Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay


"Để thủ lĩnh của Tiểu Chu thành đem bọn họ.

mang bọn họ về đi, nhốt lại
10 ngày nửa tháng gì đó, đứng để họ ra gây chuyện, hiện tại Bách Hoa thành đang bận
rộn thu hoạch, đừng để chậm trễ chính sự.

"
An Nhiên cau mày, không phải nàng giả đứng đắn, nhưng có thể công nhiên múa thoát y ở cửa bắc Bách
Hoa thành như vậy, còn làm những động tác thế kia, thật sự rất bất nhã, đối với Bách Hoa thành sẽ
không tốt, hiện tại đám tiểu tử thanh niên trai tráng của Bách Hoa thành đang phát triển, thật sự
không thể để chúng bị nhiễm những tư tưởng dâm uế.

Trên thực tế, An Nhiên biết đàn ông trong Bách Hoa thành so với bên ngoài đã phi thường thanh tâm
quả dục, nhưng trường hợp hỏa bạo như vậy, lại trước công chúng, An Nhiên cảm thấy cần phải cấm
đoán, hơn nữa cần phải đưa ra thủ đoạn ngoan tuyệt cấm kỹ xướng.

"Phụ nữ không đến vạn bất đắc dĩ sẽ không bị buộc đi trên con đường này, trong nhà không phải có
thân nhân ác độc ép buộc thì không có thủ đoạn mưu sinh, nếu ngươi hạ tử thủ cấm xướng kỹ, thì
không phải chặn đường sống của người ta sao?"
Chân Tuyết Cửu khuyên bảo An Nhiên đang tức giận, điều hắn nói đều là sự thật, An Nhiên là người
phụ nữ đứng đắn cũng tự mình cố gắng cho nên không quen nhìn những người phụ nữ phong trần đắm mình
trong trụy lạc, nhưng có một số người thật sự không muốn sa đọa, mà có rất nhiều nhân tố bức nàng

không thể không đi trên con đường này.

"Nói đến nói đi thì kỳ thật là bởi vì công việc ở Tiểu Chu thành quá ít.

" Vân Đào bổ sung một câu
nhìn An Nhiên đang suy tư gì đó thì tiếp tục nói:
"Hoặc là có một số người ghét bỏ công việc bình thường quá ít tinh hạch, không đủ nuôi sống mình và
người nhà.

"
"Mặc kệ nói thế nào, đây là cửa bắc của Bách Hoa thành, giữa thanh thiên bạch nhật múa hát cởi đồ.

"
An Nhiên dừng một chút:
"Còn cởi sạch như vậy, ảnh hưởng rất xấu, trước tiên báo cho thủ lĩnh của Tiểu Chu thành nhốt bọn
họ lại, tôn trọng họ một chút, không được ngược
đãi hay châm chọc gì.

"
Sau đó, An Nhiên quay đầu nhìn Bàn Tử đang bò lên trên vọng tháp, dặn dò hắn nói:
"Nếu sinh tồn của Tiểu Chu thành gian nan như vậy thì ngươi thương lượng với lãnh đạo của Tiểu Chu
thành một chút, thành lập một nhà xưởng gia công một ít sản phẩm nông sản như dùng nhựa cây làm

thành bao nilon, hay đóng gói chân không đồ ăn!.

khẳng định sẽ được rất nhiều người
hoan nghênh.

"
"Ta lập tức để bọn họ đi làm.

"
Ánh mắt của Bàn Tử vẫn còn lưu luyến nhìn xuống những người dưới vọng tháp, những người kia đã bắt
đầu bị bảo vệ của Tiểu Chu thành mời lên xe vận tải, thật đáng tiếc a, không nhìn thấy nữa, thật
đáng tiếc a!.

"Bàn Tử!"
Nhìn bộ dạng mất hồn mất vía kia, đột nhiên An Nhiên hô lên một tiếng rất nghiêm khắc, cả giận nói:
"Ta đã sớm nói ngươi nên tìm một người người phụ nữ đứng đắn để lập gia đình đi, ngươi lại không
nghe ta, rốt cuộc loại này thì có gì đẹp?"
"Khó coi, khó coi!"
Bàn Tử bị rống tới hoàn hồn, lập tức qua loa lấy lệ biểu tình trên mặt lại trở nên đứng đắn, nhưng
ở nơi An Nhiên không nhìn thấy thì hắn trao đổi ánh mắt với Chân Tuyết Cửu, ánh mắt mà chỉ đàn ông
mới hiểu.

Phụ nữ a, nhìn ngực lớn đùi lớn gì đó đương nhiên sẽ thấy rất khó coi, nhưng đàn
ông lại thích xem a!
Bởi vì hành vi phóng đãng của đám kỹ nữ ở ngoài cửa Bắc quá mức, làm cho An Nhiên có tâm tư hạ tử
thủ cấm kỹ xướng, những người kia được mời lên xe, đưa về nơi tạm giam của Tiểu Chu thành, sau đó
thủ lĩnh của Tiểu Chu thành cùng nhóm lãnh đạo vội vàng đi vào cửa Bắc.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận