Mạt Thế Tình Thân


Đêm nay như những đêm khác, trời đêm thành phố rực rỡ ánh điện, náo nhiệt tiếng người cười nói.Ai cũng không nghĩ đến mạt thế nói đến là đến.

Khung cảnh bình thường mà hàng ngày ta thấy, sau đêm nay muốn nhìn lại một lần nữa không thể nào nhìn thấy nữa.Cố Hàn bồi hồi, ánh mắt mất tiêu cự, tâm thần bất định trôi nỗi xa xăm.

Sơ sờ vào dấu son ở mép ngón tay áp út, dấu vết nhẫn ngọc hoà tan vào cơ thể cậu, bên trong có không gian, có con gái đang say giấc an bình, cậu dần dần bình ổn hơi thở vừa rối loạn do lo sợ tương lai sắp tới của mình.Đúng vậy, dù tận thế không thể thay đổi, song cậu và con gái thì đã khác, cậu biết trước mạt thế sẽ diễn ra, cũng đã chuẩn bị cho nó, dù không đầy đủ, song ít nhất đã có phương hướng, cậu có thông tin của ít nhất ba năm tận thế sẽ như thế nào, biết rõ lòng dạ độc ác của một số người.

Cậu không tin mình và con như vậy mà con không thể sống được, vậy cũng phụ lòng ông trời đã thương xót cho cha con cậu.Cậu nắm chặt nắm tay, tự cổ vũ mình, nghĩ đến nụ cười vô tư vui vẻ của con.


Vô ý cậu cũng khẽ nhếch môi theo.Tổ trực bảo vệ 03 người phân thành ba chốt riêng.

Cố Hàn cảm thấy đây là điều may mắn cực kỳ, nếu ngồi tụ trực chung, cậu sẽ vướng chân mà không làm được gì.Thời gian dần về khuya, âm thanh ngoài phố đã im ắng dần…Đồng hồ điểm 01 giờ sáng.

Không ai để ý trên bầu trời, vài vệt sáng như cầu vồng xẹt qua hành tinh xanh sau đó nở rộ như đoá hoa hồng, rực rỡ xinh đệp, cũng thật mau tàn.Ánh sáng đã biến mất, nhưng trong không khí các hạt bụi đã lan toả nhanh ngang với tốc độ ánh sáng, chẳng mấy chốc, hành tinh xanh nhìn từ bên ngoài như bị bao một lớp sương mỏng.Màn đêm buông xuống, gió lạnh gào thét, che giấu những âm thanh khác, mọi người trong phòng chỉ nghe được tiếng gió bên ngoài.Những người đang ngủ thì bỗng ngủ say hơn, nhưng người còn thức thì bỗng cảm thấy khó chịu, nằm vật ra như ngủ ngay tức khắc.Đêm nay Cố Hàn luôn luôn quan sát bầu trời, cậu còn đầu tư hẳn một ống thiên văn tầm trung để quan sát.

Kiếp trước, khi các căn cứ người sống đã bước đầu ổn định, các nhà nghiên cứu cũng đã tìm cách giải thích nguyên nhân gây ra hiện tượng tang thi – mạt thế, kết quả đó là nhân loại nhiễm phải vi rút TRX, vi rút này xâm nhập rất nhanh qua hô hấp, người có đề kháng yếu liền hôn mê, vi rút phá huỷ đề kháng, cải tạo lại cơ thể thành người “sống” tang thi, nguyên lý như thế nào thì đến khi cậu chết vẫn chưa tìm ra, nếu tìm ra thì có phải đã tìm ra thuốc phòng và chữa rồi hay không?Điều quan trọng là vi rút TRX này xuất phát là từ ngoài không gian xâm lấn vào, do tàu vũ trụ TUBAN của ASA khi quay trở về hành tinh nào đó gặp trục trặc khi xuyên vào vùng khí quyển bị nổ tung, trong đó mang theo ầm bệnh, từ đó phát tán quá nhanh trong không gian.

Hơn nữa, do diễn ra ban đêm, gần như các hoạt động của nhân loại đã tạm đình chỉ, công tác cảnh báo không thể diễn ra kịp thời, hậu quả từ thế mà lan ra không thể vãn hồi.Khi Cố Hàn nhìn thấy vệt ánh sáng khác lạ, cậu đã thấy không ổn.

Mau chóng thu đồ và trốn vào không gian.

Theo nghiên cứu, thời gian phát tán khí độc là 03 giờ, nhưng để yên tâm, cậu quyết định 04 tiếng sau mới ra khỏi không gian để đi thu thập vật tư, cậu sợ nếu hông cẩn thận mình cũng sẽ bị hôn mê thì không phải tất cả công tác chuẩn bị tan thành bọt nước sao?Thấy đã đến giờ, để đảm bao an toàn, cậu đeo mặt nạ phòng độc lên, lấy chùm chìa khoá cửa rồi bước đến cánh cổng siêu thị.

Mọi người sẽ hôn mê trong khoảng thời gian 12 tiếng, trừ gian 04 tiếng khi có người sớm người muộn thì cậu có 04 tiếng để thu thập vật tư.Đường phố, siêu thị yên tĩnh không có một tiếng động, hơi gió lạnh lùa qua nhưng cậu không cảm nhận được gì ngoài căng thẳng và tim đập thình thịch.


Tuy nhiên hành động của cậu vô cùng lưu loát, không hề có dấu hiệu do dự nào.Toàn siêu thị vắng lặng.

Cố Hàn vội thu từng dãy từng dãy hàng hoá vào không gian, đủ loại trà bánh, gia vị, quần áo, gạo, mì,… phía ngoài cậu thu tầm chừng ½ trên các kệ hàng, ngh4 nghĩ nên chừa cho người đến sau, cậu nên thu hàng trong kho hàng lớn thì hơn, v2 vậy vội vào kho hàng.Quá trình làm việc, do có tư tâm nên cậu đã nhớ rõ đường đi lối tắt, nên mau chóng đến kho trữ không sai lệch chút nào.

Sau một lúc dùng sợi kim loại hý hoách ổ khoá, cuối cùng cậu cũng vào được kho hàng đầy áp.

Siu6 thị vốn lớn, cậu còn may mắn là hôm qua siêu thị mới nhập đợt hàng mới theo định kỳ nên hàng hoá tràn đầy, còn nhiều kiện hàng còn chưa dỡ ra tràn trên mặt đất theo dọc lối đi.

Cố Hàn mừng như điên, cảm giác lấy hàng từng kiện từng kiện miễn phí làm cậu bị nghiện.Không bao lâu hàng đã bị thu hết vào không gian, kho hàng trống trơn.Siêu thị là phức hợ trung tâm thương mại 07 tâng lầu nên dĩ nhiên không chỉ có một kho, cậu nghĩ cậu vẫn nên đi thu camera đã, cậu không muốn ai nhìn thấy cậu thu từng kiện hàng tràn đầy như vậy, đó sẽ là con dao trên cổ cậu.Sau khi thu ổ cứng lưu trữ video camera, sẵn tiện cậu cũng thu các đoạn camera vào không gian, có thể sẽ có lúc dùng.


Từng là thư ký toàn năng, mấy việc này hoàn toàn không làm khó được cậu.Cậu nhớ rõ thời tiết về sau tận thế bị biếnđổi rất lớn, rất nóng lại rất lạnh, nắng mưa rất thất thường nên cậu thu nhiều áo mùa đông, cácc loại áo đi mưa, quần áo các mùa cho hai cha con, số lượng khả năng sử dụng đến mấy đời.Vào càn quét thêm hai kho hàng nữa thì trời đã sáng rõ, nắng đã lên cao, nhìn đồng hồ, Cố Hàn thấy đã đến 8 giờ 10 phút, thời gian không còn nhiều.

Tiếp tục đến kho còn lại thì mất rất nhiều thời gian, trừ thời gian quay lại sợ không kịp.

Nhung bỏ lại thì cậu tiếc.Khi mọi người tỉnh lại từ hôn mê, khoảng 1/3 người sẽ “sống” mà không phải sống – thèm khát máu thịt con người tươi sống, trở thành tang thi quái vật, số còn lại thì số ít bỗng có dị năng, đủ loại như tạo ra băng, lửa, nước … và số còn lại chiếm đa số thì vẫn là người bình thường.

Cố Hàn kiếp trước đến khi chết thì vẫn la một người bình thường, yếu đuối không có sức bảo vệ bản thân và con gái, nhớ lại ánh mắt Cố Hàn loé lên tia ảm đạm, nhưng rất mau rút đi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận