Đối với việc này, Bàn Tử cũng vui lòng tiếp thu.
Bất quá người ngày một nhiều thế cục sẽ trở nên phức tạp, bởi vì giữa hai tòa núi chỉ có một nơi bé
như vậy, tu sửa phòng ở nhiều thì đất cày ruộng trồng trọt sẽ ít đi, do đó không thể không
mở rộng diện tích Bách Hoa thành.
Hiện giờ đã không còn khả năng khuếch trương diện tích lên sườn núi, vì tất cả trên núi bây giờ đã
mạc biện toàn là thực vật biến dị quỷ dị rồi, cho nên chỉ có thể khuếch trương về hai phía Nam Bắc,
hoặc xây thêm tầng hai trên những nhà ở vốn có.
Sau bọn họ lại phát hiện cho dù có như vậy cũng không có khả năng hoàn toàn thu nạp những người
Tiểu Chu thành muốn tới định cư ở Bách Hoa thành vì thế nhóm chuyên gia nghiêm khắc hạn chế số
người định cư trong thành.
Bách Hoa thành không thể khuếch trương, An Nhiên đã đưa ra cảnh cáo nghiêm trọng, nếu
lại khuếch trương ra ngoài sơn cốc, liền không ở trong phạm vi nàng bảo hộ.
Cho nên từ tiếp thu người sống sót đến cuối cùng chỉ có thể bước lên chiếc thuyền Noah này tổng
cộng khoảng 1 vạn người, có một số người mới tới không hiểu quy củ của Bách Hoa thành ngay từ đầu
nơm nớp lo sợ, sau bọn họ lại phát hiện, nguyên lai nơi này căn bản không có quy củ, chỉ cần không
lên núi, muốn ở trong sơn cốc lăn lộn như thế nào đều được.
Có người nói ta muốn trồng trọt, vậy trồng trọt đi, có người nói ta muốn làm buôn bán, nhưng buôn
bán gì đây? Trước bầy cái quán đi, được a, bản thân biết làm mỳ sợi, thì mình tự tìm một nơi dựng
một cái quán nhỏ, sau đó mời chuyên gia định giá cả, mỗi ngày thế nhưng cũng có không ít người tới
đây ăn mỳ.
Ngay cả An Nhiên cũng mang theo Oa Oa mỗi ngày tới đây ăn mỳ a.
Mỳ chay không có vị, chủ quán mỳ lại nghĩ muốn thêm chút gia vị, bản thân trồng một
chút hành gừng tỏi, rồi một chút ớt cay cùng rau thơm, mỳ sợi của hắn mặc dù không có quá nhiều dầu
muối nhưng ăn vào cũng thơm ngào ngạt nóng hổi.
Nhóm chuyên gia cả ngày lẫn đêm mỗi ngày đều nghĩ làm thế nào để hoàn thiện Bách Hoa thành, qua vài
ngày, căn cứ theo kiến nghị của mấy học giả nghiên cứu xã hội, Bách Hoa thành khôi phục chế độ tiền
lương.
Chính là ở trong Bách Hoa thành bố trí nhiều cương vị công tác, người sống sót không muốn đánh quái
thu thu thập tinh hạch, hay không muốn trồng trọt tự cấp tự túc hoặc không muốn buôn bán thu thập
tinh hạch thì có thể tới tìm công tác, dùng sức lao động đổi lấy tinh hạch, dùng tinh hạch tới mua
vật tư.
Như phòng thủ ở tường thành, tu sửa xây dựng, chiếu cố cô nhi, dạy dỗ trẻ nhỏ.
nói tóm lại, có
rất nhiều việc để làm.
Thành thị này không phải thành thị của bất kỳ một ai, không phải là thành thị của riêng An Nhiên
hay của riêng Bàn Tử, đây là thành thị thuộc về mỗi người trong Bách Hoa thành này.
Bọn họ nỗ lực xây dựng một xã hội loại nhỏ chỉ có 1 vạn người, muốn ra ngoài giết quái thú thì giết
quái thú, muốn trồng trọt thì trồng trọt, muốn làm mua bán thì dựng quán bán hàng, không có năng
lực giết quái thú thì ở trong thành nhận những công việc yên ổn, trải qua những ngày sinh hoạt tự
mãn.
Dần dần, cuộc sống càng lúc càng an ổn, càng nhiều dị năng giả đi qua nơi này, tuy rằng Bách Hoa
thành đã không tiếp nhận người định cư nữa, nhưng vẫn có thể cung cấp cho họ một nơi nghỉ ngơi ngắn
ngủi.
Ở nơi này cái gì đều có, đi trên những con đường nhỏ trải đá xanh, có thể phát hiện ra quán nhỏ bán
xiên đồ nướng, tuy rằng đồ ăn đều là đồ chay, như ngô khoai gì đó không giống ăn thịt, nhưng rải
lên một chút ớt bột cùng rau thơm, cũng có thể làm người muốn ăn tự nguyện đào tinh hạch mua lấy.
Bột ớt chính mình xay, thì là rau thơm chính mình trồng, que nướng than củi chính mình làm, ghế dựa
chính mình đóng.
Người bôn ba mang theo các loại mục đích đi từ Nam chí Bắc, qua Bách Hoa thành nơi tự cấp tự túc
này, liền thành một trạm trung chuyển của bọn họ, người đi ngang qua, luôn có thể bổ sung vật tư ở
đây, sau đó tiếp tục cất bước trên cuộc hành trình ở mạt thế này.