Lâu Hiểu La cảm giác bản thân càng đánh càng hăng, dần dần có xu hướng chiếm thế thượng phong, trong lòng càng thêm tự tin, đột nhiên cảm giác phía sau có một trận gió đánh úp, vì tránh né, vô ý bị Đại Cường đánh bại, bị đè ở dưới thân.
Lâu Hiểu La có chút không dám tin người phụ nữ kia, cô như thế nào cũng không nghĩ ra, người phụ nữ kia lại giúp Đại Cường, rõ ràng Lâu Hiểu La đã thấy trong ánh mắt cô ta đều là thống hận, xem ra là cô quá ngây thơ rồi.
Đại Cường đem Lâu Hiểu La áp xuống dưới thân, cho Lâu Hiểu La một cái bạt tay, tươi cười dữ tợn,- Xem cô đánh a, xem lão tử không thao * chết cô.
Dứt lời, vừa xé rách quần áo của Lâu Hiểu La, vừa dán miệng thối của hắn vào cô.
Lâu Hiểu La giãy giụa, nửa người trên chỉ còn lại có cái áo ngực, quần cũng rách ở trên đùi, cô giống như lại nhìn thấy bản thân mình ở kiếp trước, trong lòng cô thập phần tuyệt vọng, rõ ràng cô đã nỗ lực như vậy, vì sao vẫn còn bị đàn ông đè ở dưới thân, không biết như thế nào, trong tay đột nhiên xuất hiện một cái băng trùy, cô không chút do dự đem băng trùy đánh về phía đầu Đại Cường, cả người Đại Cường cứng đờ, ngã vào trên người Lâu Hiểu La.
Lâu Hiểu La đẩy hắn ta ra, xoa xoa gương mặt đầy máu, gom quần áo rách nát lại, không để ý người phụ nữ đang hoảng sợ kia mà xoay người rời đi, chẳng qua trước khi rời đi, cô đã phá hủy khóa cửa, lấy ơn báo oán dùng cái gì trả ơn.
Về đến nhà, Lâu Hiểu La tắm rửa một cái, thay đổi quần áo sạch sẽ, chuyện hôm nay, lần đầu tiên giết người đã không ngừng mang đến cho Lâu Hiểu La cảm giác sợ hãi, còn khiến cô suy tính về sau càng thêm cảnh giác, không thể xem nhẹ bất luận một người nào.
Lâu Hiểu La lại nhìn nhìn tay mình, tùy tiện phát ra một cái băng trùy, tuy rằng không phải dị năng hệ thủy như kiếp trước, nhưng là dị năng hệ băng làm cô càng cao hứng hơn, hệ băng là dị năng có lực công kích rất cao, mạnh hơn hệ thủy rất nhiều, xem ra ông trời vẫn bồi thường cho cô, không biết có phải là do cô muốn ôm đùi con hắn hay không.
Lâu Hiểu La nhìn nhìn băng trùy trong tay, tâm tình thập phần sung sướng, cấp một cao cấp a, ít nhiều cũng là công sức một năm tu luyện tinh thần lực, cư nhiên thức tỉnh dị năng đã là cấp một cao cấp, cô cảm giác trong lòng như có ánh mặt trời, hoàn toàn tiêu hủy đi cảm giác ghê tởm vì chuyện Đại Cường.
Tu luyện một đoạn thời gian, Lâu Hiểu La vẫn dựa theo kế hoạch định ra từ sớm, giết tang thi luyện tập.
Lâu Hiểu La không chọn đi đường lớn, ngược lại là chọn đi đường nhỏ chỉ có một ít tang thi linh tinh, một đường đi tới giết mười mấy tang thi, trong lúc đó, đầu tiên Lâu Hiểu La dùng lưu vân đao pháp, lúc sau lại thử dị năng, phát hiện dị năng công kích tiêu hao lớn, hơn nữa đối phó với tang thi sơ cấp, hoàn toàn có chút đại tài tiểu dụng, hiện tại không biết có người thức tỉnh dị năng khác hay không, một khi chuyện cô là dị năng giả cấp một cao cấp bị phơi bày, chỉ sợ không phải là chuyện tốt, cây cao đón gió, đạo lý này Lâu Hiểu La vẫn hiểu, hơn nữa kiếp trước cô nghe nói, lúc mới bắt đầu thức tỉnh dị năng, có không ít tựa hồ đều bị bắt đi cắt miếng thí nghiệm, Lâu Hiểu La không muốn trở thành cá nằm trên thớt.
Hơn nữa cô quyết định hảo hảo rèn luyện thể năng cùng phản ứng thân thể của mình, lúc đnáh nhau với Đại Cường, cô bước đầu đã có cảm giác, cho nên hai ngày kế tiếp, Lâu Hiểu La vẫn luôn dùng lưu vân đao pháp chém giết tang thi, buổi tối tu luyện tinh thần lực, thuận tiện thu thập vật tư, ngày ngày trôi qua mỹ mãn.
Trong lúc này, Lâu Hiểu La cũng gặp được những tang thi bị người khác đánh chết, phát hiện phần đầu còn bị đào bới, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì, Lâu Hiểu La vui vẻ.
Mấy năm nay tiểu thuyết mạt thế lưu hành, chỉ sợ có rất nhiều người đều tới xem vận khí, có thể là muốn nhìn một chút xem có tinh hạch hay không, bất quá Lâu Hiểu La nhớ lại kiếp trước, lúc xuất hiện tinh hạch tang thi là hai tháng sau mạt thế, bất quá phương pháp tu luyện tinh hạch hẳn là sau khi tinh hạch xuất hiện năm tháng thì phía chính phủ mới công bố, trong lúc này những người mù quáng sử dụng tinh hạch sẽ bị nổ tan xác, tử vong hoặc là biến thành tang thi vô số kể, Lâu Hiểu La cảm thấy những người đó chết thật là quá oán.
.