Hình ảnh một nhà ba người này ở bối cảnh mạt thế âm lạnh hắc ám này, có vẻ thập phần ấm áp, cũng
làm người khác phải hâm mộ.
Vân Đào nhìn một nhà ba người, rất nhiều nhiều người cũng đang nhìn hình ảnh một nhà ba người này,
nội tâm là thê lương hoặc cực kỳ hâm mộ, không phải trường hợp cá biệt gì.
Một lát sau, có người tới tìm Chiến Luyện, hắn lưu luyến không muốn rời Oa Oa trả lại cho An
Nhiên để nói chuyện chính sự với người kia, An Nhiên ở bên cạnh ôm Oa Oa xoay quanh, yên
lặng lắng nghe.
Hình như nói về việc hôm nay bọn họ tìm được xăng, phải suốt đêm đưa về thôn Thiết Ti, rốt cuộc vật
tư trong thôn đã cực kỳ khan hiếm, mà có kho lúa ở trong huyện, vị trí của kho lúa chắc hẳn là ở
cục lương thực.
Chiến Luyện phân phó người nọ, phái vài người đi ra ngoài tìm xe, tốt nhất là tìm loại xe tải thùng
sau rộng một chút, để thuận tiện xếp thùng xăng lên, tìm được xe tải, có thể kéo bao nhiêu xăng dầu
trở về thì kéo về.
An Nhiên nghe có chút hồ đồ, đợi người nọ đi rồi, nàng hỏi Chiến Luyện: "Thời điểm đi ra ngoài
tìm vật tư, nghe nói có 4 nhánh đội ngũ, không thương lượng, ai lấy xăng dầu, ai đi cục
lương thực tìm bản đồ kho lúa hay sao?"
Chiến Luyện nhún nhún vai, thân mình ngả ra sau, dựa vào chiếc xe bên cạnh:
"Thật ra ta muốn thương lượng với bọn họ, nhưng họ không muốn thương lượng với ta.
"
Thôn Thiết Ti lung tung rối loạn, bốn đội trưởng của đội bảo an, trừ Lạc Phi Phàm có quan hệ
tốt với Chiến Luyện ra, còn lại hai ngươi căn bản đều chưa quen mặt, Đường Ti Lạc thì
tính tình như trẻ con, Trương Bác Huân thì âm âm dương dương, không có giao tình gì với Chiến
Luyện.
Đường Kiến Quân nói muốn đi tìm vật tư, mọi người tự phân thời gian xuất phát trong ngày, Chiến
Luyện chỉ thông báo với Lạc Phi Phàm, còn lại hai đội trưởng kia là Trương Bác Huân cùng Lôi Giang,
thích làm gì thì làm đi, bọn họ không đến tìm Chiến Luyện, hắn cũng không thích đến tìm bọn họ.
Dựa
theo ý của Chiến Luyện, tuy rằng họ phải rời thôn Thiết Ti, nhưng xem ở mặt mũi của Lạc Phi Phàm,
hắn vẫn thay người trong thôn tìm chút vật tư, để người trong đội ngũ của hắn mang về, rốt cuộc
trong thôn Thiết Ti có nhiều quân nhân và nhân viên y tế như vậy, họ đều trông cậy vào số vật tư
này để lấp đầy bụng.
An Nhiên gật gật đầu, chưa nói gì.
Rất nhanh, người đi ra ngoài tìm xe đã lái một chiếc xe tải cỡ trung trở về, chất lên không ít
thùng xăng dầu, mang đi thêm 2 người để áp tải, trực tiếp lái xe trở về thôn Thiết Ti.
Buổi tối lúc ngủ, An Nhiên ngả chiếc ghế dựa xuống, cùng Oa Oa và Tiểu Bạc Hà ngủ trên xe, Chiến
Luyện vội vàng cảnh giới, mang vài người suốt đêm lục soát phụ cận của trạm xăng dầu một lần, giết
tang thi tìm vật tư, vội vàng cả đêm không ngủ.
Một đêm cứ thế trôi qua, đội ngũ của Trương Bác Huân vẫn không nhúc nhích, bọn người Chiến Luyện
bắt đầu thu thập một xe vật tư, lại phái hai người đưa về thôn, những người còn lại tiếp tục xuất
phát đi về hướng cục lương thực.
Bệnh viện bảo vệ sức khỏe bà mẹ và trẻ em ở trong huyện cùng hướng với cục lương thực, toàn bộ
huyện thành cũng không lớn, chỉ khoảng 2 - 3 con phố, nhưng một con phố rất dài rất dài, nếu đi bộ,
đi từ đầu đường đến cuối đường, không sai biệt khoảng 2 giờ.
Đoàn xe của bọn họ đi không được bao xa, thì đụng phải đội ngũ của Lạc Phi Phàm, người trong đội
ngũ của Lạc Phi Phàm cũng ít đến đáng thương, lúc đi cũng khoảng 20 người, lục tục phái 10 người
đưa vật tư trở về, hiện tại cũng chỉ còn lại 10 người, đang cùng Lạc Phi Phàm ở trong bệnh viện bảo
vệ sức khỏe bà mẹ và trẻ em ra ra vào vào.
Đội ngũ của Chiến Luyện cũng không còn mấy người, hai người hội hợp, sát nhập thành một đội khoảng
30 người đóng ở cạnh bệnh viện.
Bởi vì muốn phẫu thuật cho Tiểu Bạc Hà, cho nên việc đầu tiên phải khôi phục cung cấp điện cho viện
bảo vệ sức khỏe bà mẹ và trẻ em vốn đã bị cắt điện từ lâu, Chiến Luyện thông báo qua với
Lạc Phi Phàm, để Lạc Phi Phàm đi tìm máy phát điện, An Nhiên thì ôm Oa Oa từ trên xe đi xuống,
vào xem hoàn cảnh của bệnh viện này.
.