Võ An nhìn ánh mắt kiên định của Lâu Hiểu La, trong lòng vui mừng, cô gái nhỏ đủ định lực đủ, đừng bị sắc đẹp nam nhân quấy nhiễu.
Tuy rằng Lâu Hiểu La nỗ lực ứng chiến, nhưng lúc đối luyện vẫn là một hình thức nghiêng về một bên.
Cơ Thí Thiên nhìn Lâu Hiểu La lần lượt bị đánh bại lại lần lượt đứng lên, hắn sờ sờ cằm, liều mạng như vậy, đây là muốn trở thành cao thủ võ lâm cỡ nào a, nói hiện tại suy nghĩ của các cô gái thay đổi sao, không theo đuổi cái đẹp nữa mà bắt đầu theo đuổi vũ lực? Hắn không theo kịp thời đại a, không thể nào? Cơ Thí Thiên nhìn nửa ngày, chỉ có thể nói Lâu Hiểu La dẻo giai, nhưng không đủ tính linh hoạt.- Được rồi, nghỉ một lát đi, nhiệm vụ hôm nay của cháu chính là có thể đánh được mười chiêu trước khi bị chú hạ.Lâu Hiểu La xoa xoa khóe miệng bị tấu đau, mười chiêu, cô đang ở trạng thái đơn phương bị đánh a, ánh mắt Lâu Hiểu La thập phần u oán nhìn Võ An, nói vì sao cứ nhằm vào mặt a, nói như thế nào thì cô cũng là cô gái nhỏ thanh tú.- Ha hả, hiểu la tới, huấn luyện viên của cháu thật sự là quá không thương hương tiếc ngọc, cư nhiên làm trên mặt có thương tích.Võ An có chút ngượng ngùng sờ sờ khóe miệng, đánh quá nhập tâm, nhất thời không khống chế được.
Lâu Hiểu La cười khổ xoa xoa tay già chân yếu của mình, kỳ thật trong lòng mới thương đau, cô đã luyện gần một năm, cư nhiên ngay cả góc áo của huấn luyện viên góc đều không chạm vào được.- Hiểu la a, chiêu thức của cháu đã nhuần nhuyễn, nhưng là quá cứng nhắc, công kích như là diễn tập sách giáo khoa.Lâm Nghiệp cười nói, đứa nhỏ này hoàn toàn không có kinh nghiệm đánh nhau, nhất chiêu thức đều không thể hoàn toàn thể hiện ra lực công kích.- Vừa rồi lúc cô công kích, rõ ràng có thể đánh vào chân trái đối phương, mà cô lại đi công kích vào cổ đối phương, đưa điểm yếu của mình vào tay đối phương, còn có lúc tay bên phải bị bắt thì tay trái cùng hai chân cô dùng để làm gì.Ai cũng không nghĩ tới Cơ Thí Thiên sẽ lên tiếng chỉ đạo, bất quá Cơ Thí Thiên không để ý đến mọi người, chỉ mỉm cười nhìn Lâu Hiểu La:- Nếu tôi là cô, gặp trường hợp giống như vừa rồi, tôi sẽ đổi tay trái cầm đao hoặc là đá chân sau.Ánh mắt Cơ Thí Thiên nhìn Lâu Hiểu La thập phần nghiêm túc, trong tươi cười có nhiều phần thật tình.- Khi đó cô hẳn là nên phân tích mỗi một chiêu thức của cô sẽ sinh ra hậu quả gì, khả năng ứng biến ra sao.- Tôi hiểu, nói cách khác, tôi nên gia tăng kinh nghiệm đối chiến, để thân thể sinh ra phản ứng bản năngLâu Hiểu La trầm tư một chút, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cơ Thí Thiên cười:- Cảm ơn anh.Dứt lời liền đứng dậy đi tìm Võ An tiếp tục đối luyện, mà Cơ Thí Thiên thấy Lâu Hiểu La tươi cười, trong mắt thất thần một cái.
Đương nhiên, nếu Lâu Hiểu La rảnh một chút, cô sẽ nói là cô cố ý cười như vậy.
Khi cô cười, sẽ làm người ta cảm giác là một nụ cười xán lạn, rất có hy vọng, kiếp trước cô cũng dựa vào nụ cười này mà tìm được lối sinh tồn trong đông đảo mỹ nữ.
Mạt thế đến, tươi cười thực trân quý, đặt vào hiện tại sẽ chỉ làm người khác cảm thấy là một cô gái có sức sống, nhiệt tình yêu thương cuộc sống, ân, dùng ngôn ngư lưu hành trên mạng chính là cô gái kia cười thật đơn thuần, thiên chân, không chút làm ra vẻ, so với những người phụ nữ diễm lệ bên ngoài thì thật không giống nhau.
Nói đến Lâu Hiểu La, tuy rằng đối chiến không thể luyện ra phản xạ bản năng, bất quá đúng lúc bày ra ưu điểm của mình trước mặt người khác cũng trở thành một loại bản năng.Lúc này, tuy rằng thế cục vẫn nghiêng về một bên, nhưng có thể thấy được công kích của Lâu Hiểu La linh hoạt hơn trước rất nhiều, nhưng rất nhanh bị đánh bại ngã trên mặt đất.
Bất quá so với lần trước, lần này thơi gian bị đánh bại đã dài hơn.- Lại đến.Lâu Hiểu La bò dậy, cười đi tới chỗ Võ An, cô giống như có chút không rõ, cô thiếu ở đâu, hưng phấn che giấu thân thể đau xót.Nhìn Lâu Hiểu La lại một lần bị đánh bại trên mặt đất, Lâm Nghiệp nhìn có chút chói mắt, rốt cuộc chỉ là một cô gái nhỏ không có căn bản, không giống bọn họ luôn chịu huấn luyện, hơn nữa, nhìn một cô gái nhỏ nũng nịu vẫn luôn bị một người đàn ông cao lớn thô kệch đánh bại ở bọn họ, thật sự là có chút cay đôi mắt a..