Mạt Thế Nữ Phụ Hằng Ngày Đều Bị Sủng

Hùng Nham suy xét đến an toàn của Trần tiến sĩ cùng những người khác trong đội ngũ, hơn nữa hiện tại trời lại tối sớm, nếu ở lại chỉ sợ một đám người bọn họ cũng chỉ có thể qua đêm ở nơi này, liền không được ở tại chỗ nghỉ ngơi thời gian quá dài, chờ tất cả mọi người nghỉ ngơi một lúc, liền dọn dẹp một chút đồ vật chuẩn bị lên xe rời đi.

Lần này bọn họ may mắn, thời gian nghỉ ngơi này, đàn tang thi đều không đuổi theo, chỉ có ngẫu nhiên, có mấy con tang thi từ trên đường cái lắc lư đến bên này, bất quá rất mau đã bị người bọn họ giải quyết hết.

Trước khi rời đi, Hùng Nham trịnh trọng mà đối với tiểu đội Thần Hi mà nói:"Chỉ cần đội ngũ các người có yêu cầu, có thể tuỳ thời đến căn cứ Số 3 tìm ta. Cứ báo tên của ta với thủ vệ căn cứ là được."

Nhận ơn chỉ bằng một giọt nước, đáp đền bằng cả dòng suối, Hùng Nham lực lượng có hạn, bản thân ở mạt thế, không có biện pháp nào để giúp hết mọi người. Nhưng đối với người đã từng giúp hắn, chỉ cần có thể, hắn sẽ dốc hết sức mà hồi báo họ.

Lần này tiểu đội Thần Hi đã giúp bọn hắn giải quyết tang thi, lại tìm cho bọn hắn hai chiếc xe trở về căn cứ, phần ân tình này hắn sẽ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng.

Chờ sau khi đội xe cứu viện rời khỏi, Cố Diệc Thừa đem ba chiếc xe của bọn họ từ trong không gian ra.

Vừa rồi vội vã đi qua cứu người, trên xe còn có không ít vật tư, để tại chỗ sẽ không an toàn. Cố Diệc Thừa liền đơn giản trực tiếp thu chúng vào không gian.

Hiện giờ đội cứu viện đã rời khỏi, bọn họ cũng liền không muốn lưu lại làm chậm trễ thời gian.

"Siêu tử, ngươi vẫn chưa phát hiện ra vị trí của người nhà sao?" Lâm Dương hỏi.

Giang Cảnh Siêu nhìn thoáng qua màn hình rồi lắc đầu:"Không thể. Chờ tới lúc đến trường học lại thử nhìn lần nữa."


Đã nhiều ngày kể từ ngày mạt thế bùng nổ, sở dĩ Giang Cảnh Siêu chắc chắn người nhà của hắn đều còn sống, ở một chỗ nào đó trong thành phố B. Là bởi vì thời điểm nghỉ hè, mẹ hắn mua cho mỗi một thành viên trong nhà một đồng hồn có trang bị chip đặc biệt, có thể đo lường được tần suất tim đập. Hơn nữa rất nghiêm khắc mà dặn dò bọn họ mỗi ngày đều phải mang theo, bất cứ ai cũng không được tháo xuống.

Lúc ấy ba nam nhân trong nhà ai cũng không thể lý giải bà vì cái gì lại đột nhiên muốn mua loại đồ vật không chút hữu ích này, hiện tại nghĩ lại, việc này có lẽ là giác quan thứ sau thuộc về nữ nhân đi.

Cũng may mắn có chiếc đồng hồ này, thời điểm mỗi người trong nhà ở mạt thế, cho dù tách ra, cũng có thể biết tình huống của vài người khác.

Đồng hồ được kết nối với máy tính, tính đến bây giờ, ba người khác chỉ số nhịp tim vẫn còn đập đều đều.

Kỳ thật mỗi một chiếc đồng hồ còn có thể chia sẻ định vị cho nhau, nhưng thời điểm ngày đầu tiên bùng nổ mạt thế hắn có thể chuẩn xác mà biết được vị trí của ba người. Em trai Giang Cảnh Dương ở trường học, cha mẹ hắn đều ở trong nhà. Sau lại bị nhiễu sóng, bây giờ đã không còn định vị được nữa.

So với Lâm Dương là người bị gia đình lạnh nhạt, Giang Cảnh Siêu cùng người nhà hắn lại có quan hệ rất tốt. Lâm Dương đối với phương diện này cũng không biết nên nói chút an ủi với hắn như thế nào, chỉ có thể vỗ vỗ bờ vai hắn, nói:"Siêu Tử, không có việc gì đâu. Chỉ cần người đều đang an toàn, nhất định chúng ta liền có thể tìm thấy bọn họ. Chúng ta mọi người đều sẽ cùng nhau giúp ngươi."

Cố Diệc Thừa ở một bên tuy rằng không nói gì, nhưng cũng cấp cho Giang Cảnh Siêu một cái gật đầu cùng ánh mắt mang theo ý vị trấn an.

