Mạt Thế Nữ Vương

Cái gì mà khiêm tốn, cái gì che dấu, Bạch LăngVi tin tưởng với thực lực của mình mặc dù có người nhìn trộm, ước ao đồ của nàng thì cũng không dám trực tiếp động thủ đi cướp. Kết quả là Bạch Lăng Vi vừa ôm con sói nhỏ vừa yên lặng tính toán tăng số lượng đồ cần mua lên gấp 100 lần.

Đây là số đồ cần thiết nàng định nhân lúc chưa tới tận thế dùng tiền mua, về phần tiền ở đâu nàng không quá lo lắng. Trong tiểu thuyết có ghi, tài sản của Bạch gia là khổng lồ, mà ở thế hệ của nàng thì chỉ có nàng và người ca ca cùng cha khác mẹ. Mẫu thân của thân thể này thật ra là bồ nhí của cha nàng, do Bạch gia đời này ít con cháu nên nàng mới có cơ hội nhân chủ quy tông. Thêm tính cách của nguyên chủ thân thể này yếu đuối nhu nhược, còn vô cùng hướng nội tạo cho người khác có cảm giác âm u, cho nên Bạch Thần- ca ca của nàng đối với nàng cũng không thể nào thích được. Ba ba của nàng bị bệnh ung thư giai đoạn cuối, hai năm trước đã qua đời, sau đó, mẹ của Bạch Thần bị tai nạn giao thông cũng đi theo ba. Toàn bộ Bạch gia đều đặt ở trên người của ca ca Băcg Thần- người chỉ vừa tốt nghiệp đại học. Mẹ của Bạch Lăng Vi chết sớm hơn, khi nguyên chủ được 10 tuổi bà liền bệnh qua đời. Khi đó nàng liền được Bạch ba ba đón về Bạch gia, nguyên chủ liền bắt đầu kiếp sống trong sự cừu hận của Bạch mẫu dẫn đến tính cách cả người liền đại biến thành bộ dạng lầm lì hiện tại, dẫn theo đó Bạch Thần cũng càng ngày càng chán ghét nàng.
1

Đối với việc làm của Bạch mẫu, Bạch Lăng Vi nàng bây giờ cũng không có cái gì oán trách, ở thời bây giờ đoán chắc rằng không có người vợ nào sẽ đối xử tốt với con của tiểu tam phá hoại hạnh phúc gia đình của mình cả. Thật ra, trừ dùng ánh mắt cừu hận soi mó, Bạch mẫu cũng không có ngược đãi nguyên chủ, chẳng qua nguyên chủ bị thân phận của mẹ đẻ và tâm lí chưa thành thục tự mình suy nghĩ bậy bạ mới dẫn đến biến hóa lớn như vậy. Về phần mẹ đẻ, con không thể nói mẹ sai, Bạch Lăng Vi cũng không có gì để nói, có lẽ bà ấy tuổi trẻ khí thịnh cứ mù oán theo đuổi không suy xét hậu quả, cũng đồng thời không nghĩ tới sẽ hại nữ nhi của chính mình! Dù sao, mặc kệ lúc trước như thế nào thì hiện tại những điều đó đối với Bạch Lăng Vi đều không quan trọng, huống chi người lớn đều đã qua đời ai đúng ai sai không cần truy cứu nữa. Còn chuyện vì sao nàng nhớ đến những chuyện này là vì mẹ đẻ của nguyên chủ có lưu lại cho nàng một tài khoản ngân hàng, ba cái phòng cho thuê, ba cái cửa hàng, cửa hiệu ở mặt tiền. Hiện tại tám năm trôi qua, tiền cho thuê cửa hàng, cửa hiệu, phòng ở đều thu đầy đủ, còn nữa lúc trước trong tài khoản ngân hàng kia còn có một nghìn vạn, số tiền này đủ cho nàng mua sắm thoải thích.

Sau khi mạt thế xảy ra, tiền, thứ này thật ra giấy cũng không bằng, tự nhiên Bạch Lăng Vi là chuẩn bị tiêu hết sạch. Kiểm kê lại tái sản chính mình đang có, Bạch Lăng Vi liền lập tức đem cửa hàng, phòng ở rao bán ở trong một trang web buôn bán địa ốc trên mạng chuẩn bị nhanh chóng bán hết lấy thêm tiền  để mua đồ. Muốn nuôi được phệ thiên lang nổi danh phá sản, lơ là không nổi nha phải chuẩn bị càng nhiều càng tốt a! Cuối cùng Bạch Lăng Vi còn xem đến một phần hiệp định mà Bạch ba ba trước khi bị bệnh đã đem 10% cổ phần của công ty cho nàng, vào một tháng trước lúc nàng tròn 18 tuổi hiệp định này liền có hiệu lực. Nghĩ đi nghĩ lại Bạch Lăng Vi liền hóa trang chính mình một phen cho giống với nguyên chủ, mang theo một cái kính cũ kỹ giống như kính của conan, trên trán làm cho tóc xõa xuống che đậy nửa bên mặt làm cho khuôn mặt xinh đẹp cũng biến mất hoàn toàn. Do dùng Tẩy tủy đan, Bạch Lăng Vi xảy ra biến hóa rất lớn, không còn dung mạo bệnh tật, làn da mịn màng như nước, đó là tốt không thể tốt hơn, nàng thầm may mắn là nguyên chủ bình thường dung mạo cũng bị che hết nếu không nàng không biết giải thích sao về sự thay đổi này, đây là cỡ nào khổ ép nha!

Sửa sang thỏa đáng hết thảy, Bạch Lăng Vi liền cầm phần hiệp nghị cổ phần, đi xuống lầu thừa dịp ăn sáng gặp được vị ca ca bình thường không thể nào thấy được – Bạch Thần.;


“Ân? Ngươi nói là , ngươi muốn đem cổ phần của ngươi bán cho ta?” Bạch Thần thực kinh ngạc, hôm nay muội muội nhà mình lại dám nói chuyện với hắn, còn dám thảo luận sự tình lớn như vậy.

“Ân, vì là ca ca cho nên chỉ cần trả một nghìn vạn là được rồi.” Bạch Lăng Vi cúi đầu, âm thanh yếu ớt nói, xoắn ngón tay, đóng vai nguyên chủ đang yếu đuối khẩn trương.

Bạch Thần tự nhiên là thấy được biểu hiện của Bạch Lăng Vi, trong mắt lóe lên một chú khinh thường, nhưng vẫn tốt bụng nhắc nhở: ” Ngươi cũng biết, 10% cổ phần, giá trị là trên một vạn.”

“Ta biết, nhưng mà không liên quan, ta chỉ muốn một nghìn vạn là đủ dùng.” Bạch Lăng Vi trong lòng trợn tròn mắt, mạt thế sắp đến lấy nhiều tiền như vậy làm gì?


Nàng cũng không lo lắng Bạch Thần không đồng ý, việc này đối với anh ta là mỡ treo miệng mèo a, dựa theo tiểu thuyết, lúc này phần cổ phiếu này là nhu cầu cấp bách của Bạch Thần, vài vị cổ đông ở công ty liên thủ có chút chèn ép Bạch Thần, nếu có được phần cổ phần này tại công ty anh ta sẽ có quyền phát biểu tuyệt đối, căn bản không sợ các cổ đông liên hợp chèn ép. Thật ra trong tiểu thuyết thì Bạch Thần đúng là có ý thu mua cổ phần của Bạch Lăng Vi, nhưng có lẽ Bạch Lăng Vi yếu đuối chứ không ngốc, nàng biết đây là bùa hộ mệnh của mình nên quản thật chặt, tuy rằng đồng ý cho Bạch Thần mượn sử dụng nhưng không muốn chuyển nhượng.

“Ngươi vừa thi đại học xong, giờ thiếu tiền?” Bạch Thần nghi hoặc, gần đây hắn đúng là có chút chật vật nghĩ tới muốn thu mua cổ phần trong tay Bạch Lăng Vi, nhưng hắn còn chưa có mở miệng thì muội muội liền tự dộng đưa tới cửa.

“Cái này…..” Bạch Lăng Vi yếu đuối nhu nhược xoắn ngón tay: ” Ở nhà thực nhàm chán, dù sao ta đối với sự tình ở tập đoàn cũng không biết chút gì, muốn đi ra ngoài du lịch, cho nên . . .”

Nga, thì ra là muốn đi ra ngoài du lịch a! Bạch Thần giật mình, ngược lại là thật bất ngờ, bình thường Bạch Lăng Vi hầu như là cả ngày ngốc ở trong nhà không ra cửa, hôm nay đã lên đại học chắc ý tưởng cũng cải biến đi.


“Nếu như vậy ta cho ngươi hai nghìn vạn đi, không có tiền có thể gọi điện thoại cho ta.” Bạc Thần tự nhên không ngu ngốc mà từ chối việc tốt này, bất quá còn có một chút trách nhiệm của ca ca, bằng không, trong tiểu thuyết cũng sẽ không vừa nuôi vừa trói buộc muội muội của mình.

“Cũng tốt” Nếu đối phương muốn cho nhiều, Bạch Lăng Vi nàng cũng sẽ không cự tuyệt, đối với Bạch Thần nàng chẳng có cảm giác gì cả, Mặc dù biết vị ca ca này cuối cùng sẽ vì nữ chủ mà bỏ rơi muội muội củ mình, nhưng cũng là do nguyên chủ thân thể này quá không cố gắng, kỳ thật nàng cũng không oán ai được. Mạt thế a, mạnh được yếu thua, người mạnh làm vua, đây đã là một thời đại mới, không nên nghĩ có người có thể che chở cho ngươi cả đời.

Bạch Thần hồ nghi nhìn Bạch Lăng Vi đang vui vẻ chạy lên lầu, đột nhiên hắn có loại ảo giác muội muội thay đổi, bất quá Bạch Thần đều nghĩ là do thi đại học xong nên thoải mái hơn. Cầm hai tấm thẻ ngân hàng của mình, đeo balo lên Bạch Lăng Vi chuẩn bị ra ngoài làm một cuộc càn quét lương thực lớn.

Hai tấm thẻ, một cái là mẹ của nàng lưu lại cho nàng bên trong còn tồn đọng không ít tiền cho thuê nhà và cửa hàng, tấm thẻ còn lại là của Bạch ba ba cho nàng mỗi tháng đều không thiếu tiền sinh hoạt cùng tiền tiêu vặt, hai năm qua Bạch Thần cũng không có cắt giảm của nàng. Nguyên chủ xem ra còn là một người rất tiết kiệm, có lẽ chỉ có tài sản, tài năng này cho nàng một ít cảm giác an toàn cho nên nàng chưa bao giờ hoang phí. Tính ra trong thẻ ngân hàng nàng cũng có đến hai ba trăm vạn, xem ra, nàng quả thật là một người có nhiều tiền ghê gớm a, kiếp trước nàng mà giàu có được như vậy nàng sẽ mua thêm mấy cái phòng ở cùng mấy cái của hiệu ở mặt tiền, nàng sẽ trở thành một phú bà ăn không ngồi rồi, thoải mái làm trạch nữ của nàng.

Lấy được chìa khóa xe từ quản gia, Bạch Lăng Vi hăng hái ra cửa làm cho quản gia cảm thấy buồn bực, tiểu thư nhà hắn biết lái xe từ khi nào nga? Có bằng lái xe không vậy? Nguyên chủ thân thể này đương nhiên là không biết lái xe, nhưng Bạch Lăng Vi trước khi xuyên qua là biết, cho nên nàng rất thành thục nhấn ga đánh lửa, chiếc xe “sưu” một tiếng liền ra khỏi gara. Lúc xe khởi động, Bạch Lăng Vi còn nghe được đại thần hệ thống trong đầu lại nhô ra: ” Đinh, kí chủ đã lĩnh ngộ được kỹ năng điều khiển sơ cấp.”

Bạch Lăng Vi nhất thời liền thấy được thanh tiến độ tương đối đau trứng( mô phật =0=), mặt sau viết sơ cấp sau đó độ thuần phục liên tục tăng lên. Nhếch miệng, Bạch Lăng Vi đem ẩn tàng cái thanh tiến độ, thiếu chút nữa nàng quên, hệ thống là có các loại kỹ năng sinh hoạt, kỹ năng điều khiển cũng là một trong số đó, trong trò chơi ở kiếp trước đây chính là một việc tốt, toàn bộ kỹ năng đều được mô phỏng giống hiện thực, như vậy có nghĩa là nhân vật có thể ngồi xe bỏ chạy thậm chí có thể lái xe tăng trực tiếp đè bẹp zombie, nhưng điều kiện trước tiên là cấp bậc của kỹ năng điều kiển đủ cao.


