Cần thuốc tiêu độc
An Nhiên vừa dứt lời, con đường đi xuyên qua khu rừng rậm biến dị thông tới Bách Hoa thành, nàng có
thể mở ra cũng có thể phong bế lại.
Nguy cơ lần này liên quan tới thiên tai nhân họa, những người bị mắc kẹt dưới hố to kia, đại bộ
phận là dị năng giả lực lượng từ Bách Hoa thành tới, cũng có rất nhiều dị năng giả hệ thổ và hệ
kim, nam nữ đề có, Chiến Luyện, Lạc Phi Phàm và Vân Đào cũng ở bên trong, đây là việc lớn, không có
việc nào lớn hơn việc này nữa.
Có người nghe xong lời nói của An Nhiên, cũng bước chân ra, xuất phát hướng về phía hố lớn kia
cứu người, nhưng cũng có một hai người vẫn mang ý tưởng xoay người trở về Bách Hoa
thành, cuối cùng phát hiện
đường bị lấp kín, họ liền đi vòng tính toán đi men theo khu rừng biến dị vòng về Bách Hoa thành.
Thấy vậy, An Nhiên cũng chỉ cười lạnh không nói lời nào, đi thì đi thôi, người không nghe chỉ bảo,
cũng không có ý thức đoàn thể vậy sinh tử an nguy thì có liên quan gì tới nàng/
Lúc trước khi An Nhiên đối kháng với tang thi hệ mộc, Triệu Như cùng Lương Tử Ngộ đã
mang theo nhóm nhân viên y tế tới nơi này, vốn dĩ bọn họ cho rằng mình không có việc gì để làm,
sáng mai chuẩn bị ngồi xe trở về Bách Hoa thành, nhưng vào lúc này, mỗi người trong nhóm bọn họ đều
như gắn theo mô tơ, vội vàng đến mã bất đình đề.
Triệu Như chỉ huy nhân viên y tế thu thập chuẩn bị hành trang, bắt đầu ở tại chỗ dựng lều trại lên,
lấy ra băng gạc cùng dụng cụ, khắp nơi đều là mùi thuốc tiêu độc, cùng với băng gạc nhiễm máu,
tiếng kêu rên ở khắp nơi.
Người được cứu lên, cần phải điều trị tẩy rửa tiêu độc, rất nhanh, Triệu Như vội đến không kịp thở
vọt tới bên người An Nhiên kêu to.
"Cần thuốc tiêu độc, chúng ta cần rất nhiều rất nhiều thuốc tiêu độc!"
An Nhiên phiền não đến muốn mệnh, Oa Oa sau lưng nàng đã ngủ rồi, mỗi người được cứu lên đều không
phải Chiến Luyện, đối mặt với Triệu Như đang gầm rú kia, An Nhiên chỉ thiếu chút là nhảy dựng lên,
cả giận nói: "Phái người đi tìm Lưu Toa Toa, đem người kia túm về!!!"
"Đi đâu tìm nàng ta bây giờ? Nàng ta đi theo Trương Bác Huân, sớm đã không thấy bóng dáng.
"
Triệu Như nắm chặt tay, cả người đều là máu, biểu tình rất chật vật, sau lưng nàng
là những nhân viên y tế nâng cáng chữa bệnh và chăm sóc người bị thương, trên cáng là một người vừa
được cứu lên đang kêu rên.
Thời khắc này, Triệu Như hạ tàn nhẫn, nàng muốn bắt Lưu Toa Toa trở lại, rồi chặt đứt hai chân nàng
ta, làm Lưu Toa Toa không thể đi được nơi nào khác!
"Ở phía Nam.
"
An Nhiên vẫn luôn đi về phía cái hố to kia, nàng chỉ một hướng cho Triệu Như, con tang thi hệ mộc
vừa chết, An Nhiên liền khôi phục lại được sự khống chế với thực vật bình thường, hơn nữa, chỉ cần
nàng muốn, nàng có thể nhìn được những nơi rất xa rất xa, từ nơi này An Nhiên có thể nhìn thấy Bách
Hoa thành, nhìn đến cả Tiểu Chu thành.
Vì thế thông qua thực vật bình thường, An Nhiên biết ở phía Nam cánh rừng này có một
nơi tụ tập vào loại nhỏ của những người còn sống sót, thực vật nói cho nàng, Lưu Toa Toa và Trương
Bác Huân đều ở đó.
Bất quá với năng lực hiện giờ của An Nhiên, nơi tụ tập của người sống sót kia ở phía nam khá xa,
cho nên tầm nhìn của nàng tương đối mơ hồ, tín hiệu thu được không phải quá tốt, thực vật ở bên đó
đã bị phá hỏng khá nhiều do vậy tín hiệu truyền về chịu ảnh hưởng rất nhiều.
Cho nên, trước mắt, Lưu Toa Toa hẳn là ở đó, còn vì sao mà nàng ta và Trương Bách Huân lại chạy đến
nơi đó để làm gì, hoàn cảnh của nơi kia ra sao, thì An Nhiên không biết.
Phía sau, Triệu Như vẫn luôn đi theo sau nàng vào hố sâu kia nghiêng đầu nhìn về phương hướng An
Nhiên chỉ, nàng túm chặt lấy An Nhiên, muốn nàng nói rõ mọi chuyện, nghe được lời An Nhiên nói,
Triệu Như cười lạnh một tiếng, nắm chặt tay, bẻ khục khớp ngón tay rồi hô lớn với mấy người đàn ông
cường tráng, chỉ huy họ nói:
"Theo ta đi.
".