Trong lòng Triệu Như cả kinh, chẳng lẽ thật sự bị miệng quạ đen của An Nhiên nói trúng rồi? Vì thế
nói:
"Ta còn hữu dụng a, chờ thời tiết ấm lại, ta có thể một lần khống chế vài con tang thi hệ thủy, cho
nên nên lúc phải khiêng về ngươi vẫn nên khiêng ta về a.
"
"Ha hả a, được a!"
Trong lúc hai người cười nói, Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm đã trở lại, bọn họ lái theo một chiếc
xe tải về, trên xe chất một ít vật tư vừa thu thập được.
An Nhiên nhìn Oa Oa đã ngủ say, liền tìm chiếc áo lông vũ mặc vào, mang một cái bình giữ nhiệt, đi
ra ngoài.
Đúng là khéo thay, An Nhiên gặp gỡ Từ Lệ Nhi đứng ở phía đối diện.
Nàng kia đang đứng cùng một đám nữ nhân, trên mặt đầy vẻ không tình nguyện, mà đám phụ nữ này chính
là những dị năng giả hệ thủy mà Bàn Tử có trong tay.
Giờ phút này, các nàng, người thì ôm đứa nhỏ, người thì bê bụng to xếp hàng thay phiên nhau thả
nước vào một chiếc nồi to ở khu đất trống.
Vì thời tiết càng ngày càng lạnh, để sống sót rất cần nước ấm, trên đường đi Bàn Tử đều thu
thập rất nhiều bình nước, phân phát cho mọi người, vài người đều sẽ có một hai bình nước
hay túi chườm nóng như vậy.
Khi nồi nước sôi liền rót vào bình nước cùng túi chườm nóng, miễn cho thời tiết càng ngày càng lạnh
mọi người sẽ bị đông lạnh đến hỏng rồi.
Mà sở dĩ Từ Lệ Nhi này không tình nguyện vì căn bản nàng ta không muốn thả nước cho mọi người.
Nàng chính là dị năng giả hệ thủy a, thân là dị năng giả hệ thủy còn ngủ cùng Bàn Tử mấy lần, chẳng
lẽ không phải giống như bảo bối trong đội ngũ hay sao? Từ khi tận thế đến nàng có từng sống uất ức
như này đâu, bị người khác coi thành cái gì, kêu tới thì phải tới đuổi đi thì phải đi.
Nhưng hiện giờ nàng chỉ có thể lấy lòng Bàn Tử, không có biện pháp nào khác, chỉ có thể nghe Bàn Tử
an bài, phải thuận theo, miễn cưỡng như thế nào chứ.
Vừa vặn thấy An Nhiên mang theo một bình nước tới, mấy người phụ nữ hệ thủy bên người Từ Lệ Nhi đều
chào hỏi An Nhiên, An Nhiên gật gật đầu, rồi đứng ở bên cạnh nồi lớn, xếp hàng chờ nước sôi.
Tròng mắt Từ Lệ Nhi chuyển động trong hốc mắt, đi tới gần An Nhiên chủ động chào hỏi:
"Di, An Nhiên, ngươi đang lấy nước a.
" "Ân.
"
An Nhiên ôm một bình nước lớn, lên tiếng không mặn không nhạt, trong biểu tình có chút đạm bạc đứng
ở băng tuyết, nhìn một dị năng giả hệ hỏa ở bên nhóm Bàn Tử đi tới, đôi tay hắn dán vào cạnh cái
nồi to, đang phóng dị năng làm nước nóng lên.
Cái nồi này rất lớn, khoảng mấy mét vuông, là Bàn Tử đặc biệt nhờ Chiến Luyện hỗ trợ đúc thành một
chiếc nồi to, khi đội ngũ di chuyển, nồi to này sẽ đặt trên nóc xe, khi đội ngũ ngừng lại, thì có
thể dùng chiếc nồi này để nấu cơm hay nấu nước gì đó.
Vị dị năng giả hệ hỏa kia là một ông lão, khoảng hơn 60 tuổi, vốn được Bàn Tử dưỡng trong đội chuẩn
bị kéo đến nhóm người sống sót dùng để xin ăn, nhưng đột nhiên vào một ngày nào đó trên đường
'thỉnh kinh', ông lão này thức tỉnh dị năng hệ hỏa.
Tất nhiên cấp bậc dị năng hệ hỏa không cao như Lạc Phi Phàm, hệ hỏa của Lạc Phi Phàm, chính là được
đúc kết từ thây sơn biển máu mà giết ra a, nhưng tuổi của ông lão cũng đã cao như vậy rồi, không
thể để ông vào sinh ra tử chiến đấu được, vì thế ngày thường ông chỉ hỗ trợ đun nước nóng để đội
ngũ có chút nước ấm dùng.
Bởi vì nồi rất lớn, nước cũng nhiều, cho nên nước sôi cũng khá chậm, dị năng giả hệ thủy còn đang
xếp hàng để thả nước vào nồi, An Nhiên nhìn nhìn những người đó, tựa hồ tất cả gộp lại đều không
thả được nhiều nước như một mình Triệu Như, đây là vì sao?