Mạt Thế Này Đến Cũng Quá Dễ Chịu Đi


Tần Ngạo Đông vội chào hỏi: "Anh Cường, trận hồng thủy này chắc một thời gian nữa cũng không rút được, tôi và Thiến Thiến định tối mai ra ngoài tìm vật tư, anh có muốn đi cùng không?"
Lưu Vũ Cường ngạc nhiên: "Hai người có thuyền hơi à?"
Tần Ngạo Đông cười nói: "Ừ, trước đây mua để câu cá.

Tối hôm qua hai đứa tôi ra ngoài một chuyến, lại tìm được hai chiếc thuyền hơi."
Lưu Vũ Cường suy nghĩ một chút: "Được, đưa tôi đi cùng.

Lỡ như nước lũ không rút trong thời gian dài, sau này còn vấn đề về ăn uống.

Bạn tôi ở cục khí tượng nói, có thể sau trận hồng thủy sẽ có đợt rét đậm.

Ngạo Đông, anh nói có phải thật sự như trên mạng nói, mạt thế đến rồi không?"
Tần Ngạo Đông cười khổ: "Anh Cường, dù thế nào thì chúng ta cũng phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, tùy cơ ứng biến.

Người khác có thể vượt qua được thì chúng ta cũng có thể."
Hai người nói chuyện ở cửa một lúc, Tần Ngạo Đông liền mời anh ấy vào nhà: "Đây là những thứ hai đứa tôi tìm được tối qua, chiếc thuyền hơi và hai bộ đồ lặn này là chúng tôi mua trước đây để chơi."
Lưu Vũ Cường nhìn xong thì kinh ngạc: "Hai người chuẩn bị đồ đạc khá đầy đủ đấy!"
Đinh Thiến Thiến nghe thấy tiếng động thì thò đầu từ ban công ra nói: "Anh Cường, tôi còn hai cái chậu này, anh có muốn trồng rau không? Đất cũng có, hạt giống cũng có.

Ban công nhà tôi không để vừa nhiều chậu, nếu anh muốn trồng thì tôi tặng anh số còn lại."
Lưu Vũ Cường đi tới xem chậu hoa lớn mà cô đang mày mò: "Hai người đúng là cái gì cũng có, vậy thì tôi không khách sáo nữa, một cái chậu to như vậy cần bao nhiêu đất?"
Đinh Thiến Thiến chỉ vào hai bao đất trồng hoa để dưới đất: "Một bao đất vừa đủ một chậu, tôi mua trước đợt nắng nóng, còn hai chậu nữa là vừa hai bao đất.

Hạt giống rau còn 5 gói, tôi cho anh 2 gói."
Tần Ngạo Đông giúp Lưu Vũ Cường bê đất và chậu sang nhà bên, lúc quay về thì mang theo 10 gói thịt bò khô: "Anh Cường cho, anh mang về."
Đinh Thiến Thiến nhìn một lượt: "Anh ấy còn có cả đồ dự trữ này nữa, mặc dù chúng ta không thiếu thứ này nhưng có qua có lại mới duy trì được mối quan hệ xã giao tốt đẹp."
Tần Ngạo Đông gật đầu: "Ừ nên anh nhận.

Thiến Thiến, em mang những khẩu súng đó ra nhà vệ sinh bên ngoài này, anh kiểm tra hết.

Còn cả đạn nữa, mang ra hết, phơi khô."
"Được." Đinh Thiến Thiến lấy hết những khẩu súng thật ra: "Những khẩu súng giả thì không lấy, đừng lẫn lộn.

Em vào không gian hái ít hoa quả, vừa rồi em xem thì thấy hoa quả đều chín rồi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui