của Tập Nhã.
Du Viêm Hiên rất kính trọng Mâu Hành, cũng biết đây quả thực là quy tắc của đội.
Ai tận hưởng niềm vui thì sẽ dọn dẹp.
Bây giờ mớ hỗn độn bên trên đúng thật là cần được dọn dẹp.
“Em tự mình mặc quần áo đi.
Buổi tối ngủ ở chỗ của anh.” Nói xong rút ngón tay ra.
Bôi nước thuốc cùng chút dịch thể của Tập Nhã dính trên tay lên đùi cô.
Sau đó cầm viên thuốc tránh thai bên cạnh nhét thẳng vào miệng Tập Nhã.
Nhìn thấy cô nuốt xuống mới rời khỏi phòng tắm.
Nhiệt độ hừng hực giảm xuống trong chốc lát.
Tập Nhã với thân thể mềm nhũn rời khỏi bồn rửa mặt.
Sau một hồi mê man, cô chỉ đơn giản rửa sạch bản thân, mặc vào bộ quần áo không vừa vặn, bước ra khỏi cửa.
“Két.” Cánh cửa mở ra, thu hút sự chú ý của những người khác.
Tập Nhã bước đi không vững, bắp chân run rẩy khi bước ra ngoài, má ửng hồng, vết hằn trên cổ cùng vết thương hở ở khóe miệng đều là những bằng chứng cho thấy cô đã bị yêu thương hung hăng quá mức.
Lúc này Du Viêm Hiên với đống nệm ướt đẫm tinh dịch cùng máu bước xuống.
Những người còn lại thấy thế nhanh chóng lên tầng nghỉ ngơi.
Chỉ có Cố An hôm nay trực đêm nên không lên cùng.
Bởi vì đám tang thi phiền phức hôm nay đã được dọn dẹp kỹ lưỡng.
Cho nên Mâu Hành cũng không yêu cầu Vạn Tống hao phí dị năng để tiến vào không gian cách ly.
Mà kêu Cố An đi trực đêm.