Đời trước thời điểm mạt thế bùng nổ, hắn cùn Lâm Dương ở Đế đô, Giang Cảnh Siêu bởi vì vừa mới gia nhập vào một cuộc thi đâu ở trường đại học, vừa lúc trước một ngày đi thành phố S tham gia thi đấu. Ba người bọn họ sau đó liền tách ra ở mạt thế, cũng không còn gặp lại. Sau đó Cố Diệc Thừa nghe được từ Giang Cảnh Siêu kể lại tuy rằng Giang Cảnh Siêu không chết ở thành phố S, cũng tìm được người nhà, bất quá ở trong một lần hành động cứu viện, chết dưới tay một con tang thi biến dị cấp 4. Đây cũng chính là tiếc nuối lớn nhất của hắn.

Một đời này, tuy rằng hắn đã trọng sinh trở lại. Nhưng cũng chỉ kịp cùng Lâm Dương lên máy bay từ Đế đô tới thành phố S, chặn hắn lại trước buổi thi khảo ở nơi tập huấn.

Người nhà của Giang Cảnh Siêu hắn cũng chưa kịp giúp hắn ta an trí thoả đáng. Bằng không tình huống như này cũng sẽ không phát sinh.


...................................

Trên đương đi đến khu dạy học mới của đại học B.

Xe đi được không bao lâu, Cố Diệc Thừa bỗng nhiên nhăn mày, nghiêng đầu nhìn thoáng qua hướng ngoài cửa sổ, trong con ngươi đen nhánh hiện lên một tí nghi hoặc.

Lúc này Nguyễn Ninh vừa vặn xem xong bản đồ của khu dạy học mới đại học B, nhớ kỹ mấy địa phương mấu chốt, vị trí ba cổng trường, ký túc xá hệ triết học của nam sinh, bốn nhà ăn, còn có hai siêu thị.

Tiểu đội bọn họ tất cả mọi người đều muốn ghi tạc vào trong đầu, vườn trường đại học B rất lớn, diện tích khoảng hai nghìn mét vuông, nguy hiểm bên trong đồng dạng cũng rất nhiều, ngay cả đội cứu viện mấy trăm người cũng không dám tuỳ ý bước vào.

Vạn nhất phát sinh tình huống mọi người bị lạc nhau, mỗi người cũng đều phải biết được đại khái những địa điểm của đại học B, cũng không đến mức một địa điểm cũng không biết.

Nguyễn Ninh chú ý tới động tác nhìn về phía ngoài cửa sổ của Cố Diệc Thừa, cũng nhìn theo tầm mắt hắn nhìn ra bên ngoài, cũng không có nhìn thấy cái đồ vật gì đặc biệt. Bên ngoài trên đường phố hoang vắng vẫn trước sau như một, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy mấy con tang thi rải rác, cây cối chung quanh trước kia lá phủ xanh sức sống, hiện tại đều rụng không còn một chiếc lá, nhìn qua toàn bộ đường cái đều không có một chút sự sống nào, lộ ra một cỗ hơi thở tiêu điều.

"Anh trai, làm sao vậy? Có phải phát hiện tình huống không ổn hay không?" Nguyễn Ninh hỏi như vậy là trong nàng có cảm giác hành vi đám tang thi đuổi theo đội cứu viện lúc trước có chút khác thường, giống như là có người ở sau lưng khống chế.

........ Tỷ như, là tang thi hệ tinh thần.


Tang thi hệ tinh thần nếu lúc nó chưa trưởng thành còn dễ đối phó, một khi nó đã trưởng thành, có thể khống chế càng nhiều tang thi cấp thấp, uy lực cùng lực phá hoại của nó liền lập tức tăng lên theo cấp số nhân.

Chẳng qua việc này cũng tạm thời là suy đoán của nàng, Nguyễn Ninh chưa từng gặp qua tang thi hệ tinh thần. Cũng không biết giống loại tang thi trí tuệ này có thủ đoạn hành sự như thế nào.

"Tạm thời vẫn không có việc gì. Chính là cảm giác chung quanh có điểm kỳ quái." Cố Diệp Thừa híp híp mắt, hướng mắt vào những nơi có thể ẩn nấp thêm vài lần, cũng không có phát hiện hiện tượng dị thường gì.

Giang Cảnh Siêu ngồi ở ghế trước xe nghe được đoạn hội thoại của hai người Cố Diệc Thừa cùng Nguyễn Ninh, phụ hoạ một câu:"Cố ca, ta cũng không phát hiện tinh thần dị thường nào dao động."

Thời điểm Cố Diệc Thừa phát hiện đội cứu viện bị tang thi vây công có điểm đang ngờ. Khi đội ngũ đang ở tại chỗ chỉnh đốn nghỉ ngơi, hắn liền nói Giang Cảnh Siêu dùng dị năng tra xét tình huống chung quanh một chút, lúc ấy cũng không có phát hiện dị thường gì.

Loại tình huống này có hai khả năng, một loại là bọn họ suy nghĩ nhiều, tang thi cũng không tồn tại. Một loại khác là đàn tang thi đó bị khống chế xác thật tồn tại, hơn nữa cấp bậc hệ tinh thần của nó còn cao hơn cấp dị năng của Giang Cảnh Siêu.

Hệ dị năng tinh thần của Giang Cảnh Siêu tuy rằng so với dị năng khác càng khó thăng cấp hơn, nhưng mấy ngày trước đã thuận lợi mà thăng cấp lên cấp 2. Nói cách khác, nếu con tang thi hệ tinh thần kia tồn tại, hiện tại ít nhất cũng sắp lên cấp 3, có khả năng đã lên cấp 3.

Khi không có nhân tố kích thích, rất ít tang thi có tính chủ quan mà ghé vào cùng nhau đuổi bắt nhân loại. Cho nên loại khả năng thứ nhất cực kỳ bé nhỏ, ngược lại khả năng thứ hai lại rất lớn.

Nhưng hiện tại, Cố Diệc Thừa lại rất hy vọng tình huống lần này thuộc về loại thứ nhất. Mặc kệ là tang thi hệ tinh thần cấp 3 hay là tang thi hệ tinh thần cấp 2, hắn cũng đều không muốn gặp.

Đặc biệt là trong vườn trường của đại học B tang thi đông đảo, hành động lần này vốn là khó có thể đoán trước. Nếu con tang thi hệ tinh thần này còn một đường đi theo bọn họ tới đại học B, ai cũng không dám đảm bảo con tang thi hệ tinh thần này sẽ không làm cho hành trình của bọn họ trở nên càng gian nan.

Tang thi hệ tinh thần cấp 1 chỉ có khả năng khống chế mấy con tang thi cấp thấp, cấp 2 có thể khống chế mấy chục con, cấp 3 có thể khống chế mấy trăm con. Chờ tới lúc cấp 3 cấp 4, là có thể khống chế hơn một ngàn con tang thi. Lên tới cấp 6, khống chế hơn vạn con tang thi cũng không phải hoàn toàn không có khả năng.

Kiếp trước con tang thi chiếm cứ ở trung tâm thành phố S là con tang thi hệ tinh thần cấp 5, chỉ cần ở nơi nhiều tang thi, một con tang thi liền có thể khống chế hơn mấy ngàn con tang thi, có tiếng là khó giải quyết khó đối phó. Căn cứ số 3 ở thành phố B đã từng phái rất nhiều dị năng giả cao cấp đi qua, thậm chí mặt nó cũng chưa thấy qua, liền hậm hục mà quay về.


Ở kiếp trước Cố Diệc Thừa bị tính kế, dưới cảnh tứ cố vô thân, thời điểm tính toán tự bạo cùng tang thi vương đồng quy vu tận, con tang thi hệ tinh thần cấp 5 kia vẫn như cũ "sống" tốt ở thành phố S, giấu mặt trong một đoàn tang thi, địch thủ khó gặp gỡ. Cũng không biết thực lực của nó có thể hay không tiến thêm một bước lớn mạnh.

Nếu không phải một đời này, Cố Diệc Thừa đi trước một bước, đem mối nguy hại này bóp chết từ trong trứng, chỉ sợ dưới sự khống chế của nó thành phố S lại một lần nữa trở thành một toà thành chết.

Tang thi hệ tinh thần càng tiến hoá, liền càng giảo hoạt. Cùng loại tang thi này giao thủ, so với đi đối phó với tang thi khác cấp bậc cao hơn còn muốn phiền toái hơn.

.............

Từ nơi bọn họ cứu đội ngũ cứu viện đến khu dạy học mới đại học B, con đường thông suốt từ trên cầu vượt lộ trình cũng đi được nửa giờ, chính là sau khi mạt thế, cũng vẫn đi trên đường, nhưng lại mất nhiều hơn vài tiếng đồng hồ.

Chờ tới khi đoàn người bọn họ tới cửa đông đại học B, đã là tới gần đêm khuya.

Xe không trực tiếp ngừng ở cửa, mà là ngừng ở một chỗ phụ cận đang thi công xây dựng.

Chung quanh im ắng.

Bất đồng với cửa bắc cùng cửa nam gần quảng trường, cửa tây này chỉ là một cái cửa hông, phụ cận không có cửa hàng, chung quanh đều là một ít công trình đang thi công dở, xe buýt cũng đều không đi qua hướng này. Cho nên ngày thường rất ít có học sinh đi qua bên này.

Cửa tây yên tĩnh quá mức, trong yên tĩnh như vậy, làm cho người ta một loại cảm giác rất bất an.

Từ nơi này nhìn qua, đại học B cách đó không xa một mảnh đen như mực, toàn bộ vường trường đều không nhìn thấy một tia ánh sáng, phảng phất giống như một cái động đen sẽ cắn nuốt tất cả đồ vật, có vô số nguy hiểm giấu ở trong đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận