Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay


"Thật ra cũng có ý nghĩ như vậy, bất quá chúng ta chỉ có hai người, lại kéo theo mấy đứa nhỏ, đường xá quá xa xôi, còn đang tính toán, còn đang tính toán."
Vân Đào nói lấp lửng, chưa nói là bản thân muốn xem xét đi theo đội ngũ của Lôi Giang, nếu Lôi Giang cũng muốn đi về phía Ngạc Bắc, thì lúc đó Vân Đào và An Nhiên sẽ đi theo sau đội ngũ của Lôi Giang....!Đương nhiên, đây là ý tưởng lúc trước, hiện tại Vân Đào đã sửa lại chủ ý.

Hằng và Lôi Giang kia càng nói chuyện hắn càng cảm thấy Lôi Giang có một loại cấp bách bắt hắn phải gia nhập đoàn đội của gã, sự khác thường tất phải có quái lạ, Lôi Giang càng vội vã muốn Vân Đào gia nhập đoàn đội, Vân Đào càng kín không buông khẩu.


"Kỳ thật mấy ngày gần đây thủ hạ của ta một số người cũng nhân tâm di động suy nghĩ đi về hướng Ngạc Bắc, nói thế nào thì tuy lưng dựa cây sẽ cho bóng mát, nhưng nguy hiểm trên đường thi thì không thể dự đoán được, tang thi đang tiến hóa, chúng ta tiêu phí quá nhiều thời gian để đi đường, còn không bằng hảo hảo cố thủ một nơi."
Lôi Giang cười, nhưng điều này cũng xuất phát từ trong nội tâm mà nói:
"Nếu lão ca không chê cười ta thì có thể gia nhập đoàn đội này của chúng ta, ta Lôi Giang không có bản lĩnh gì nhiều, nhưng muốn hảo hảo thủ vững cái Tương thành này ta còn có đủ sức để hảo hảo phát triển, các ngươi vào đoàn đội của ta, từ giờ ta coi các ngươi như người một nhà."
"Có thể, có thể, điều này tất nhiên là cực tốt, bất quá chúng ta gánh nặng quá lớn, đội trưởng ngươi ngày thường cũng phải chiếu cố nhiều người, chuyện của chúng ta thì để chính chúng ta quản đi, chúng ta tự chiếu cố mình là được rồi."
"Không thành vấn đề, vậy hôm nay liền theo chúng ta trở về đi, lão ca những chuyện khác không cần xen vào, vật tư hay gì đó để ta cho huynh đệ hỗ trợ mang, ngươi nha, chỉ lo dắt tẩu tử và hài tử đi theo sau chúng ta, cùng chúng ta trở về."
Lôi Giang lộ ra ý cười như loại trút được gánh nặng, nói với Vân Đào những công việc để nhập đoàn thể, thì đứng dậy, bộ dạng này là phải lập tức mang theo nhóm người Vân Đào đi rồi.

"Không vội, trước tiên không vội."
Vân Đào vẫn ngồi không nhúc nhích, xua xua tay, nói thêm với Lôi Giang:
"Mấy người nhà của ta đối với đoàn đội người sống sót có chút bóng ma, đội trưởng, ngươi cũng minh bạch, ở mạt thế, nữ nhân a...!chuyện này ta một mình quyết định, sợ nàng có chút phản kháng, đêm nay ta sẽ nói chuyện với nàng ấy."

Điều Lôi Giang muốn chính là An Nhiên cùng hắn trở về, An Nhiên có bóng ma với đoàn đội người sống sót?! Đây là cái gai gì a? Hắn suy nghĩ một lát, lập tức hiểu rõ, ở mạt thế, đại đa số nữ nhân còn sống trong đoàn đội, tất nhiên đều phải trả qua sự tình, còn có thể là cái gì?
Vì thế Lôi Giang hào phòng chấp nhận Vân Đào nói:
"Không thành vấn đề, hảo hảo khuyên nhủ tẩu tử a."
Sau lại hàn huyên vài câu thấy biểu hiện của Vân Đào đối với việc gia nhập đoàn đội rất tích cực, tâm Lôi Giang thả lỏng một nửa, liền mang theo Chu Tường cáo từ rời đi.

Những dị năng giả lực lượng bên ngoài còn đang giết tang thi, Lôi Giang cũng không cho họ lập tức quay về mà dẫn tuyệt đại đa số tang thi ở trên con phố này đi đến cuối phố, làm cho bên ngoài motel, giảm bớt áp lực mà tang thi mang đến.

Chỉ chờ Lôi Giang vừa đi, An Nhiên ở tầng 2 ôm Oa Oa đã ngủ rồi mang theo Tiểu Bạc Hà và Hằng Hằng đi xuống lầu, vốn dĩ nàng muốn nói gì đó, nhưng thấy Vân Đào ngồi một mình cúi đầu trên ghế, biểu tình trên mặt có vẻ dị thường trầm trọng, An Nhiên liền hỏi:

"Làm sao vậy? Đào ca, có chỗ nào không thích hợp sao?"
"Chỗ không thích hợp rất nhiều."
Vân Đào ngẩng đầu lên, đứng dậy, cả cơ thể chìm dưới ánh nắng mặt trời chiếu xuyên vào cửa sổ trong phòng, hắn xoay người đi qua đống vật tư dưới đất, phóng mắt nhìn ra ngoài, nghĩ nghĩ, đột nhiên quay đầu nói với An Nhiên:
"Cây xanh ở chung quanh khách sạn này quá mức nổi bật."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận