Tuy rằng Bạch Thần cũng rất thắc mắc, nghi hoặc rằng em gái nhà mình có phải biết trước điều gì hay không, khi hỏi lại bị Bạch Lăng Vi nói một câu chặn họng, nàng nói, lúc nàng đi du lịch trở về, trên mạng có phổ biến thông tin về mạt thế!
Được rồi đây chính là lý do hợp lý nhất làm người ta không thể nghi ngờ được, trên mạng thường xuyên đăng tải các loại tin tức mạt thế tào lao này, mọi người dù tin hay không tin thì đây cũng là tin đồn vô hại không ai làm gì được, ai còn rảnh đi hỏi vì sao?
Sau khi thu thập xong đồ đạc Bạch Lăng Vi kéo hai cái rương nhỏ đi xuống lầu liền cảm thấy có gì đó không được tự nhiên, rất nhanh sau đó nàng liền nhận ra loiaj cảm giác không được tự nhiên này là do ánh mắt sùng bái của lão quản gia và nhưngc người hầu trong nhà, nàng tỏ ra là nàng chịu áp lực rất lớn nha!
Bạch gia bởi vì chỉ có hai người là Bạch Thần và nàng nên hai năm gần đây người hầu rời đi rất nhiều, Bạch Thần cũng không có tuyển thêm, bây giờ còn lại cũng không nhiều người cho lắm, những người này đa số là không có nhà hoặc không có chỗ để đi nên khi mạt thế thì cũng đi theo Bạch Thần.
Năng lực của Bạch Thần rất cao, sau khi đến căn cứ không bao lâu liền đứng vững gót chân, cũng có được địa vị nhất định, sau này có bàn tay vàng của nữ chủ cật lực trợ giúp, chuyện nuôi vài người hầu ở nhà cũng không phải là gánh nặng mà ngược lại còn sống rất thoải mái.
Mặc dù rất nhạt nhưng Bạch Lăng Vi vẫn nghe được trong không khí có mùi máu tươi cùng một mùi hôi của đồ bị khét, chắc hẳn Bạch gia cũng có người không chịu nỗi đâu đớn biến thành zombie, sau đó chắc là ngay lặp tức bị xử lý đi! Buổi sáng, nàng cũng không quá để ý quan tâm nên cũng không rõ ràng lắm, khó trách số người xuất hiện ở đâyc ó điểm ít…
Mỗi người đều rất bận, đến nỗi không ai kịp ăn cơm, khi nàng kéo hai rương nhỏ xuống lầu thì liền bị lão quản gia nhận lấy mang đến phía bên ngoài bỏ vào trên xe đang chờ sẵn ở ngoài sân.
Có một chiếc xe tải cỡ vừa, một chiếc xe tải lớn còn có một chiếc xe hơi nhỏ, trên đó chứa tất cả những tài sản mà Bạch gia muốn mang đi.
Vốn cho rằng Bạch Lăng Vi sẽ đên theo rất nhiều đồ để đàn nhưng cuối cùng nàng chỉ đem theo hai chiếc rương nhỏ, Bạch Thần nhìn thấy liền có cảm giác hài lòng và vui vẻ: “Đi đến phía trước xe hơi ngồi, chờ chút nữa sẽ có thể xuất phát.”
“Ân!” Bạch Lăng Vi biểu hiện nàng bị thụ sủng nhược kinh a, hiếm khi thấy Bạch Thần không biểu hiện ra chán ghét cùng khinh bị nàng nha!
Nhìn lướt qua xe vận tải, dùng tinh thầng lực để dò xét, khóe miệng Bạch Lăng Vi khẽ nhếch lên, có lẽ nàng biết vì sao này, nhất định là vật tư nàng mua về nhà có giá trị rất lớn, ít nhất thì trong tiểu thuyết không có ghi Bạch gia có một chiếc xe tải lớn chở vật tư như bây giờ, trong tiểu thuyết sau khi Bạch Thần mang theo vài người hầu đến căn cứ thì lúc đó mới bắt đầu gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng.
Vừa ngồi vào trong xe, Bạch Lăng Vi liền nhìn thấy Lam Nghị ở cách đó không xa, anh ta nhìn có vẻ hơi chật vật còn mạng theo trên mình mùi máu tươi nồng nặc chạy tới, nhịn không được liếc nhìn một cái, nàng liền cảm khái hai người Bạch Thần và Lam Nghị quả là bạn thân, tình cảm tốt như vậy, mạt thế tới rồi mà còn Thần không rời Lam, Lam không rời Thần, cùng nhau làm nhiệm vụ cùng nhau thăng cấp, cuối cùng còn cùng nhau làm nam nhân của nữ chủ nữa chứ?
11
Chậc chậc tình cảm tốt như vậy thật hiếm thấy. . .
Nhìn thấy dội hình di dời của Bạch Thần, Lạm Nghị có chút kinh ngạc, nghi ngờ nhìn chiếc xe tải lớn chở vật tư kia sau đó kỳ quái hỏi: “Nhà các ngươi làm sao lại có nhiều lương thực dự trữ như vậy?”
Bây giờ điện thoại di động đã không còn tín hiệu, điện thoại bàn lại hay bị đứt doạn, phỏng chừng rất nhanh sau này sẽ không còn thiết bị liên lạc nữa, lúc mới vừa tỉnh dậy nhân lúc điện thoại bàn còn chưa mất hoàn toàn liên lạc Bạch Thần và Lam Nghị đã sớm liên hệ bàn bạc với nhau, còn trao đổi những thông tin tình báo mà mình biết được sau đó cả hai quyết định cùng đi đến căn cứ số một. Một nhà Bạch Thần rời đi hất định sẽ phải chạy ngang quan nhà Lam Nghị, thế nhưng hắn chờ mãi vẫn chưa thấy Bạch Thần đi qua, lo lắng đành liều lĩnh chạy tới xem, kết quả việc chậm trễ này là do nhà họ còn đang bận chuyển lương thực dự trữ.
Chỉ cần không phải người ngốc thì ai cũng biết mạt thế sau này thứ quan trọng nhất tất nhiên là lương thực, một xe lương thực này của Bạch gia không nghi ngời là sẽ khiến cho người khác ghen tị đến đỏ mắt.
“Tiểu Vi mua về. . .” Bạch Thần lúc này cũng không biết phải giải thích như thế nào: “Nếu như người đã tới thì chiếc xe nhỏ kia liền làm phiền ngươi vậy.”
Số vật tư này, thật là không yên tâm khi giao cho người khác a! Cho nên, phải chính mình trông coi, chính mình bảo quản.( bạn tốt ha -_-)
Kinh ngạc nhìn xang bồn người trong xe nhỏ, Lam Nghị suy nghĩ một chút, đưa ra đề nghị: ” Bên trong xe kia có tiể Vi sao? Vậy không bằng nói nàng đến bên cạnh ghế điều khiển của xe hàng này ngồi, còn không thì lát nữa qua ngồi xe của nhà ta cũng được, còn ta cũng ngồi trong xe vận tải như vậy tương đối an toàn hơn một chút.”
Xem đi, người bình thường có thể nói chuyện tùy ý không khách khí như vậy sao? Nếu theo bình thường thì coi như là mình không có ý xấu đi thì người ta cũng nghĩ là mình có ý định xấu với cái xe hàng này đó! Nhưng đối với hai người này, thì chuyện đó không có một tí gì là không đúng cả hazzz.
“Cũng tốt, vậy thì liền coi như không cần chiếc xe nhỏ kia nữa.” Bạch Thần cảm thấy nminhf không có suy nghĩ chu đáo bằng bạn mình, liền để cho người hầu rút hết xăng trong xe nhỏ ra dự trữ.
Còn người đang ngồi trong xe Bạch Lăng Vi cũng không suy nghĩ gì nhiều nàng còn đang bận xem xét lại thuộc tính cùng tài sản của nàng nha, dù sao thì không lâu nữa nàng cũng sẽ ròi đi khỏi đám người này.
Linh khí của mạt thế khi tẩy lễ tựa hồ đã giúp cho thuộc tính của nàng tăng lên không ít , quan trọng nhất là sau khi kích phát thiên phú tinh thần lực, nàng còn thu được một cái đặc thù kĩ năng do mạt thế thưởng cho, lúc ấy nàng vội vàng chạy đến siêu thị để thu thập vật tư nên cũng không chú ý đến nó.
Liễm tức thuật, Bạch Lăng Vi có chút buồn bực, đây không phải là một cái kỹ năng đặc thù rất hiếm gặp sao? Kiếp trước trong trò chơi cũng không có mấy người học được cái này, theo lời đồn đại thì đây là một cái kỹ năng thiết yếu để phóng hỏa giết zombie nga!
Liễm tức, công dụng cũng giống như cái tên, đó chính à thu liễm ẩn giấu đi khí tức của bản thân, ngay cả bản năng của zombie cũng có thể lừa gạt. Nghe nói chỉ cần luyện đến cao cấp thì thậm chí tình huống nguy hiểm như bị zombie vây lại tấn công thì cũng có thể thoát ra dễ dàng mà không bị mất cọng tóc nào.
Mà nói nó là kỹ năng đặc thù bởi vì kỹ năng này không có hạn chế về hệ biệt, nói cách khác có nghĩ là bấy cứ dị năng giả hệ nào đều có thể học nó.
Gõ gõ đầu, Bạch Lăng Vi không xcs định nghĩ, có vẻ con boss lớn nàng đánh chết trước lúc xuyên qua ngoài rớt ra cái linh cấp không gian thì còn có một bản liễm tức thuật nữa thì phải, chẳng qua lúc đó nàng vội vã tắt máy để đi ngủ nên căn bản là không có nhìn qua.
Chẳng lễ phần thưởng này của hệ thống là có liên quan đến lúc đó sao?
Lắc lắc đầu, Bạch Lăng Vi quyết định mặn kệ, dù sao thì cũng là nàng có lợi, hơi sức đâu đi quản nó từ nới nào xuất hiện chứ, ôi hệ thống quả là cái bảo vật nha!
Bạch Lăng Vi đang tập trung xem xét tình huống của chính mình thì Lam Nghị đi tới, hắn nhìn thấy nàng đang ngẫn người thì thì có chút buồn cười xoa đầu nàng: ” Tiểu Vi, cái xe này sẽ không đi, mau qua chỗ bên cạnh ghế lài của xe tải ngồi đi.”
Đối với việc Bạch Lăng Vi trở thành bộ dạng như hiện tại, Lam Nghị cũng rất là bất đắc dĩ, bé gái đáng yêu lúc trước khi được Bạch ba ba đón về nhà kia đã làm cho hắn có ấn tượng rất sâu sắc, thậm chí, hắn còn yêu thương nàng hơn cả Bạch Thần, chẳng qua là không biết từ khi nào lại đối với nàng chán ghét.
” Nga!” Bạch Lăng Vi không có cảm giác gì, một mạch xuống xe sau đó bò lên ghế phụ. Một chút cũng không chú ý đến sự lo lắng của Lam Nghị.
Tiếp tục xem xét thuộc tính của ban thân, Bạch Lăng Vi âm thầm tự hỏi,nàng làm cách nào để thuận lý thành chương “biến mất” đây?
Dù sao Bạch Thần cuộc sống về sau cũng rất khá, không có nàng nói không chừng là thiếu đi một cái gánh nặng đó, huống chi nàng cũng không muốn dính líu gì đến hào quang của nữ chủ, lại nói tiếp, nàng đối với nữ chủ cũng không có oán hận gì, trong tiểu thuyết Bạch Lăng Vi quá mức nhu nhược, kết cuộc của nàng hơn phân nửa là do nàng ta tự chuốc lấy.
Hiền tại, kỳ thật nàng cũng không thua nguyên nữ chủ về năng lực cũng như may mắn, cho nên nàng muốn có chính mình cuộc sống. Mà nói cho chính xác thì cũng không phải là trực tiếp biến mất, coi như là trả hết nghĩ tình thay cho nguyên chủ của thân thể này, huống chi lỡ đâu về sau còn có cơ hội gặp mặt làm tốt thì còn có thể chào nhau vài câu, miễn đừng trở thành định nhân là tốt.
Thật vất vả thu thập xong, xuất phát, Bạch Lăng Vi nhìm Bạch Thần đang lái xe bên trái rồi nhìn sang Lam Nghị đang ngồi bên tay phải, cô đây là bị người khác bảo về sao?
Lam gia có hai chiếc xe nhỏ người cũng không nhiều, sau khi tập hợp hai nhà cùng nhau khởi hành đi đến căn cứ số một, vừa đi đến cửa tiểu khu liền đụng đến một đám bộ đội.
Nhìn đến xe tải chở lương thực của Bạch gia, dù đã được che kín nhưng cũng có không ít người tỏ ra thoái độ kinh dị cùng tham lam. Tuy mạt thế chỉ mới bắt đầu, nhưng rất nhiều người đã nghĩ thông suốt tình huống hiện tại, tự nhiên đều hiểu được cái gì cần cái gì bỏ.
“Yêu, Bạch tiểu tử, nhà các người mở siêu thị à? Đều chứa những thứ tốt gì thế?” Một kẻ choi choi đầu nhuộm năm màu, dáng vẻ lưu manh, tỏ vẻ như muốn đi đến lật mở bạt vải che trên xe tải ra.
“Ba” một tiếng, một quả cầu lửa xuất hiện trước mặt hắn rồi nổ tung làm hắn cả kinh kêu lên oa oa, sau đó vội vàng lui về phía sau vài bước, trực tiếp ngã ngồi xuống dưới đất.
Bạch Thần ngồi ở ghế lái , khuỷu tay khoát lên trên cửa sổ, chồm nửa người ra nhìn hắn ta lạnh lùng nói: “Hoàng Văn, tay chân của người tốt nhất nên an phận một chút, bằng không cái tiếp theo sẽ không trật mục tiêu đâu.”
Liếc thấy từ trong tay Bạch Thần tiếp tục xuất hiện một quả cầu lửa, Hoàng Vân quả thực là cả kinh, tuy rằng có giận dữ nhưng cũng đàng hoàng lại không ít: ” Xem ngươi nói kìa, Thần ca, ta cũng chỉ là hiếu kỳ một chút thôi mà.”
“Hừ!” Bạch Thần cười lạnh một tiếng, cũng không có nới lỏng đề phòng, nếu không phải những người này chặn đường hắn như thế nào có thể đột nhiên dừng lại đây?
Bạch Thần đột nhiên biểu diễn ra năng lực, nhất thời liền khiến cho không ít người có tâm tư xấu e sợ mà đàng hoàng hơn, nhìn qua ánh mắt có người ghên tị, có người hâm mộ, cũng có người ngạc nhiên cùng đăm chiêu.
Bạch Lăng Vi bình tĩnh nhìn hết tất cả mọi việc, còn phát hiện ra một người mĩ nhân xinh đẹp đang chân thành hướng Bach Thần đi tới, điềm đạm đáng yêu, ôn nhu yếu đuối nói: “Bạch đại ca, xe nhà chúng ta thật nhỏ hành lý đều để không được, có thể hay không để một ít trên xe tải của ngươi nha?”
Nghe vậy Bạch Lăng Vi liền nhìn qua một chút, cái cô gái này, có vẻ là người ái mộ ca ca nhà cô hồi trước nha, đồng thời cũng là một trong những nữ phụ của nữ chủ đó, cũng không biết sau này nàng sẽ nghĩ thế nào khi người mình thương nhất cùng nữ nhân khác ở cùng một chỗ, không những thế còn đối với nữ nhân đó “trung thành” như vậy, chắc sẽ có chuyện hay xảy ra nhỉ?
Bạch Thần cũng không có lập tức đồng ý, ngược lại nhìn Lâm San vài giây, quay đầu hỏi ý kiến Lam Nghị một chút mới gật gật đầu.
Lâm San nhất thời vui vẻ, vội vàng chạy về sai người hầu kéo vài chiếc thùng lớn đị lại đây.
Bạch Lăng Vi khóe miệng gợi lên một chút tươi cười châm chọc khó nhận ra, thế nhưng lại để cho Lam Nghị vô tình thấy được, ngực hắn liền nhảy dựng, đột nhiên một dự cảm không tốt liền đang lên.
Có vài người, vĩnh viễn đều không hiểu được có chừng mực, ngay lúc Lâm San cho người dời hành lý xong liền lấy lý do đó đòi lên xe ngồi, Lam Nghị sau khi thấy được tiếu ý trên mặt Bạch Lăng Vi, lại nhìn thấy hàng vi này của Lâm San thì gân xanh trên trán liền giật giật nhưng cuối cùng cũng không có phát tác ra.
Mạt thế ở thời kỳ đầu còn chưa có thấy rõ sự tàn khốc của thế giới, rất nhiều quan niệm sẽ không lập tức thây đổi.
“Ta có chút say xe, để ta ngồi xát bên cửa sổ cũng được!” Người ta hành lý đều để hết lên xe rồi, hai người ca ca cự tuyệt cũng không tốt, Bạch Lăng Vi liền mở miệng nói.
Theo lý thuyết, thì chỗ bên cạnh ghế lái của xe tải chỉ có thể ngồi hai người, nhưng cếu mọi người không mật thì có thể ngồi chen chúc thêm một người cũng được.
Trong đầu chợt lóe linh quang, Bạch Lăng Vi nhất thời nghĩ ra được kế thoát thân nên liền đứng ra làm thánh mẫu một lần vậy.