- Đây là thiếu gia nhà chúng ta, Cơ Thí Thiên, đây là Bạch Ngọc Li cùng Kỳ Hàn, thiếu gia, đây là nha đầu mà ta thường xuyên nhắc tới, Lâu Hiểu La.
Lâm Nghiệp lôi kéo Lâu Hiểu La, kéo cô đi tới trước mặt ba người thanh niên, hơi có chút tự hào, Võ An ở bên cạnh còn bĩu môi, lại không phải ông ta dạy dỗ, đắc ý làm gì, nhưng cũng biết Lâm Nghiệp là vì muốn tốt cho Lâu Hiểu La, cho nên ông không có lên tiếng.
Lâu Hiểu La nghe Lâm Nghiệp giới thiệu xong liền giống như bị thuật định thân cố định cả người, khóe miệng nhếch lên một đường cung vặn vẹo, đời trước, trước khi chết, Lâu Hiểu La đã nghe thấy tên của ba người này, có thể nói như sấm bên tai, mà nơi Lâu Hiểu La chết là căn cứ có thực lực mạnh nhất trong bảy căn cứ, bởi vì mạt thế mới đến được ba năm mà Lâu Hiểu La đã chết, cho nên không biết sau này căn suy bại hay là nâng cao một bước, bất quá kia đều không quan trọng, quan trọng là, căn cứ mà cô ở trước kia là do ba người trước mắt thành lập, kiếp trước tồn tại của họ giống như thần, hiện tại liền xuất hiện ở trước mắt cô, cô nên ôm đùi hay không đây a.
Cơ Thí Thiên nhìn cô gái trước mắt, trong mắt hiện lên một tia ý cười, cô gái tên Lâu Hiểu La này, lúc đầu khi nhìn thấy bọn họ thì thưởng thức, sau khi biết tên bọn họ thì hâm mộ ghen ghét cộng thêm một tia bất đắc dĩ cuối cùng hóa thành suy nghĩ sâu xa, một người mà trên mặt nháy mắt có nhiều cảm xúc như vậy, thật sự rất có ý tứ.
Ngày thường, khi phụ nữ nhìn thấy dung mạo của bọn họ, sau khi biết tên của bọn họ thì đều sẽ là một bộ thèm nhỏ dãi, tư thế như hận không thể lập tức bò lên giường, mà Lâu Hiểu La này thần sắc thay đổi chóng mặt, nhưng duy nhất không có đó là ái mộ, làm người ta thấy thật khác người, hắn đây là không biết Lâu Hiểu La có tâm muốn ôm đùi a, nếu không phải lá gan có chút nhỏ, phỏng chừng Lâu Hiểu La đã nhào lên tới đầu gối rồi.
Bạch Ngọc Li không có nhiều tâm tư, chỉ là một cô gái nhỏ làm thiếu gia có chút hứng thú mà thôi, thật sự không nằm trong phạm vi suy xét của hắn, còn Kỳ Hàn, với hắn mà nói trừ bỏ Bạch Ngọc Li cùng thiếu gia, hắn không quan tâm chuyện của người khác.
- Xin chào.
Lâu Hiểu La cười cười, tính toán thuận theo tự nhiên, cô không có năng lực để bảo đảm bản thân có thể làm được gì trước mặt những người này, cô cảm thấy chỉ số thông minh của mình ở trước mặt đại thần hoàn toàn không đủ dùng, nói không chừng biến khéo thành vụng, đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.
Mặt khác, tuy rằng tính toán ôm đùi, nhưng kinh nghiệm kiếp trước nói cho Lâu Hiểu La biết, đàn ông đều là cầm * thú, đàn ông mà có năng lực lại càng là không bằng cầm * thú, cho nên kỳ thật trong lòng Lâu Hiểu La có chút sợ hãi.
Tuy rằng lấy điều kiện của bọn họ, chắc chắn chướng mắt cô, nhưng thật sự là không ngăn được pháo hôi bị ánh sáng của vai chính mạt sát a.
- Thiếu gia, mọi người bận việc đi, tôi ở chỗ này nhìn Hiểu La huấn luyện.
Cơ Thí Thiên lại nói:- Không sao, tôi cũng muốn nhìn một chút, xem thử người mà lâm thúc hay khích lệ có cái gì bất đồng.
Tiểu nhân trong lòng Lâu Hiểu La cắn khăn tay nhỏ, “Đại thần, anh có để ý đến lòng tôi không a, hơn nữa cũng không có gì bất đồng, tôi không giống anh, trời đất là ba mẹ ruột của anh a.
"- Vậy được rồi, Hiểu La bắt đầu đi, yên tâm bọn họ sẽ không làm ảnh hưởng đến chúng ta.
Võ An nhìn mấy người Lâm Nghiệp, tuy rằng biết ông ấy hiện tại đang làm trong một gia đình có bối cảnh rất sâu, nhưng ông chỉ là làm huấn luyện viên, học sinh quan trọng nhất.
Lâu Hiểu La thập phần khẩn trương, kiếp trước ngay cả nghĩ, cô cũng không dám nghĩ đến người đang đứng bên cạnh cô, hiện tại ngay cả tay chân cô đều muốn cùng sử dụng.
Phanh một cái, Lâu Hiểu La bị Võ An đánh bại trên mặt đất:- Cháu đang làm gì, lúc đối luyện còn phân tâm, nếu thật sự có nguy hiểm, phỏng chừng mạng nhỏ của cháu liền xong rồi.
Võ An tức giận, lại đạp Lâu Hiểu La một chân.
Lâu Hiểu La đau xót, đúng vậy, có quan hệ gì, cho dù tương lai bọn họ có thể hô mưa gọi gió, nhưng một đời này, cô còn có cơ hội, liền tính là muốn ôm đùi, cũng phải dựa vào thực lực không phải sao, nói không chừng về sau là bọn họ khóc la muốn ôm đùi cô a, trong lòng Lâu Hiểu La ảo tưởng vô số.
.