Thoạt nhìn, đợi kỹ năng điều khiển của nàng thăng cấp xong nói không chừng nàng còn có thể lái trực tiếp xe tăng phi cơ. Bạch Lăng Vi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nàng đánh tay lái chiếc xe chuẩn xác dừng ở nơi tập trung buôn bán cây cỏ. Đi một vòng tìm một nhà nhìn thuận mắt, thái độ đối với khách hàng lại vô cùng tốt, Bạch Lăng Vi liền đi vào mua sắm một đám cây giống, chỉ cần thấy đều mua không cần biết là loại gì. Đồng thời, còn đặt hàng một ít mầm móng hoa cỏ, chuẩn bị đem ngọn núi trụi lủi trong không gian làm cho xanh tốt. Đương nhiên, bên trong không gian không thể nào thiếu cây ăn quả được, những thứ có thể làm đồ ăn sau này nàng tuyệt đối không bỏ xót một chút nào, trò chơi mạt thế kiếp trước cũng không phải là chơi không, tiểu thuyết mạt thế lúc trước cũng không phải là xem chơi. Bà chủ quán thấy nàng mua nhiều đồ như thế thì cười đến tét miệng, tiền kiếm được ở cuộc mua bán lần này có thể sánh bằng số tiền một năm bọn họ kiếm được.

“Cô gái nhỏ, những thứ này ngươi định đưa tới đâu? Ta nói chồng ta đưa đến cho ngươi, mặt khác, những thứ này cũng có ưu đãi, chiết khấu phầm trăm tổng thể thì thế nào?” Bà chủ     quán  là một người tốt , nhìn Bạch Lăng  Vi lấy thẻ ngân hàng ra quẹt cũng không có nói  thách một chút nào, còn chủ động giảm giá. Nếu không phải như vậy hỏa nhãn kim tinh của Bạch Lăng Vi cũng không chọn cửa hàng hoa cỏ này.

“Tốt quá, thật sự cảm ơn bà chủ nha.” Bạch Lăng Vi khóe miệng khẽ cong lên , lấy ra một tờ giấy viết địa chỉ lên đó . Trước khi ra khỏi nhà , nàng có ở trên mạng mướn một kho hàng , lúc  nãy tiện đường ghé qua đã lấy chìa khóa đem cửa mở sẵn, dù sao hiện tại bên trong cũng không có cái gì. Chờ chuyển hàng vào , bà chủ chỉ việc giúp đỡ kéo cửa xuống cửa sẽ tự động khóa.Nhưng nàng vẫn có điểm buồn bực,   bà chủ kia tại sao kêu nàng là cô gái nhỏ a, khối thân thể này đã mười tám tuổi, nhưng thân thể có điểm nhỏ xinh nhìn giống cô bé mười lăm mười sáu tuổi, nàng lại đi mua một đống lớn đồ đạt thật là gây chú ý nha.Cho nên nói, chọn cửa hàng này chính là bởi vì bà chủ không có thấy nàng nhỏ tuổi liền xem thường, cũng chưa từng lo lắng nàng có trả tiền nổi hay không.

Làm xong việc, nàng lại đi mua một ít động vật, kêu người đem ra xe sau đó nàng lựa lúc không ai chú ý mà thu hết vào không gian. Bận rộn làm xong những việc này , chuẩn bị về nhà Bạch Lăng Vi thuận tiện ghé ngang kho hàng đem đồ vật thu hết vào không gian, lúc này mới lái xe đi dạo một vòng  ở phụ cận giống như đang quan sát địa hình. Mà nói mới nhớ, nguyên chủ của thân thể này ngày ngày đều trôi qua như thế nào vậy, chung quan đây hoàn cảnh như thế nào cũng không biết, tốt xấu gì cũng phải biết mấy cái siêu thị lớn chứ a!

Xách hai bao đồ lớn bên trong toàn là đồ ăn, Bạch Lăng Vi thản nhiên đi ra từ cái siêu thị lớn nhất ở phụ cận, xem ra, người sống ở khu này đều là người có tiền, chưa nói đến cái khác chỉ riêng việc ở đây có tới ba cái siêu thị quy mô lớn là đủ hiểu, nàng dùng ba giờ xem xét vậy là việc nghiên cứu địa hình chấm dứt. Bởi vậy có thể thấy được, Bạch Lăng Vi ngay từ đầu đã có ý định bất lương, đợi tận thế bắt đầu liền tới mấy cái siêu thị này càn quét.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận