Mạt Thế Trọng Sinh Chi Đào Hoa Trái

Bên ngoài quả thật có tiếng động, đã vang lên được một lúc. Chỉ là do hai người trong phòng đều ý loạn tình mê nên không nghe thấy thôi.

Tề Duyệt đi ra liền thấy có hai bóng người lén lút, lấy thanh sắt trong tay cậy cửa xe của họ. Thấy có người ra liền ném công cụ trong tay muốn chạy. Tề Duyệt tiến lên đuổi theo, Đường Khả theo cậu đi ra thấy được liền vươn tay phóng thích thực vật quấn quanh, đem hai người kia vây tại chỗ, lại tìm dây thừng trói bọn họ lại xách vào trong phòng, chuẩn bị tra khảo.

Hai người kia đều là thôn dân. Bọn họ chính là leo tường tới. Ban ngày trong lúc vô ý nhìn thấy bọn Đường Khả lái xe tới trường học. Từ xa quan sát một liền phát hiện chỉ có hai người, bọn họ đoán trên xe vật tư tương đối nhiều, kích thích lá gan bọn họ lớn lên, tính toán đánh chiếm xe cùng đồ vật trên xe. Hai người thương lượng hảo liền thừa dịp trời tối tiến vào, tính toán đem xe trộm đi.

Thế nhưng lại gặp người tính trộm xe của mình, Tề Duyệt thực tức giận nha! Mở ra cái balô lớn tùy thân của mình, Tề Duyệt lấy dây xích đem bánh xe khóa lại. Ngẫm lại vẫn không hài lòng, Tề Duyệt lại lục lọi trong túi, lần này từ bên trong túi lấy ra hai sợi dây xích, đem hai bánh xe khóa lại, cậu âm thầm đắc ý, cậu thực sự là quá thông minh, may mắn đã chuẩn bị chu toàn tất cả.

Đường Khả vươn ngón tay nhu nhu trán, thật đau đầu. Cái balô kia, thực sự rất đáng sợ! Rốt cuộc là đựng bao nhiêu đồ vật!?

Tề Duyệt bận bịu xong lại xoay sang Đường Khả, ý bảo hai người đi ngủ. Xung quanh trường học hiện nay không phát hiện tang thi, hai người kia cũng bị trói chặt ở một phòng khác, dây thừng rất chắc bọn chúng không có khả năng thoát được, bọn họ không thể lãng phí tinh lực ở địa phương này.

Mạt thế ngày thứ mười.

Ngày hôm sau, hai người đều dậy thật sớm, vì không cần gác đêm nên thần thái hai người đều sáng láng. Thức ăn trong không gian vẫn là để ăn sau đi, trước tiên nên đem những thứ vừa thu thập được giải quyết trước, bọn họ lấy được không ít đồ vật từ trong siêu thị, trên xe trung chuyển họ lấy đi lại có thêm gạo cùng bột mì linh tinh. Lấy ra nồi niêu chén bát, thịt cùng một số loại gia vị, Tề Duyệt dùng nước khoáng lấy từ siêu thị nấu hai tô mì nước để ăn sáng, hai người ăn đến một đầu đầy mồ hôi, bụng căng phình. Ăn xong Đường Khả có cảm giác tinh thần lực của chính mình càng thêm no đủ!

Hai người thương lượng kế hoạch cho tương lai, Đường Khả đề nghị đi vào căn cứ ở trong thôn Y, đánh tang thi để lấy tinh hạch thăng cấp, lúc trước đã gặp hai con tang thi cấp một, có thể thấy được một số tang thi đã muốn thăng cấp. Trước kia Đường Khả không biết chuyện về tinh hạch, hiện tại đã biết vậy y càng muốn thăng cấp năng lực dị năng của bản thân. Con đường phía trước vô cùng xa xôi, dị năng của Tề Duyệt lại không có năng lực công kích, như vậy nếu cứ đi tiếp thực không an toàn. Căn cứ nơi này tuy rằng nhỏ, nhưng ở đó có nhiều người nên tương đối an toàn, ở đó có thể thuận tiện tìm hiểu một chút tin tức hữu dụng, tìm hiểu tình hình của những địa phương khác. Tề Duyệt một lòng một dạ nghĩ trước đi căn cứ S để báo thù, sau lại tìm cơ hội đến căn cứ B, cậu căn bản quên cả đời này cậu chính là không có năng lực công kích, tâm tư của trạch nam thật đơn thuần a, dù sao Đường Khả đi đâu thì cậu đi đó, ở bên người song dị năng giả vẫn an toàn hơn. Hơn nữa dường như khi gặp tình huống nguy hiểm Đường Khả vẫn luôn bảo vệ cậu.

Quyết định xong, hai người đem hai tên trộm xe đang uể oải xách lên xe, xuất phát đi về phía căn cứ thôn Y.

Căn cứ thôn Y, nguyên thủy có 500 hộ gia đình, dân cư 1200 người. Sau khi mạt thế bùng nổ, trong thôn có hơn hai phần ba người biến dị thành tang thi. Những người còn sống đều dọn đến đại viện, đại viện là do trước mạt thế kiến thành, diện tích rất lớn, chung quanh có tường bao vây ngăn cách với bên ngoài, phía trước còn có phiến đất trống, bọn họ gia cố thêm một mái che bằng thủy tinh, biến đại viện thành một tiểu căn cứ.

Mấy ngày nay mỗi ngày đều có người chạy vào căn cứ tị nạn, làm cho dân số trong căn cứ gia tăng nhanh chóng, hiện tại đại khái đã có hơn một ngàn người. Có người sớm mang theo cả nhà dọn đến căn cứ, còn có một số người là thân thích của thôn dân, gần đây còn có một số ngoại nhân cũng muốn tiến vào căn cứ. Xuất phát từ việc lo lắng cho vật tư nên người trong thôn rất có tính bài ngoại.

Tề Duyệt trước kia đã từng đến nơi này, cậu không nhớ rõ là ở lần trọng sinh thứ mấy, là một lần cùng người khác tổ đội đến để thu thập vật tư. Lúc ấy căn cứ này đã muốn thất thủ, thời gian là sau mạt thế hai tháng, căn cứ bị tang thi vây quanh tấn công vào đêm khuya, chỉ có rất ít người chạy thoát đến căn cứ khác, đem tin tức nơi này bị thất thủ thông báo. Hiện tại mạt thế bắt đầu mới mười ngày nên nơi đây thực an toàn.

Căn cứ thôn Y vẫn luôn có thôn dân thay phiên thủ vệ, hai người Đường Khả đến trước môn khẩu, ở trên tường thành, thủ vệ thấy bọn họ tới liền thông tri cho người quản lý.

Đi ra là một người trẻ tuổi chưa đến ba mươi, mang kính mắt viền bạc, thoạt nhìn thực nhã nhặn. Nói chuyện với nhau mới biết được, người này tên là Triệu Nghị, là đệ đệ của thôn trưởng, hiện tại căn cứ này là do ca ca hắn phụ trách. Ca ca hắn là hỏa dị năng, hiện tại đang mang theo thôn dân đi thu thập vật tư nên không có ở căn cứ. Bản thân Triệu nghị không có dị năng, bình thường ca ca hắn không ở thì căn cứ đều do hắn quản lý.

Triệu Nghị rất giỏi giao tiếp, nhìn bọn Đường Khả trói hai người kia liền hiểu chuyện, hai người kia đúng là thôn dân của bọn họ, ngày thường trước mạt thế chính là chơi bời lêu lổng, đi trộm cắp. Ngày hôm qua bọn chúng mượn danh nghĩa đi thu thập vật tư để ra ngoài, cả đêm không về khiến mọi người còn tưởng rằng bọn chúng gặp phải tang thi, không nghĩ tới lại đi trộm đồ của người khác, thật đáng lên án. Lúc nghe hai người Đường Khả nói muốn tiến vào căn cứ Triệu Nghị liền giải thích, bởi vỉ hiện tại nhân số đông đảo, vật tư ít nên người muốn vào phải nộp vật tư lên trên mới có thể tiến vào. Triệu Nghị cũng giải thích dị năng giả muốn tiến vào căn cứ có thể không cần nộp vật tư, nhưng là phải nghe theo an bài đi theo tiểu đội ra ngoài thu thập vật tư ở các địa phương xung quanh, người thường không có dị năng phải nộp lên 50 cân gạo, cũng có thể dùng những thức ăn khác để thay thế. Triệu Nghị rất khôn khéo, hắn nhìn hai người trẻ tuổi này bề ngoài tuấn mỹ, thái độ một chút cũng không giống với bộ dạng bối rối của những người trước đây đến xin tị nạn, rất có thể là dị năng giả, vì thế thái độ vô cùng hòa ái từ tốn giải thích.

Gạo trên xe có, bọn họ chỉ giao phần vật tư của một người. Đường Khả tỏ vẻ mình là dị năng giả, nguyện ý đi theo đội ngũ ra ngoài thu thập vật tư. Nhìn thấy đúng với dự đoán của mình, Triệu Nghị càng tỏ vẻ nhiệt tình hoan nghênh. Căn cứ có khoảng 1000 người, nhưng dị năng giả chỉ có không đến 20 người, vì vậy rất cần có dị năng giả gia nhập. Dị năng giả càng nhiều căn cứ mới có thể càng thêm an toàn.

Thuận lợi tiến vào căn cứ thôn Y, bọn họ vừa lái xe vào liền có thôn dân đến vây xem, nhìn thấy xe của bọn họ phần lớn đều đỏ mắt. Thời điểm xuống xe, Tề Duyệt theo thường lệ khóa lại ba bánh xe, muốn khóa bốn bánh cũng không có vì lúc trước cậu chỉ chuẩn bị ba cái khóa a! Không phải là cậu lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, thời gian này nếu bọn họ không có xe, chỉ sợ bảo toàn tính mạng cũng là hy vọng xa vời. Đường Khả đối với hành động của Tề Duyệt cũng thực vừa lòng. Mọi việc đều phải phòng ngừa vạn nhất, nhân tâm rất khó dò.

Trong căn cứ đãi ngộ của dị năng giả cao hơn người thường, bọn họ được phân phối đến một phòng riêng nhỏ, bên trong chỉ có một cái giường gỗ, rất nhiều người không có dị năng chỉ có thể toàn gia hoặc là mấy nhà cùng ở chung một phòng. Đường Khả đối với hiện trạng thật vừa lòng, một cái giường ngẫm lại liền đắc ý, chờ mong cùng Tiểu Duyệt Duyệt ở chung.

Đối với những người tiến vào căn cứ, vật tư do cá nhân mang đến đều do cá nhân sử dụng, người không có vật tư có thể ra ngoài thu thập hoặc cũng có thể đi theo tiểu đội trong căn cứ ra ngoài thu thập. Các tiểu đội thu thập vật tư đều là tự khởi xướng, tự tìm đội ngũ, vật tư thu thập được phải nộp lên một phần nhỏ, còn lại có thể tự phân chia.

Thấy thời gian còn sớm, Đường Khả liền đi ra ngoài kiếm đội ngũ. Tề Duyệt phụ trách vệ sinh quét tước lại phòng một chút, đem những đồ dùng sinh hoạt trên xe chuyển vào. Không lâu sau Đường Khả kích động trở lại, thông báo với Tề Duyệt y đã tìm được đội ngũ, lập tức muốn theo đội ngũ đi thu thập vật tư, y muốn Tề Duyệt ở lại trong phòng chờ y. Lúc xoay người chuẩn bị rời đi, Tề Duyệt giữ chặt tay áo y, đáng thương hề hề nói: “Tôi cũng phải đi, anh đừng mơ tưởng bỏ lại tôi.”

Đường Khả nhìn cậu, ánh mắt chớp chớp, ánh mắt to tròn nhìn y, nhất thời liền mềm lòng “Được rồi, nhưng cậu nhất định phải chú ý an toàn, gặp nguy hiểm liền bỏ chạy, không cần lo những thứ khác.” “n, ân.” Tề Duyệt thực nghe lời gật gật đầu “Tôi sẽ bảo vệ tốt chính mình.”

Tiểu đội này là do một trung niên nam tử dẫn đầu, mọi người đều gọi hắn là Lý ca, trước mạt thế hắn ở trong thôn có mở một cái quầy bán quà vặt, lần này chủ yếu là đi đến nhà hắn. Đội ngũ gồm mười người, phân bố ngồi ở hai chiếc xe, một chiếc Jeep và một chiếc là loại xe vận tải nhỏ. Trong đội ngũ có ba người là dị năng giả, Lý ca là tốc độ dị năng, còn có một cô nương khoảng 20 tuổi kêu Yến Tử là thổ dị năng, ba ba cùng ca ca của cô đều làm việc ở nước ngoài, lưu lại nãi nãi cùng mụ mụ, vì vậy cô phải đi ra ngoài thu thập vật tư để sinh tồn, rất may lúc trước cô ở trong thành phố có học qua môn Sanda[1] vài năm, thân thủ tương đối hảo, còn lại chính là Đường Khả, không ai ngoại trừ Tề Duyệt biết y kỳ thật chính là song dị năng giả.

Phần lớn tang thi trong thôn đều tập trung ở giữa thôn, nơi đó tương đối có nhiều người sinh sống. Vị trí của quầy bán quà vặt gần đầu đông của thôn, phía trước chỉ có mấy hộ gia đình. Dựa theo kế hoạch, xe trực tiếp chạy đến trước quầy bán quà vặt, phía sau vài con tang thi lảo đảo đuổi theo. Dị năng giả ở bên cạnh canh giữ xe, phụ trách quét sạch những tang thi tiếp cận xe, những người khác thì tiến vào quầy bán quà vặt thu thập đồ vật, bởi vì Tề Duyệt bám dính lấy Đường Khả nên cũng phụ trách giữ an toàn cho chiếc xe. Yến Tử đối với con đường phía trước phóng ra một bức tường đất, như vậy có thể cản mất vị trí của bọn họ hạn chế tang thi lại đây. Đường Khả ở khoảng cách xa liền phóng thích mộc thứ (gai), tuy rằng thực vật hệ của y là cấp một nhưng nếu sử dụng hơn mười lần mộc thứ sẽ rất hao tốn tinh thần lực, vì vậy ở khoảng cách gần y liền dùng dao khảm, không cho tang thi tiếp cận xe cùng quầy bán quà vặt. Lý ca thỉnh thoảng sốt ruột thúc giục người bên trong, tang thi đến một con lại tiếp một con, tang thi từ các phương hướng phát hiện tiếng động liền kéo đến, thấy tang thi ngày càng nhiều, Lý ca hướng bên trong hét lớn: “Từ bỏ. Nhanh đi ra! Khởi động xe! Chúng ta đi.”

Bên trong đột nhiên truyền ra tiếng la thảm thiết. Vài người hoang mang rối loạn chạy ra, ở phía sau có một con chó đuổi theo họ, vồ lấy người chạy cuối cùng, một hơi cắn đứt cổ người kia. Sau đó nó ngẩng đầu, thèm thuồng nhìn bọn họ, trên khóe miệng nó máu tí tách chảy xuống mặt đất.

Mọi người cứng ngắc đổ mồ hôi lạnh, đây là chó biến dị cấp một!

Phải nhanh chóng giải quyết nó, nếu không thời điểm chạy xe dẫn nó tới căn cứ, thật không dám tưởng tượng hậu quả!

=============

[1] Môn Sanda: là một môn võ chiến đấu tay không tự do của Trung Quốc. Xem thêm thông tin tại đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui