Mạt Thế Năm Thứ Mười


Thời gian này đi vào núi, những vấn đề khác không lớn, tương đối phiền toái chính là các loại côn trùng nhỏ bắt đầu lục tục thức tỉnh, rất thích bò lên trên thân thể người.

Nếu là không phải côn trùng có độc còn tốt, chỉ là phiền toái một chút, sợ nhất chính là gặp côn trùng có độc, nó chỉ tùy tiện bò ở trên người một chút sẽ khiến cho cơ thể sưng đỏ không giảm, nhưng những côn trùng chân chính có thể độc chết người cũng rất khó gặp được.Giày là giày vải quân sự kiểu cũ của chủ nhà phía trước, dưới đế là một tầng keo thật dày, mặt trên là vải bạt màu xanh lục rắn chắc, còn có bao tay cũng phải mang lên.Tôi ngựa quen đường cũ mà chuẩn bị toàn bộ võ trang, nhưng quái vật nhỏ … Nhìn qua trắng trẻo mập mạp không tốt lắm.Tôi lấy một lọ nước màu xanh đậm từ trong ngăn kéo ra, đây là tôi chiết xuất từ lá cây ra, không biết loài cây này tên là gì, nhưng là trước kia khi dì lý tìm loại lá cây này bôi ở trên người, nói là có thể phòng tránh côn trùng, mùa hè tôi đều dùng thứ này để phòng muỗi.


Đổ ra loại nước này bôi lên cái cổ lộ ra ngoài của chính mình trước, sau đó lại đổ ra tay bôi lên trên người của quái vật nhỏ.Cặp mắt to của nó bị hương vị gay mũi của loại nước này làm cho nheo lại, ngay cả gương mặt đều nhíu lại, giống như vỏ quýt, quá xấu.Há miệng một cái là kêu be be be, móng vuốt múa bay giãy giụa.

Khi tôi mặc kệ đó, một tay đem quái vật nhỏ ấn ngã ở trên bàn, một tay khác ở toàn thân trên dưới của nó nhanh chóng bôi hai lần nước lá cây, thủ pháp đại khái giống như mùa đông dùng muối ướp lợn rừng.Bôi xong nước lá cây tôi liền buông tay, quái vật nhỏ giơ lên móng vuốt ngửi ngửi chính mình, rầm một tiếng ngã qụy trên mặt đất, trong miệng phát ra một tiếng dài “beee----”, như thể bất lực trước hành động của tôi.Mặc xong quần áo cho nó một lần nữa, bọc lên cái áo khoác xấu xí làm bằng áo mưa, cuối cùng dùng móc treo đã được cải tiến cõng nó ở trên lưng.Sáng sớm, tôi cùng quái vật nhỏ ra cửa, từ con đường bên kia thôn đi qua.Trên đường có một cái cầu làm bằng đá nói là làm bằng đá, kỳ thật là do hai khối đá xanh đè lên một cái hố, đơn sơ đặt ở trên một dòng suối thanh triệt, độ rộng chỉ có thể làm một người đi qua, bên cạnh dòng suối bên dưới cầu đá mọc lên những lá diệp thon dài, chính là loại lá cây mà tôi dùng để phòng tránh côn trùng, bên này mọc lên một tảng lớn.Những cây cầu nhỏ như vậy tràn ngập những dấu vết lịch sử của năm tháng, bị nước mưa cọ rửa sạch sẽ, lại bị đế giày của mọi người dẫm lên làm cho vô cùng bóng loáng, nhưng bây giờ trừ bỏ tôi cũng không có ai giẫm ở trên này, xung quanh phiến đá mọc ra từng cũng có dại.Bên cạnh cây cầu có một cây đào già, trên những cành khô đều là những vết sẹo to bằng miệng chén, như làn da của người già, ngưng tụ ra một ít nhựa đào màu vàng nửa trong suốt.


Cây đào này đã nở hoa rồi, mấy ngày trước còn không có chú ý tới, hôm nay đi ngang qua nơi này, phát hiện toàn bộ hoa đào đều lặng lẽ nở.Tôi đi qua dưới gốc cây, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, cảm thấy cây đào này năm nay có thể kết rất nhiều quả đào.

Cây đào này là cây đào già, kết ra quả đào rất ngọt.Hiện tại lúc này muốn ăn trái cây, đương nhiên không thể trực tiếp đi siêu thị mua giống như trước kia.

Nhưng cây ăn quả ở trong thôn này có không ít, mọi gia đình ở nông thôn đều thích trồng cây ở trong sân..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận