Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay


An Nhiên lại kêu lên, chỉ huy Cầu Gai Béo dưới chân vọt lên, nhưng cũng chẳng làm được gì, Cầu Gai
Béo là thực vật, cây mây cũng là thực vật, nó đâm vào vỏ của cây mây cũng chỉ có thể hấp thu thủy
phân ở bên trong mà thủy phân trong cơ thể của dây mây thì cuồn cuộn không dứt.

Cầu Gai Béo biến dị cũng không thương tổn được cây mây biến dị nhiều.

Lương Tử Ngộ gồng người đẩy
chiếc xe SUV ra, đem cả xe lẫn Oa Oa ngủ bên trong đẩy đến ven tường, rời xa căn dây mây đang lay
động này.

Chiến Luyện từ tầng 2 vọt xuống, vung một loan đao ra, chặt đứt dây mây đang lay động trên mặt đất,
nhưng vẫn không thể làm gì được như cũ, cây mây không chết.

Lương Tử Ngộ lại đẩy xe tải ra, Triệu Như và An Nhiên thì thối lui về bên cạnh chiếc xe SUV, lo
lắng nhìn hoàn cảnh trước mắt, trong này chỉ có một cái vô tâm vô phổi là Oa Oa lúc này còn nằm
trong ghế an toàn hô hô ngủ đâu.

Trong tiếng hét chói tai của Từ Lệ Nhi, viên gạch ở chính giữa đại sảnh của cửa hàng áo cưới bị bay
lên không, đột nhiên An Nhiên hét to một tiếng: "Gốc của nó dưới mắt đất, trước tiên phải diệt gốc
rễ của nó!"
Lửa rừng thiêu bất tận, xuân phong thổi lại sinh, muốn là cỏ thì phải rút ra rễ, trừ tận gốc!!!
"Rễ của nó diệt như thế nào?"

Chiến Luyện bổ thêm một đao đi xuống chém đi đoạn dây mây vừa chồi lên, ngẩng đầu nhìn An
Nhiên, An Nhiên nghĩ nghĩ, đẩy Lương Tử Ngộ một cái.

"Ngươi cùng với Đào ca, rút gốc rễ nó ra!"
"A?" Lương Tử Ngộ nhếch mép, không dám tin tưởng mở to mắt trừng An Nhiên.

Triệu Như ở bên cạnh cũng dựng lên mắt hạnh trừng Lương Tử Ngộ.

"Mau đi!"
Lương Tử Ngộ nhận mệnh gọi Vân Đào, Vân Đào đi xuống dưới, tầng 2 giao cho Lạc Phi Phàm một mình
thủ.

An Nhiên lại hô lên với Chiến Luyện:
"Ngươi dùng kim loại bao nó lên, thuận tiện cho Đào ca cùng Lương Tử Ngộ rút gốc rễ nó lên.

"
"Không thành vấn đề, ta bắt đầu đây!"
Nói rồi, Chiến Luyện ôm chặt lấy cây mây thô to, toàn bộ trên thân nó bị bao trùm một tầng áo giáp
kim sắc.

Sở dĩ muốn làm như vậy bởi vì tuy rằng sức lực Vân Đào và Lương Tử Ngộ rất lớn nhưng rốt cuộc thân
thể của hai người bọn hắn chỉ là người trần mắt thịt, trên người cây mây biến dị này tùy thời đều

có thể nẩy mầm nở hoa, không phòng hộ cho hai người này chỉ sợ bọn họ chạm vào được hai ba lần đã
bị cây mây biến dị này ăn mất rồi.

Chiến Luyện đứng ở đầu tiên, đem căn dây mây biến dị giống như con đại mãng xà đang uốn éo này kẹp
dưới nách, bắt đầu ra sức kéo a kéo, sức lực Vân Đào lớn nhất liền đứng ở phía sau Chiến Luyện, sau
đó là Lương Tử Ngộ, ba ngươi rống lớn lên, bắt đầu hô to hô to, rút củ cái, rút củ cải, rút củ cải
a!~~~
Trong thoáng chốc, cây mây biến dị bị rút ra rất nhiều, Chiến Luyện lại tạo ra một đại đao, vừa rút
vừa băm, rút một tấc thì băm một tấc, rút một trượng
thì băm một trượng.

Rốt cuộc cây mây kia bị kéo lên, ở chính giữa đại sảnh gồ lên một khối khoảng một
mét vuông, nhìn dáng vẻ, gốc rễ của nó sắp bị rút ra!
Vân Đào cùng Lương Tử Ngộ bắt đầu phát lực, hai người hét lớn một tiếng, dùng tất cả sức lực từ nhỏ
đến giờ, bởi vì dùng sức quá độ, mà mặt đỏ bừng lên.

"Phanh" "Phanh" "Phanh" ba tiếng vang lên, là âm thanh ba người họ té lăn trên mặt đất, mọi người
thấy đích xác là có vật gì đó bị rút ra, bất quá không phải củ cải mà là một hoa cầu của hoa bách
hợp rất lớn.

Hẳn là hoa cầu biến dị đi, còn có không ít dây mây lớn lớn bé bé, bị chặt
đứt còn lưu lại trong đất, giống như những con giun lớn đang nhảy nhót.

"Mau đốt đi!"
An Nhiên thấy ở hoa cầu kia lại sinh trưởng mấy bộ rễ giống như sợi tóc muốn cắm xuống mặt đất, thì
vội la to lên.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận