Mạt Thế Ôm Lấy Đùi Vàng


Lâu Hiểu La vừa rồi đã nghĩ lại những lần đối luyện trước đó.- Huấn luyện viên, lần này cháu nhất định sẽ thành công.- Được, thành công thì cháu mời cháu ăn cơm.Lâu Hiểu La tức khắc đầy máu sống lại, đám người Cơ Thí Thiên nhìn hơi thở hạnh phúc quanh quẩn toàn thân Lâu Hiểu La thì có chút ngốc lăng, trước nay chưa từng thấy qua một cô gái được một ông chú mời ăn cơm lại vui vẻ như vậy, Bạch Ngọc Li nhìn Võ An, chẳng lẽ thật sự là thẩm mỹ dị thường.Có lẽ là động lực đã đủ, lần này Lâu Hiểu La cùng Võ An đánh nhau mười hai chiêu mới bị đánh bại, sau khi Lâu Hiểu La ngã xuống đất lập tức nhảy lên:- Ăn cơm, lần này cháu muốn ăn nướng BBQ, ha ha.Lâu Hiểu La dứt lời, còn nhanh chóng chạy tới phòng thay quần áo, lưu lại Võ An còn đang đứng tại chỗ, cả gương mặt đều là ai oán bởi vì túi tiền sắp co lại.- Thiếu gia, chúng ta cũng đi cùng bọn họ đi.Lâm Nghiệp nhìn bộ dáng nhăm nhúm của Võ An, trong lòng thập phần cao hứng.- Không ngại chúng ta cùng đi chứ.Võ An lắc đầu, Lâm Nghiệp nhìn Cơ Thí Thiên, lại nhìn nhìn phương hướng Lâu Hiểu La rời đi, đứa nhỏ này khiến cho thiếu gia nhà mình hứng thú, cũng không biết là phúc hay họa.Chờ đến khi Lâu Hiểu La ra tới, nhìn thấy Cơ Thí Thiên bọn họ cũng sửng sốt, bất quá có thể tiếp xúc cùng đại thần, cô vẫn thật cao hứng, cho dù không ôm đùi được, nhưng cọ mặt, về sau gặp được cũng sẽ không thấy chết mà không cứu a.Khi đoàn người vừa xuất hiện ở tiệm đồ nướng, những khách hàng khác đều có chút giật mình, rốt cuộc khí thế của đám người Cơ Thí Thiên cùng loại hoàn cảnh quán nướng bình dân này, hoàn toàn không hợp nhau.- Cái kia, mọi người xác định có thể ăn cái này a, đừng ăn không ngon buổi tối hư bụng, ngộ độc thức ăn a.Lâu Hiểu La nhìn ba người toàn thân đều lộ ra ý vị tinh xảo, có chút không xác định mà nói.

Những người như bọn họ, trước mạt thế, đồ ăn phỏng chừng phải là đồ ăn hữu cơ không chất hóa học, không chất bảo quản, loại bản chất hủ bại này có lẽ tới mạt thế phỏng chừng mới có thể thay đổi đôi chút.Cơ Thí Thiên cùng Bạch Ngọc Li đúng là có chút không thích ứng, bất quá Kỳ Hàn lại có chút hoài niệm, từ lúc gặp được Bạch Ngọc Li, hắn chưa từng được ăn lại loại đồ ăn này.

Bạch Ngọc Li đương nhiên nhìn ra ý tứ của Kỳ Hàn, tuy rằng người ngoài nhìn biểu tình Kỳ Hàn sẽ không nhìn ra một tia biến hóa, nhưng Bạch Ngọc Li hắn là ai, trừ bỏ thiếu gia, trong mắt hắn ai cũng không phải trong suốt.- Sao có thể, chúng ta liền đi vào đi.Lúc sau, đi theo Lâu Hiểu La vào trong, Bạch Ngọc Li liền có chút hối hận về quyết định của mình, ai gặp qua hình ảnh 6 người mà 20 đĩa thịt, có mười đĩa xiên các loại thượng vàng hạ cám chưa.

Lần đầu ở trên bàn cơm, Bạch Ngọc Li bị người khác dùng ánh mắt khác thường nhìn chằm chằm, ngay cả gương mặt lạnh như băng của Kỳ Hàn cũng có vết nứt, chỉ có Cơ Thí Thiên vẫn là một bộ dáng đại thần như cũ.

Nhưng hiện tại trong lòng Cơ Thí Thiên nghĩ chính là có nên rời đi hay không.- Đừng khách khí, ăn đi, hôm nay huấn luyện viên mời khách, mọi người tự mình lấy đồ ăn mình thích là được.Lâu Hiểu La cười, đôi mắt híp lại thành một đường cung, lúc sau mặc kệ ánh mắt vặn vẹo của người khác, bắt đầu ăn.

Bữa cơm này ăn rất bình tĩnh, vốn dĩ thấy Lâu Hiểu La ăn đến vui vẻ, đại gia cũng đều có chút đói bụng, Cơ Thí Thiên cùng Bạch Ngọc Li lại không ăn qua, cho nên giai đoạn trước ăn rất vui vẻ, mọi người ngẫu nhiên còn đánh giá đồ ăn ở đây, mà đến giữa bữa ăn, thấy Lâu Hiểu La hoàn toàn không có thả chậm tốc độ ăn cơm, đặc biệt một phần ba đồ trên bàn đều vào trong bụng Lâu Hiểu La, ba người Cơ Thí Thiên ăn không vô, Lâm Nghiệp cùng Võ An còn tốt, kinh nghiệm trải qua một lần, còn tính bình tĩnh, chờ đến sau khi mọi người ăn no, tất cả đều chỉ nhìn Lâu Hiểu La ăn.Rốt cuộc rượu đủ cơm no, Lâu Hiểu La ngẩng đầu nhìn ba người có chút cứng đờ.- Cái kia, mọi người ăn no chưa, ha hả, không ăn no chúng ta lại gọi thêm.- Không cần, chúng tôi đã ăn no.Ngay cả Kỳ Hàn đều có chút bội phục Lâu Hiểu La, sức ăn này không phải người bình thường a..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui