Mạt Thế Nữ Vương

“Có thể hỏi một chút, ngươi là dị năng giả hệ nào hay không?” Lê Khinh Nam hôig nãy tự động giới thiệu trước là có tính toán đến Bạch Lăng Vi.

    Một đội người của bọn họ tuy là điểm tố chất thân thể cũng với giá trị vũ khí không tệ, nhưng hiện giờ súng ống cùng với đạn dược đã trở thành vật phẩm quý trọng, nếu có thể có thêm nhiều dị năng giả thì dù cho có thiếu đi lực công kích của súng đạn thì cũng không sao, dù sao dị năng cũng được coi là một loại đảm bảo.

     Lê Khinh Nam đối với sự khác biệt của các hệ dị năng không có quá nhiều thành kiến, hắn cho rằng cái gì tốn tại cũng cí đạo lý của nó, không nên có cái gì phân chia gọi là dị năng siêu cấp hay phế vật, chỉ cần phương pháp sử dụng chính xác, thì đều được hết, quan trọng là hiệu quả tạo ra.

    “Thủy hệ!” Bạch Lăng Vi bình tĩnh nói, cũng không chê đối phương phiền phức, thật nha, đây là địa bàn của người ta và đội ngũ, nếu có người lạ tới mà lãnh đạo không hỏi không nói, thì lãnh đạo như vậy mới là có vấn đề đó, ít nhất, đó cũng không phải là người có trách nhiệm với đội viên của mình.

    Bởi vậy người ngoài đội ngũ như cô, tự nhiên là nên có ý thức tự giác một chút, cái gì nên nói, nên làm, vậy vẫn nên thành thật khai báo một chút vẫn tốt hơn.

     Bất quá, tuy rằng Bạch Lăng Vi thẳng thắn nói ra dị năng của mình, nhưng cô không nói tới lực công kích, thật ra thì sau khi thăng giai xong lực công kích của thủy hệ dị năng đã tăng lên rất nhiều, so với những dị năng hỉa hệ thủy bình thường khác thì tất nhiên vượt trội hơn rất nhiều. Nói cách khác, nếu cô bại lộ bất cứ năng lực nào ra ngoài khác thủy hệ thì chắc chắn sẽ bị nguy ngời vì lý do bị bỏ rơi là không thể nào.

    Nghe vậy, Lê Khinh Nam sáng tỏ, đồng thời còn xuất hiện một ít cảm giác vui mừng, hiện tại trong những hệ mà dị năng giả có thể sở hữu thì đính thực thủy hệ có chút thiếu lực công kích, nhưng trong những căn cứ thì tài nguyên nước đã bắt đầu có hiện tượng bị ô nhiễm, ở rất nhiều nơi đều chỉ có thể sử dụng nước đó nhưng không thể uống, vì vậy những dị năng giả thủy hệ tất nhiên trở thành đối tượng bi các thế lực khắp nơi tranh đoạt bảo hộ.

     Theo tình hình thì hắn nghĩ, chắc chắn là tài nguyên nước xung quanh đây chưa bị ô nhiễm nên Bạch Lăng Vi khó tránh bị đội ngũ vứt bỏ, người bình thường còn không thể liên lạc để biết được tin tức của bên ngoài, thế nên còn chưa ý thức được sự quý giá của dị năng giả hệ thủy đâu!

      Nghĩ như thế, nên Lê Khinh Nam đối với lời nói của Bạch Lăng Vi tăng thêm vài phần tin tưởng, đồng thời cũng vì đội ngũ đã từ bỏ Bạch Lăng Vi có một chút đồng tình cùng hả hê, rất nhanh thôi cái đội ngũ kia sẽ hối hận đến xanh ruột.
5


     Không thể không nói đây quả thật là trùng hợp kì lạ, tuy rằng Bạch Lăng Vi từ trong tiểu thuyết mà biết được chuyện tài nguyên nước sẽ bị ô nhiễm, nhưng cô lại không biết được cụ thể chuyện này sẽ xảy ra khi nào, mà cô cũng không ngờ tới chuyện rằng trong tiểu thuyết lúc nói tới vấn đề kia thì đã là một tháng sau khi mạt thế giáng lâm nhưng lúc đó nguồn nước đã bị ô nhiễm rất nghiêm trọng, hoàn toàn không thể sử dụng được nữa tạo thành một nguy cơ rất lớn. Nhưng cũng từ đó suy ra ở thời điểm này thì nguồn nước đã bắt đầu ô nhiễm rồi.

    Bởi vậy, Bạch Lăng Vi cũng không biết được liệu mấy người này có tin lời mình nói hay không, mà Lê Khinh Nam tất nhiên là có tin tức từ nội bộ cao tầng rồi, nhưng vậy ghép hai người lại chung với nhau thì ngược lại rất phù hợp, khiến cho lời nói nửa thật nửa giả của Bạch Lăng Vi trở nên dị thường có thể tin được.

    Mặc dù không biết vì sao, nhưng tinh thần lực của Bạch Lăng Vi có thể cảm nhận được sự tin tưởng của Lê Khinh Nam, đồng thời sự phòng bị của hắn đối với cô cũng nhỏ đi rất nhiều, nhưng dù sao đây cũng là chuyện tốt nên cô lười đi tìm hiểu tại sao.

    Nhẹ nhàng thở ra một ngụm khí từ đấy lòng, Bạch Lăng Vi cũng không biết như thế nào nhưng cô cứ cảm thấy Lê Khinh Nam giống như một con hồ li đang cười, rất khó đối phó, thế nên có thể có được cục diện như bây giờ đã là tốt ngoài dự kiến của cô.

     Đám người kia có thể ở trong loại tình huống này đối với người lạ như cô vươn tay ra trợ giúp, vậy thì cô đi theo họ hỗn đến căn cứ phía Tây cũng không sao đi, dù sao chính mình cả ngày đánh zombie thu thập vật tư một mình lâu như thế cũng nhàm chán, ngẫu nhiên thay đổi cho mới mẻ cũng không sao.

     Dự theo suy đoán của cô mà phỏng chừng, thì nơi này cách Tây bộ căn cứ cũng không còn xa lắm, thế nên cho dù đi chậm chậm thì vật  tư cũng không còn lại bao nhiêu, còn thêm ở phía sau đang có một lượng lớn zombie tiến hóa đang đuổi theo nữa, bởi vậy Bạch Lăng Vi bày tỏ cô cũng không muốn lãng phí thời gian nữa.

    “Thủy hệ? Thật sự là quá tốt, tiểu muội muội, dị năng có dùng hết chưa vậy? Không thì cho ta chén nước đi, ta khát đến sắp chết rồi. . . ” Ngồi bên cạch Bạch Lăng Vi là một người tên là Hồng Hạo, trên mặt đầy vẻ kích động liếm liếm đôi môi khô khốc, trong đôi mắt nhỏ còn nổi lên tia chờ mong.

    “Nga!” Bạch Lăng Vi có chút kì quái nhìn hắn một cái, cô cũng không biết bây giưof tài nguyên nước đang bắt đầu trở nên khan hiếm, hơn nữa đám người bọn họ trên đường đi cũng không thu thật được bao nhiêu nước thế nên mới có tình trạng này.

    Nhìn nhìn bảng tên trên bộ quân phúc của hắn, Bạch Lăng Vi quơ quơ ngón tay chỉ vào trong bình đựng nước của hắn, chỉ chốc lát sau những người khác đều nghe cô nói: “Được rồi, nhưng không nên gọi ta là tiểu muội muội, cũng không thấy ngươi so với ta lớn hơn bao nhiêu đâu.” dựa theo tuổi của cô trước khi xuyên qua thì hắn cùng lắm chỉ là một thằng nhóc không lớn bao nhiêu được không hả?

    Nhưng hiển nhiên, những người khác cũng không có đem lời nói thận trọng của cô coi vào mắt, lực chú ý của họ đều dừng ở bình đựng nước của Hồng Hạo.


    Kinh ngạc khi cảm thấy sức nặng của bình đựng nước thay đổi, Hồng hạo cẩn thận nâng nó lên, càng thêm quý trọng hơn đi uống một hớp nhỏ, tràn đầy thỏa mãn: “Ai nha, thích thật, quả nhiên là nước do dị năng giả hệ thủy làm ra có khác, ngọt mát còn hơn bất cứ loại nước khoáng nào khác.”

     Ngượng ngùng cười một chút, mặc dù Bạch Lăng Vi biết được hắn nói đúng nhưng cô cũng phải khiếm tốn không thể quá khoa trương: “Ngươi cũng nói quá đi, chắc là do khát lâu ngày đó!”

    “Thế nhưng hắn lại có đầy một bình, con chuột kia cho ta uống một hớp coi nà.” Có người bên cành đoạt lấy cái bình của Hông Hạo, động tác hơn mạnh làm cho nước văng ra ngoài mộ chút.

     “Ai ai, ngươi chậm một chút nhẹ một chút, cẩn thật chút a. . .” Những người khác nhìn xem cũng đau lòng một trận, so với Hồng Hạo còn khẩn trương hơn, trong một khoảng thờ gian ngắn mọi người đều vây quanh cái siêu, còn đối với cái người lãng phí kia thì dùng nước miếng để công kích.

     Cuối cùng, vẫn là Bạch Lăng Vi nhịn không được mà mở miệng giải vậy: “Không sao đâu, tuy rằng các ngươi người nhiều, tuy ta không có thể cho mỗi người một bình tràn đầy nước, nhưng hơi lưng lưng thì được, cứ việc uống a!” Kỳ quái, có thể thiếu nước tới trình độ này sao?

     Bản thân nữ tiểu thuyết chỉ là viết chuyện xung quanh nữ chủ, nhưng nguyên văn nữ chủ có không gian, thế nên không có khả năng thiếu nước, huống chi trong đội ngũ của nàng ta cũng có dị năng giả thủy hệ, nên đối với phương diện nước ô nhiễm này tiểu thuyết miêu tả ít đến đáng thương, cho nên Bạch Lăng Vi đối với tình hình xung quanh cũng không có nhiều khái niệm cho mấy.

     Ngoài ra việc cô cho mỗi người một bình nước đầy cũng được, nhưng cô vẫn theo bản năng che dấu đi thực lực chân thật, chính là che dấu đi chuyện cô đã thăng giai thành dị năng giả một giai đó. Mà linh giai dị năng giả thì thủy sản sinh ra không được nhiều thế nên cô đành xin lỗi những người lính dễ thương này vậy.

    Hơn nữa khi cho nước người khác, Bạch Lăng Vi còn phải đem che dấu năng lực chữa khỏi có trong nước đi, bằng không nước này uống vào sẽ càm thêm tuyệt vời, càng thêm đặc biệt. . .

    Lê Khinh Nam bình tĩnh nhìn Bạch Lăng Vi có thể dễ dàng đạt được sự thừa nhận của đội viên, cũng cảm thấy rất quái lạ là tại sao mình cũng không có bày xích  gì đối với cô, có lẽ vì cô hữu dụng đi!(anh thích chị rồi nói đi, còn bày đặt cẩn thận mất vợ anh ơi).
9


   Đầu năm nay, dù có là nhu nhược nữ nhân thì cũng so ra kém với người hữu dụng, không có năng lực thì người đó cũng chỉ còn lại thân thể bi ai. Bên trong đội ngũ của hắn từu trước đến giờ chỉ chứa những người hữu dụng không phân biệt nam nữ.

   Bận việc hoàn tất, Bạch Lăng Vi lại ngồi xuống bên người  Lê Khinh Nam một lần nữa, không có biện pháp nga, tuy thùng xe tải rất lớn nhưng  lại chất đống rất nhiều vật tư, hơn nữa bọn họ cũng có tới hơn hai mươi cá nhân, nên tất nhiên không gian còn lại để cô ngồi là không nhiều lắm, cô cũng không thể ngồi ở khu vực công cộng làm vật chắn đường đi của mọi người, thành ra cũng chỉ còn lại chỗ này.

   Bởi vậy, dù cho là Bạch Lăng Vi không tình nguyện, thì cũng chỉ có thể lựa chọn quay lại đây: “Ngươi có khát không? Bình nước của ngươi đâu?”

    Quét một vòng trên người của Lê Khinh Nam, cô cũng chẳng phát hiện ra được trang bị gì có thể đựng nước, Bạch Lăng Vi suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là mở miệng hỏi.

   ” Tiểu muội muội a, cái bình nước của đội trưởng ở đây này, ngươi cũng cho hắn ít nước đi!” Hồng Hạo rốt cuộc cũng dành lại được cái bình của chính mình vừa nâng như bào bối đeo bên hông vừa chỉ phía sau cô nói.

    “Đâu?” Bạch Lăng Vi quay đầu nhìn, đó là một cái bình giữ nhiệt lớn, chuyên dụng của lữ hành, lượng nước có thể chứa được so với cái của những người khác chỉ có hơn chớ không có kém, quả nhiên là đãi ngộ cấp bậc đội trưởng.

    Nghĩ thì nghĩ, Bạch Lăng Vi vẫn là ngoan ngoãn đi là nhiệm vụ thêm nước của mình, sau đó đưa thành phẩm đến bên cạnh “gia”, đúng nha, đây chính là một đại gia a!

    “Cảm ơn!” Lê Khinh Nam nói như vậy nhưng người nghe một chút cũng không thấy lồng biết ơn của hắn ở chỗ nào, quả nhiên chẳng qua chỉ là nói cho có lễ một câu thông thường đẻ không mất lễ phép, ngụy trang rất khá.

    Bạch Lăng Vi âm thầm phỉ nhổ trong lồng người này căn bản thuộc loại trong ngoài không đồng nhất, nhưng cô trong lòng cũng không để ý cho lắm, cô nhìn ra được đây căn bản là phương thức xử sự của Lê Khinh Nam, không biết có phải là sau khi tiến giai thì cơ thể của cô biến đổi hay không, thế nhưng cô lại có thể cảm nhận được cảm xúc chân thật của hắn, kỳ thật lúc nãy nếu như là người bình thường thì có lẽ đã nghĩ thái độ của Lê Khinh Nam là chân thành đó !

    Bởi vì nước xuất hiện, quan hệ của Bạch Lăng Vi và mọi người nháy mắt được kéo gần lại, đồng thời, người trên xe này cũng không quên những chiến hữu trên chiếc xe đằng trước, thừa dịp dừng lại nghỉ ngơi một chút trên đường những người này đều cầm bình nước đi chia sẻ.


    Bạch Lăng Vi lức này mới thấy rõ ràng, nhân số trên chiếc xe phía trước cũng không kém nhiều lắm, tổng cộngn lại mà nói thì hai chiếc xe có cả thảy gần 50 người, đội ngũ này thế nhưng thật sự là không nhỏ.

    Lúc đầu cô còn cảm thấy lượng vật tư để trong xe tải còn rất phong phú, nhưng nay nếu ấn theo đầu người thì cũng chỉ là vừa đủ mà thôi, không biết có thể chống đỡ được bao nhiêu ngày.

    Từ ngày gặp phải đám người này, Bạch Lăng Vi liền bắt đầu thu liễm tinh thần lực, cô sợ gặp phải đồng dạng di năng giả hệ tinh thần, nhưng thế thì có khả năng cô sẽ bị phát hiện, hơn nữa rõ ràng những người quân lính này cũng không phải là những người hiền lành gì, tất cả mọi người trên thân đều có một loại sát khí, có thể nhìn ra được họ trải qua không biết  bao nhiêu trận chiến.

    Những người như thế thì trực giác của họ rất sâu sắc, Bạch Lăng Vi cũng khôgn muốn đi dùng tinh thần lực để thử đâu, cô sợ bị người khác cảm nhận được, nhất là Lê Khinh Nam, kết qur sau khi hệ thống xem xét nhói cho cô biết, người này nha thế mà lại là lôi hệ, ám hệ, cùng thao túng không khí tam hệ dị năng giả, quả thực so với nữ chủ nguyên tác còn ngưu bức hơn a, có phải hay không?

   Nữ chủ Dịch Cẩn Hân thân mình cũng chỉ là dị năng giả hai hệ phong và ám, đối với bên ngoài công bố còn có thêm hệ không gian là do cô ta có không gian tùy thân của mình. Mà Lê Khinh Nam người này thế nhưng là tam hệ dị năng giả chân chính, con hàng này cũng quá thâm tàng bất lộ đi.
1

   Đối với năng lực thao túng không khí mà nói, Bạch Lăng Vi kiếp trước chơi trò chơi thật đúng là cũng đã gặp qua, cái năng lực này rất hiếm gặp nhưng cũng rất mạnh, ngẫm lại đi, có chỗ nào không có không khí hay không, chỉ cần là sinh vật sống, mặc kệ là người cũng được, động vật cũng thế tất cả đều không thể rời khòi không khí, thậm chí, bao gồm cả thực vật.

    Chỉ cần dùng đúng cách, kĩ năng này sẽ là vô địch, lúc chơi trò chơi kiếp trước mà nói thì có lẽ còn có một ít hạn chế cùng với quy định, tốt xấu gì cũng phải có kĩ năng đối kháng đúng không nếu không người chơi làm sao chơi, nhưng đây lại là hiện thực, chỉ cần Lê Khinh Nam có thể tực mình lĩnh ngộ được thì sau khi thăng cấp hắn ta sẽ rất mạnh, những cân bằng để hạn chế trong trò chơi đều không tồn tại ở đây nga!

    Lúc chơi trò chơi ở kiếp trước thì khi thức tĩnh dị năng có rất nhiều người có được những dị năng kì quái, đói với những người chơi khác đây thật sự là một khó khăn khi chẳng biết đâu mà lần để phòng bị. Cũng may không nói đến những năng lực dị chủng nghịch thiên, chỉ là một vài năng lực biến dị thông thường của ngũ hành thôi đã là rất hiếm gặp rồi, tỷ lệ xuất hiện tương đối nhỏ, điểm này so với tình huống trong cuốn tiểu thuyết này cũng không khác là bao.

    Nhưng cái loại tốn tại như Lê Khinh Nam, đã nháy mắt phát vỡ định kiến này của Bạch Lăng Vi, trời ạ, thế nhưng lại là tam hệ dị năng, hơn nữa trong đó có hai cái là biến dị của năng lực ngũ hành, còn cái còn lại là một năng lực dị chủng nghịch thiên, người này nhân phẩm đến cùng là có bao nhiêu tốt hả, sao ông trời lại ưu ái hắn như thế?

   Bất quá, trải qua một đoạn thời gian quan sát, thì Bạch Lăng Vi phát hiện ra những người khác chỉ biết Lê Khinh Nam là lôi hệ dị năng giả thôi, còn ám hệ cùng với năng lực thao túng không khí hình như vẫn được hắn dấu kín.

   Qủa nhiên, ai mà không có những con bài chưa lật đâu? Nếu không phải là cô có hệ thống giúp thì có lẽ cũng không thể nhìn ra chuyện này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận