Mạt Thế Nữ Vương

Bạch Lăng Vi không có cự tuyệt yêu cầu của họ, cười cười dựa trên tỉ lệ hồi nãy lần lượt cho năm người này thêm một chén nước nữa, cô nghĩ uống nhiều thêm một chút thì cũng có thêm được một ít cơ hội.

Những người khác tất nhiên cũng không có đi chút ýtới sự ảo diệu trong nước, họ còn đang lo lắng thương xót nhìn năm người kia uống nước, không ai nói nhìn thêm.

“Di, như thế nào mà đột nhiên ta lại cảm thấy nước uống ngon hơn hồi nãy rất nhiều vậy? Ngọt lành vô cùng, làm cho người ta lưu luyến nhớ mãi không quên a!” Vị chiến sĩ nói nhiều nhất lúc nãy làm ra vẻ mặt khoa trương khen ngợi, ngay lập tức bốn người còn lại cũng lập tức phụ hoạ theo, nhưng tất cả mọi người đều không có phát hiện ra điều gì khác thường ai cũng nghĩ rằng chắc do biết mình không còn nhiều thời gian nữa nên năm người này ăn gì uống gì cũng đều trở thành ăn uống mĩ vị cả, đây là sự lưu luyến đối với thế giới này mà thôi.

Những người khác cũng theo đề tài này trêu chọc vài câu nhằm giảm bớt không khí bi thương, chỉ có Lê Khinh Nam là ngay từ đầu lúc Bạch Lăng Vi ngưng tụ nước là chú ý cô nhiều hơn một chút, nhưng sau đó cũng chỉ  nhìn nhiều vài lần, hơi mím môi rồi nhắm mắt dưỡng thần, bàn tây vốn dĩ đang nắm chặt cũng lặng yên buông ra.

Trong tình trạng bây giờ, những người khác cũng không có tinh thần nào để đi nghỉ ngơi, tất cả đều nhất quyết ở lại cùng nói chuyện với năm người bị thương kia, ngay cả đến lúc năm người họ lâm vào hôn mê rồi bắt đầu sốt cao cũng không có ai rời đi. Không khí giống như là đang chờ đợi án tử hình vậy, tâm của mọi người đều bị áp lực nặng nề vô hình đè lên. . .

Xem ra chỉ sợ người nhẹ nhàng nhất ở đây là người có hệ thống Bạch Lăng Vi, có chức năng xem xét này cô có thể tùy thời bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy tình huống trong cơ thể của năm người này, tuy là chỉ ngồi ở một bên thỉnh thoảng lại nhìn một cái nhưng Bạch Lăng Vi vẫn cảm thấy có chút khẩn trương, không biết rốt cuộc là năng lực chữa trị kết hợn với công dụng của linh tuyền có hữu hiệu hay không, theo lý thuyết thì tố chất cơ thể của các chiến sĩ tốt hơn hẳn so với người bình thường, vì thế nên khả năng đối kháng với virut để biến đổi có xác xuất thành công cao hơn rất nhiều mới đúng.

Hơn nữa, cũng chỉ có những đội ngũ chiến sĩ mới có thể canh chừng những người bị thương như thế này, không đợi đến kết quả cuối cùng bọn họ tuyệt đối sẽ không xuống tay giết huynh đệ của mình.

Trên đường đi đến căn cứ ởTây Bộ này , thì Bạch Lăng Vi  tuy rất ít đối mặt cùng với những người sống sót khác, nhưng cũng không ít lần thấy những trường hợp có người chỉ cần để người khác biết mình bị thương ,thì kết cục tuyệt đối không trốn thoát khỏi việc bị khổ bức. Những người bình thường, căn bản sẽ không để ý đến người bị thương có biến thành dị năng hay không, họ chỉ cần phát hiện sẽ ngay lặp tức bóp nát nguy cơ ngay từ trong trứng nước.


Mạt thế qua đi, những tình cảm đáng quý giữa người với người khi ở chung và khả năng thổ lộ tình cảm trở nên hiếm đến đáng thương. Mà binh lính ở quân đội lại không giống như vậy, phần lớn họ đều đã có giao tình sâu đậm trước mạt thế, mà cho dù là mới gặp nhau đi nữa thì tâm lý tương thông cũng là điểm mấu chốt để họ tin tưởng nhau hơn.

Khi bắt đầu thời điểm hừng đông, tuy rằng năm người kia vẫn không có tỉnh lại nhưng trạng thái cũng tốt lên rõ rệt, sốt cao hay mê sảng cũng biến mất, có vẻ tình huống đang ngày càng phát triển tốt hơn, từ chỗ của đại thần hệ thống Bạch Lăng Vi biết được năm người bọn họ đều đã vượt qua, cũng không biết là do tố chất thân thể tốt hay là do nước cô cho họ uống có tác dụng, hoặc cũng có thể là vận khí của họ không tệ, tóm lại cuối cùng thì năm người này cũng không xảy ra vấn đề gì, chuyện này đối với những người khác mà nói đó là kỳ tích.

Vì thế, những chiến sĩ còn lại ai cũng lệ rơi đầy mặt, có người còn vừa khóc vừa nhảy, Bạch Lăng Vi nhìn cảnh này mà cũng thấy cảm động không thôi, không biết có phải hay không da tâm lý mà trên suốt quãng đường còn lại cô thấy chiếc xe chạy trên đường cũng nhẹ nhàng đi không ít.

Không biết có phải ông trời cũng vui cho họ hay không mà đúng vào lúc này trời cũng bừng sáng, những tia nắng nhảy nhót trên gương mặt tươi cười hạnh phúc của họ làm Bạch Lăng Vi cũng không tự chủ được mà mỉm cười theo, cô cũng không cảm thấy cô làm như vậy là có cái gì sai lầm, nếu có cho cô lựa chọn lại từ đầu thì cô nhất định cũng sẽ chọn làm như vậy không hối hận.

Năm người bọn họ tỉnh lại đem đến cho đội ngũ sức mạnh của một hỏa hệ năng lực giả, một tốc độ biến dị giả, một thính giác biến dị giả, một thị giác biến dị giả và người cuối cùng là cường hóa cả cánh tay mang đến sức công phá cường hãn.

Trên đường đi đến căn cứ ởTây Bộ này , thì Bạch Lăng Vi  tuy rất ít đối mặt cùng với những người sống sót khác, nhưng cũng không ít lần thấy những trường hợp có người chỉ cần để người khác biết mình bị thương ,thì kết cục tuyệt đối không trốn thoát khỏi việc bị khổ bức. Những người bình thường, căn bản sẽ không để ý đến người bị thương có biến thành dị năng hay không, họ chỉ cần phát hiện sẽ ngay lặp tức bóp nát nguy cơ ngay từ trong trứng nước.

Mạt thế qua đi, những tình cảm đáng quý giữa người với người khi ở chung và khả năng thổ lộ tình cảm trở nên hiếm đến đáng thương. Mà binh lính ở quân đội lại không giống như vậy, phần lớn họ đều đã có giao tình sâu đậm trước mạt thế, mà cho dù là mới gặp nhau đi nữa thì tâm lý tương thông cũng là điểm mấu chốt để họ tin tưởng nhau hơn.


Khi bắt đầu thời điểm hừng đông, tuy rằng năm người kia vẫn không có tỉnh lại nhưng trạng thái cũng tốt lên rõ rệt, sốt cao hay mê sảng cũng biến mất, có vẻ tình huống đang ngày càng phát triển tốt hơn, từ chỗ của đại thần hệ thống Bạch Lăng Vi biết được năm người bọn họ đều đã vượt qua, cũng không biết là do tố chất thân thể tốt hay là do nước cô cho họ uống có tác dụng, hoặc cũng có thể là vận khí của họ không tệ, tóm lại cuối cùng thì năm người này cũng không xảy ra vấn đề gì, chuyện này đối với những người khác mà nói đó là kỳ tích.

Đối với năng lực mới này mọi người cũng tương đối hứng thú và vui vẻ, lại ngay tại lúc nguy cơ đã được dỡ bỏ, thế nên mọi người đều thoải mái vây quanh vị chiến sĩ cuối cùng kia chọc ghẹo, hơn nữa còn không ngừng sờ chỗ này một chút sờ chỗ kia một chút, miệng thì liên tục cảm thán mạt thế giáng lâm làm thế giới ngày càng thay đổi đến thần kỳ.

Cứ như vậy, người được lợi cũng vẫn là Bạch Lăng Vi, có thể đi theo một đội ngũ mạnh mẽ đến như vậy thì dù là ban đêm thì cũng không dễ dàng bị mai phục, thế nên cô thuận lợi đến được căn cứ ở phía Tây trước khi tiến hóa trên diện rộng một lần nữa.

Tổng cộng cô đã đi suốt 28 ngày, giờ nghĩ lại khoảng thời gian ấy thì quả thật cô cũng không dễ dàng gì, nơi mà trước mạt thế chỉ cần mắt bốn năm ngày đường, bây giờ lại phải mấy gấp nhiều lần mới đến được không những thế còn có nguy hiểm trùng trùng nữa chứ.

Bởi vì có Lê Khinh Nam dẫn đường, Bạch Lăng Vi liền vào căn cứ một cách rất dễ dàng, đồng thời cũng không cần phải mất hai tiếng đồng hồ bị cách ly đễ quan sát.

Không thể không thừa nhận chuyện đặc quyền giai cấp, nếu người sử dụng là mình thì cũng chẳng có gì xấu cả nha! Cũng may trên đường đi gặp được Lê Khinh Nam nên cô mới được hưởng ưu việt đến bậc này.


Thân thể của dị năng giả có tỉ lệ nhiễm bệnh là cực kỳ nhỏ, thế nên, Lê Khinh Nam mang theo Bạch Lăng Vi trực tiếp vào căn cứ mà không cần quan sát cách ly cũng là có căn cứ đảm bảo an toàn cả.

Với tin tức hiện nay, thì chỉ có đa số những dị năng giả hấp thu rất nhiều cuồng bạo tinh hạch nên bị lây nhiễm virut mới có thể bị phản hệ chuyển hóa thành zombie cũng cấp mà thôi, còn những tình huống khác, cũng không cần phải lo lắng quá mức, hơn nữa việc dị năng giả có hấp thu tinh hạch hay không thì chỉ cần nhìn qua cũng đủ biết rồi.

Nhìn tổng thể thì diện tích quy hoạch của Tây bộ căn cứ cũng không chênh lệch lắm so với căn cứ đệ nhất, có ba giới, tương ứng ở trong đó làm ba nhóm người. Bất quá, bây giờ cũng đã gần một tháng trôi qua kể từ khi mạt thế đến rồi, cũng chẳng còn bao nhiêu người đến đăng ký nữa, hơn nữa theo cô được biết thì Tây bộ căn cứ có nhân khẩu ít nhất trong sáu cái căn cứ lớn, địa bàn thì lại rộng lớn, cái này thì cũng có nguyên nhân do trình độ dân cư đày đặc trước đây.
Đồng thời, tuy rằng địa bàn của Tây bộ căn cứ rất tốt nhưng nó lại nằm ở khu vực cao nguyên vì thế nên rất nhiều nhiệm vụ có đặc điểm phụ thuộc vào địa hình này làm cho độ khó tăng cao, bình thường căn bản có rất ít người có thể thích ứng được với cường độ này.
Xem xét lại tình huống cơ thể của mình một chút, Bạch Lăng Vi mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, hình như tất cả đều bình thường cả, nhưng nghĩ lại thì cũng đúng, cô không chỉ dùng qua tẩy tủy đan mà còn đã thức tỉnh dị năng, vì vậy tố chất cũng không kém đến nỗi khó chịu vì mất thứ lặt vặt như thay đổi khí hậu đi! Huống chi, cô còn mới thăng giai đấy!
“Bạch tiểu thư, đây là phòng của ngươi sau này, tiểu thư xem xem còn cần cái gì nữa hay không, chung tôi sẽ chuẩn bị chu đáo cho tiểu thư.” Người nam nhân dẫn đường đứng ở cửa tận tâm nói, đồng thời trong lòng anh ta cũng tràn ngập tò mò, hình như cái người được cấp trên dặn dò chú ý trọng điểm tiếp đãi này còn chưa có trưởng thành a? Không biết là con gái của vị quyền cao chức trọng nào đây?
“Ân!” Bạch Lăng Vi đi vào, có hơi chút giật mình.
Lê Khinh Nam nói sẽ giải quyết chuyện nơi ở cho cô nhưng hắn cũng không có nói sẽ là nơi tốt như vậy a?
Đây là căn biệt thự loại nhỏ, có hai tầng lầu, ở đằng trước và đằng sau nhà đều có sân nhỏ, tuy hai cái sân này cộng lại diện tích cũng không lớn, còn chưa tới 100m vuông, nhưng ngược lại nó nhìn trông rất tinh xảo làm người ta cảm thấy thoải mái.
Mà ở khu vực này toàn là loại biệt thự nhỏ như căn này, bài trí rất ngay ngắn chỉnh tề, hàng xóm trái phải, hơn nữa ngay cả hàng xóm ở trước mặt đều giống nhau, thoạt nhìn có lẽ là trong lúc tu kiến đã lập ra kế hoạch tính toán rất chi tiết, không lãng phí một phân đấu nào, nhưng lại có thể xây biệt thự một cách thực sự thực dụng và rất tinh xảo.
“Nơi này thuộc về khu vực thứ hai, lại là nơi có khoảng cách gần nhất với khu vực thứ nhất, biệt thự này có tên là số 68, khi ra vào chỉ cần xoát thẻ thân phận liền có thể mở cửa và bật chế độ phòng hộ an toàn. Ngoài ra, những tài nguyên được sử dụng hằng ngày như tài ngyên nước năng lượng điện…khi tiêu hao sẽ tự động trừ vào điểm cống hiến trong thẻ thân phận, bao gồm cả tiền thuê nhà.” Nam nhân hướng dẫn không có gì là không giới thiệu, tuy rằng anh ta không biết rõ thân phận của Bạch Lăng Vi nhưng bởi vì phía tầng trên đã hạ lệnh nên thái độ phục vụ rất là tận tình, chu đáo.
“Tiền thuê biệt thự?” Bạch Lăng Vi nhíu mày, không cần nghĩ cũng biết loại nơi ở như thế này tiền thuê chắc chắn sẽ không thấp, Lê Khinh Nam cũng thật là quá đề cao cô a, nếu lỡ đâu cô không có đủ tiền để trả tiền thuê nhà thì sao?
“Đúng, nhưng bất quá Bạch tiểu thư không cần lo lắng, quyền sở hữu của biệt thự này hiện đã thuộc về người, nói cách khác người đã mua đứt nó, không cần phải trả tiền thuê nhà nữa.” Nam nhân hướng dẫ vừa nói vừa nhìn Bạch Lăng Vi với ánh mắt hâm mộ, hiện tại trong căn cứ số người có thể mua nhà, hơn nữa còn là một ngôi nhà cực tốt như thế này, thì chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
“Nga nga, thì ra là thế, ta đã biết, cảm ơn ngươi nha.” Trong lòng Bạch Lăng Vi âm thầm cảm tạ Lê Khinh Nam, tuy rằng không phải là cô không trả nổi tiền thuê nhà, nhưng so với thuê thì có được căn nhà của chính mình vẫn tốt hơn rất nhiều, huống chi, hằng tháng đều cầm ra một số tiền thuê lớn mà cô lại chỉ có một mình, cũng quá nỗi bật đi, không bị chú ý mới là lại.

Hành động của Lê Khinh Nam đã giúp cho cô bớt đi rất nhiều phiền toái không đáng a! Ân Ân đúng là làm người tốt là phải làm đến cùng đúng không ?
Thật không hổ là đội trưởng lâm thời của một đám binh lính tinh nhuệ, làm việc quả nhiên chu đáo, chắc chắn, hơn nữa dù sao nhìn bộ dáng của Lê Khinh Nam chắc địa vị tại Tây bộ căn cứ này cũng không nhỏ đâu, chút chuyện này chắc hẳn chỉ là nhấc tay chi lao đi!
Nghĩ đến đây, Bạch Lăng Vi quyết định về sau sẽ tìn cơ hội để báo đáp, nới khôg chừng còn có thể vui vẻ hợp tác lâu dài đấy! Nhưng mà hiện tại cứ ổn định lại cho tốt đi rồi tính.
” Máy móc mình sở hữu cũng có thể đọc được số điểm cống hiến trong thẻ thân phận sao?” Bạch Lăng Vi nhìn cánh cửa máy đằng trước, có vẻ dọc đường đi vào căn cứ đều là thế cả, thế cho nên có nghĩa là trao đổi mua bán cũng có thể trực tiếp dùng thẻ thân phận?
Có thể nói thẻ thân phận là một vật dụng tốt a, cũng không biết nó được làm từ vật liệu gì, mọi thứ đều nằm bên trong nó cả, có thể nói nó tương đương với cái máy tính xách tay, có thể ghi lại mọi thứ, hỗ trợ làm mọi thứ ở trong căn cứ, còn có thể dễ dàng đem theo, thật là tiện ích đó nha!
Xem ra bây giờ, phương diện về công trình khoa học của các căn cứ đều hơn nhiều so với những gì lúc trước Bạch Lăng Vi nhìn thấy ở căn cứ thứ nhất.
“Đúng vậy, rất nhiều chuyện khác cũng có thể dùng máy móc để khai thác, kể cả việc trao đổi buôn bán, giao dịch cùng người khác.” Nam nhân hướng dẫn nói.
“Ta biết, thật sự, cảm ơn ngươi, cái khác từ từ nói, bây giờ ta cũng chưa có cần cái gì.” Đi vào phòng dạo đại khái qua một vòng, Bạch Lăng Vi lại đi ra sân ở cổng trước, từ trong bao lô lấy ra một bao thuốc lá, đưa cho nam nhân rồi cười nói.
Bạch Lăng Vi tuy rằng mang một cái kính nô bi ta to đùng , tóc mái thả xuống che hơn nửa khuôn mặt, nhưng nam nhân dẫn đường kia lại thiếu chút nữa bị nụ cười của cô mị hoặc, nhưng sau đó hắn lại bị thứ Bạch Lăng Vi lấy ra hấp dẫn.
Là thuốc lá đấy, tuy một bao thuốc như vậy ở trước mạt thế căn bản là không là cái gì cả nhưng đối với hiện tại, không quan trọng thuộc nhãn hiệu gì nó đều là vật phẩm xa xỉ đấy, người bình thường thì khó mà thấy được nói chi có. Về phần mĩ nữ, ở giai đoạn hiện tại nó chính là thứ không đáng giá tiền nhất….
Chà chà tay, nam nhân dẫn đường tay có chút run nhận lấy bao thuốc: “Thật ngại quá ta có làm gì đâu, cũng chỉ là dẫn đường một chút mà thôi.”
Âm thầm trợn trắng mắt trong lòng, Bạch Lăng Vi có cảm giác muốn nội thương, nếu ngươi ngượng ngùng thì sao nhà ngươi còn nhận cái gì mà nhận? May mắn cô cũng hiểu tình huống hiện tại, nên chỉ lấy ra một bao chứa không phải lấy ra một cây..: “Không có sao đâu, dù sao ta cũng không cần xài đến cái này, sau này rất nhiều việc không hiểu xin chiếu cố nhiều hơn.”
Đôi khi nhân vật nhỏ lại lợi hại, đối với những nhân viên công tác trong căn cứ thì ít nhiều thì cũng là những người quen thuộc với địa bàn, không chừng về sau còn cần đến họ hỗ trợ đấy, cho dù là một tin tức tình báo cũng rất tốt rồi a!
Sau mạt thế, hệ thống internet cũng trở nên tê liệt, theo như trong tiểu thuyết viết thì nếu muốn khôi phụcthif cũng cần mấy nhiều năm sau, cho nên trong khoảng thời gian này, tin tức được truyền đi với những cách nguyên thủy rất khó khắn, rất nhiều chuyện cho dù chỉ là nghe nói thì cũng tốt hơn so với chẳng biết cái gì cả.
Cho nên, Bạch Lăng Vi l;àm vậy là đang tính toán cho tương lai sau này đấy! Huống chi, vật như thuốc lá này thì cô vĩnh viễn đều không cần dùng đến, lấy nó để mua chuộc nhân tình là tốt nhất.
“Nhất định nhất định, về sau Bạch tiểu thư có chuyện gì thì cứ đến ngôi nhà quản lý ở khu nhân viên tìm ta, hoặc là cho người đi báo một tiếng là được, chỉ cần biết ta nhất định sẽ nói hết không giấu diếm.” Còn lôi thôi một lúc sau đó nam nhân dẫn đường mới thoải mái yên tâm cất thuốc lá đi, thứ này chính là đồ vật hiếm lạ, mặc kệ là hắn dùng, đem đi tặng hay đem đi bán hắn đều có lợi cả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận