Mạt Thế Dật Văn


Hôm sau.

Hôm qua gác đêm mấy người, bây giờ chỉ còn lại Vạn Tống cùng Cố An.

Tập Nhã đi xuống lầu cũng không thấy hai người còn lại.

Cô chỉ thấy Vạn Tống đang cầm trong tay một viên tinh hạch, nhắm mắt khôi phục dị năng.

Dị năng không gian tuy rằng hiếm thấy nhưng sức hồi phục của dị năng sẽ chậm hơn so với những dị năng khác.

Chẳng hạn như Cố An, hôm qua dị năng của anh bị hao hụt nhiều nhất.

Nhưng chỉ sau một đêm, anh đã không cần hấp thu năng lượng của tinh hạch nữa, còn ngồi trên sô pha nghịch cái hộp nhỏ.

Tập Nhã cũng không muốn quấy rầy bọn họ, trực tiếp đi vào phòng bếp bắt đầu công việc hàng ngày.

Đúng lúc này Vạn Tống mở mắt ra: "Nhã Nhã, hôm nay nấu thêm một ít canh, cho cái này vào.”


Sau đó, trước mặt Tập Nhã, cũng chính là trên bàn bếp, xuất hiện một lọ màu xanh lục khoảng chừng 30ml.

Tập Nhã cầm lấy thuốc đột nhiên xuất hiện, muốn nhìn kỹ một chút.

Nhưng với kiến thức của mình, cô không thể biết đây là gì.

Mà lúc này Vạn Tống cũng kịp thời giải đáp thắc mắc của cô: "Đây là loại thuốc có thể giúp dị năng giả loại bỏ chất độc của tang thi ẩn trong cơ thể."

Vạn Tống vừa dứt lời.

Tập Nhã với vốn kiến thức ít ỏi suýt chút nữa đã ném đồ vật trong tay xuống đất.

Loại bỏ chất độc của tang thi là ý gì? Mặc dù hiệu quả rất nhỏ.

Nhưng nó cũng giống như vô số tinh hạch cùng thức ăn, đối với dị năng giả chính là một cái mạng thứ hai! Thứ này còn quý giá hơn cô vô số lần…

Năm năm trước, loại dược liệu này được nghiên cứu bởi các nhân tài nghiên cứu khoa học trong Liên Bang.

Nó có thể giải trừ các chất độc trong vết cắn của bọn tang thi, phòng khi dị năng giả bị cắn ở chiến trường.

Nếu không, các độc tố này sẽ ẩn náu lâu ngày, sinh ra nhiều tình huống, chẳng hạn như dị năng bị đình trệ trong thời gian ngắn hoặc hiện tượng mất kiểm soát dị năng.

Tuy nhiên, dược liệu này rất quý và do Liên Minh kiểm soát.

Chi phí phải trả để có được nó rất cao.

Nhiều dị năng giả vẫn phải chết khi bị nhiễm phải độc tố.

Đương nhiên, không phải vì chất độc này có bao nhiêu chí mạng.


Thật ra chỉ cần dị năng giả có thời gian, họ có thể loại bỏ thông qua dị năng của chính mình, nhưng đây là mạt thế! Dị năng giả cũng có thể chết bất cứ lúc nào.

Vào lúc ngay cả mạng sống lẫn dị năng đều có vấn đề.

Nó giống hệt như một quả bom nổ chậm.

Rốt cuộc cũng không ai biết khi nào nhất định phải dùng đến dị năng…

Mà ở trong căn cứ nơi Tập Nhã lớn lên, dược liệu gắn liền với tranh giành, chém giết, thậm chí là cái chết.

Tiếp theo, chính là lần khó khăn nhất đối với Tập Nhã khi vào bếp.

Vì sợ làm hao phí lọ bảo bối còn quý hơn cái mạng của mình, dù chỉ một hai giọt nước văng ra khi đang nấu canh cũng khiến Tập Nhã cảm thấy đau đớn khôn nguôi.

Cô nhìn không chớp mắt, tập trung tinh thần.

Không phải chỉ vì Tập Nhã chưa từng nhìn thấy thứ gì quý giá hơn thế này, mà còn bởi vì sự xuất hiện của loại dược liệu này chính là một hy vọng mới của nhân loại!
Vạn Tống buồn cười nhìn tấm lưng gầy gầy của Tập Nhã.

Cũng cảm thấy hành động của con bé này như vậy thật buồn cười.

Nhưng anh không phát ra tiếng ảnh hưởng đến của Tập Nhã.


Ngay cả một người không để ý chuyện thiên hạ như Cố An cũng liếc mắt nhìn Tập Nhã.

Ấn tượng trong lòng của anh về Tập Nhã đã thay đổi từ một cô gái liều lĩnh trở thành một cô gái hài hước.

Mà không biết Cố Trạch từ khi nào đã xuống lầu cũng khoanh tay thích thú nhìn Tập Nhã.

Sau khi làm xong bữa sáng, nhưng bởi vì Vạn Tống nói với Tập Nhã rằng Du Viêm Hiên cùng Ngụy Chính Thanh đã vào trung tâm thành phố để thu thập vật tư một lần nữa.

Mà họ cũng sắp trở về, hay là chờ họ cùng ăn.

Cho nên thức ăn cứ vậy mà để trên bàn.

Mà Tập Nhã lại là một người không chịu ngồi yên, liền bắt đầu kiếm chuyện để làm.

Cô gom lại quần áo dính máu của mọi người, sau đó bước vào phòng tắm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận