Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay


Lũ trẻ đã bị cảnh cáo đừng giống như đồ nhà quê chưa từng nhìn thấy xe cộ linh tinh, mỗi khi có xe
đi vào Bách Hoa thành liền đuổi theo sau xe hoan hô, vì thế xuất phát từ tâm lý thấy cái lạ là tò
mò, bọn nhỏ chỉ có thể chạy nhảy vây xem trên những cục đá trên sườn núi.

Ở trung tâm con đường hình chữ S, có một chiếc hồ nhân tạo không lớn, trước khi mạt thế, một quán
trà bằng gỗ được xây dựng trên mặt hồ, vì vậy có một mảnh sân rất rộng đứng sừng sững trên
mặt hồ, sau khi bọn An Nhiên tới nơi này định cư đã đổi quán trà bằng gỗ kia thành quán trà
làm bằng đá cục.

Sân cũng được đổi thành sân đá, trên sân có đặt vài chiếc ghế kim loại, trên ghế trải những chiếc
đệm mềm rất dày, vây quanh một bàn trà, phía trên bàn trà còn bung một chiếc dù lớn bằng sắt để che
mát.

Nơi này chính là nơi Bách Hoa thành dùng để chiêu đãi lãnh đạo của Tiểu Chu thành.

"Đám lãnh đạo của Tiểu Chu Thành thoạt nhìn thật nghèo a.


"
Trên sườn núi, giữa một đám trẻ nhỏ, An Nhiên ghé vào trên lan can nói chuyện cùng với Triệu Như ở
bên người, Triệu Như cũng đang ghé vào lan can gật gật đầu thập phần đồng ý với nhận định của An
Nhiên.

Lãnh đạo của Tiểu Chu thành này, trước mạt thế khẳng định là một nhân vật lãnh đạo thuộc về cấp
huyện, dù sao chức vị không cao lắm, đầu xuân rồi, mọi người đều lấy đồ mùa xuân ra mặc, vị lãnh
đạo kia cũng mặc một bộ quần áo mùa xuân, nhưng cổ áo bị mài mòn đến sờn hết chỉ.

Nhìn dáng vẻ này, hẳn là đồ được mặc đi mặc lại nhiều năm, người này rất tiết kiệm.

Chốc lát sau, Lưu Toa Toa xách theo một ấm nước lớn, thở hổn hển bò lên triền núi, dưới ánh mặt
trời minh mị, nàng chạy tới bên người Triệu Như, cả giận nói:
"Lãnh đạo của Tiểu Chu thành kia khẩu khí thật lớn a, nói muốn xác nhập cùng chúng ta a.

"
Đúng vào lúc này, Oa Oa kêu lên, An Nhiên nghiêng đầu nhìn về phía cầu thang bằng đá, nàng thấy
Tiểu Bạc Hà muốn dắt tay Oa Oa nhưng Oa Oa không cho, làm thế nào cũng phải tự mình dùng chân dùng
tay bò lên trên cầu thang bằng đá.

Sau đó lại nghe thấy Lưu Toa Toa bát quái nói:
"Cô cô của ta nói, kỳ thật lãnh đạo Tiểu Chu thành muốn dị năng giả hệ mộc của chúng ta.

"
"Bọn họ không có dị năng giả hệ mộc hay sao?"
Triệu Như cười châm chọc một tiếng, đối với việc lãnh đạo của Tiểu Chu thành tới đây, vốn dĩ nàng
cũng không có hảo cảm, đã là thế đạo như này rồi, không cần tưởng tượng con người quá tốt đẹp đi.


"Nghe nói, hai ngày trước, Tiểu Chu thành xuất hiện một con tang thi hệ mộc, còn chưa điều tra ra
nó đang ở đâu thì mười mấy người dị năng giả hệ mộc của Tiểu Chu thành như bị cuồng loạn, không
hiểu sao bọn họ nổ súng bắn chết mười mấy dị năng giả hệ mộc này.

"
Trong giọng nói của Lưu Toa Toa có chút tiếc hận, bởi vì thủ đoạn công kích của tang thi hệ mộc
chính là khống chế cây cối bình thường, còn có làm cho dị năng giả hệ mộc bị cuồng loạn, nhưng nếu
đảo ngược lại, chỉ cần đem số dị năng giả hệ mộc bị cuồng loạn kia đánh hôn mê, sau đó đi giết con
tang thi hệ mộc kia thì những dị năng giả kia có thể khôi phục lại bình thường.

Nhưng phỏng chừng người ở Tiểu Chu thành không có kinh nghiệm đối chiến với tang thi hệ
mộc cho nên vô duyên vô cớ giết chết mười mấy dị năng giả hệ mộc, chính bọn họ cũng là tự bóp cổ
mình thực thương tiếc a.

"Mười mấy dị năng giả hệ mộc, tuy chỉ là sơ cấp nhất cũng có thể nuôi sống
mấy trăm người a, khó tránh Tiểu Chu thành lại nghèo túng như vậy.

"
An Nhiên ghé vào lan can, không nóng không lạnh đánh giá, sau đó hỏi Lưu Toa Toa.


"Trong thành thị của bọn họ, có bao nhiêu người?"
"Mấy chục vạn người đi, trước khi mạt thế, chỉ là một thành thị nhỏ vật tư cũng không quá phong
phú.

"
"Ý của Bàn Tử như thế nào?"
"Khẳng định sẽ không xác nhập với bọn họ, nhưng Bàn ca nói, vật tư của chúng ta rất nhiều, Tiểu Chu
thành có thể mua với số lượng lớn, một tay giao tinh hạch một tay đưa vật tư, nhưng chúng ta sẽ
không phụ trách việc nuôi sống họ, bởi vì chính vật tư của chúng ta cũng hữu hạn a.

"
"Nói thông suốt không?"
"Giống như có chút không thông a.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận