Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tạc Băng

Mắt hoa đào hình cung duyên dáng hơi hơi rũ xuống, Cảnh Hạ trầm mặc không lên tiếng nhìn mặt đất. thần sắc mất mát bi thương khó có thể tự dấu hiện lên ánh mắt, cái loại bất lực cùng bi thống này cho dù Kỳ Dương không hề biết chuyện cũng có thể cảm thụ rõ ràng từ trên người của hắn đi ra.

Từ trong cổ họng phát ra một tiếng thở dài, Cảnh Hạ gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng ta đều phải đối mặt thượng đế trừng phạt.” Ngữ khí của cậu cực kỳ thong thả, tựa hồ là ai thán, lại tựa hồ không sợ thản nhiên, nhưng là chua xót kia giấu ở sau lưng lời nói, lại chỉ có một người Kỷ Xuyên Trình nghe ra.

Phượng mâu nhíu lại, Kỷ Xuyên Trình nâng mâu lạnh lùng mà quét mắt liếc Kỳ Dương một cái, sau đó thản nhiên hỏi: “Cậu khi nào thì tin chúa cứu thế?”

Lời này nói ra thập phần đột ngột, ngữ khí xem thường, sắc mặt không vui, ánh mắt lạnh như băng giống như một phen chủy thủ, thẳng tắp mà bắn tới hướng Kỳ Dương. Vừa nói, Kỷ Xuyên Trình vừa vươn tay gác lên vai phải Cảnh Hạ, nhạ đến Cảnh Hạ cũng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại t.

Chỉ vào cái mũi của mình sửng sốt hồi lâu, Kỳ Dương mới kinh ngạc hỏi han: “Tôi?”

Kỷ Xuyên Trình bình tĩnh mà gật đầu: “Ân.”

“Tôi không tin quá cơ đốc giáo a, tôi là người vô thần, tôi chỉ thờ phụng chính mình.” Nói xong, cũng không chút nào che dấu ý tứ tự hào trong giọng nói. (Mều –chan nhớ tới hoa thủy tiên:3 Hình tượng a (Bạn Kỳ tự kỷ vl

Kỷ Xuyên Trình thùy mâu: “A, vậy cậu câm miệng.”

“…”

“Phốc.” Cảnh Hạ rốt cục nhịn không được cười ra tiếng, cậu nhìn bộ dáng Kỳ Dương lại một lần nữa kinh ngạc, thật sự cảm thấy thần thanh khí sảng, ngay cả không khí đều thanh tân rất nhiều. Tâm tình trầm tĩnh lại, cậu liền muốn tránh thoát cánh tay Kỷ Xuyên Trình, mới vừa động một cái, người sau liền tăng lớn lực độ, đem cậu ôm càng chặt hơn một chút.

Cảnh Hạ giật mình, hô: “A Xuyên?”

Kỷ Xuyên Trình mặt không đổi sắc mà cúi đầu: “Ân, tôi đây.”

“Tay cậu.” Nói xong, Cảnh Hạ vươn tay chỉ chỉ vai phải mình. Chỉ thấy một cái tay thon dài rộng lớn khoát lên đầu vai cậu, lấy một loại tư thế bá đạo không cho kháng cự mà không chịu dịch ra.

Kỷ Xuyên Trình ho nhẹ một tiếng: “Thời tiết rất lạnh.”

Cảnh Hạ hoang mang không hiểu mà nháy mắt mấy cái: “Có điều tôi không lạnh.”

“Tôi lạnh.” (Mặt dày thì đậu hũ sẽ dâng tới họng. =

“…”

Cậu cuối cùng cũng hiểu được cảm giác của Kỳ Dương vừa rồi

Người này thật sự rất đáng giậnCư nhiên lấy mình làm túi ấm tay cho y?Trên thế giới nào có túi ấm tay nào xinh đẹp sang trọng như mình

Căm giận bất bình đẩy tay nam nhân ra, Cảnh Hạ bĩu môi rõ ràng không nhìn tới y. Cậu mới vừa xoay đầu, cho nên cũng không phát hiện Kỷ Xuyên Trình vẫn luôn buộc chặt thân mình rốt cục thả lỏng xuống, y nhẹ nhàng thở một hơi, phóng tâm nhìn về phía thanh niên đã khôi phục bình thường, môi mỏng cong nhẹ.

Kỳ Dương thấy thế, hừ lạnh một tiếng, sau đó tiến lên dùng khuỷu tay huých ngực Kỷ Xuyên Trình, hạ giọng nói: “Kỷ thiếu giáo, lấy tôi đến an ủi Tiểu Hạ Tử, cái này có tính là mượn hoa hiến phật hay không?” Thanh âm của hắn ép tới cực thấp, không để Cảnh Hạ nghe thấy.

Kỷ Xuyên Trình bất động thanh sắc liếc mắt nhìn hắn, sau đó hỏi: “Cậu là hoa sao?”

“…”

(ta tự hỏi Kỳ Kỳ chắc cũng đã quen với trình độ chọc nhân hộc máu của tiểu công rồi ha? Thật đáng thương Kỳ Kỳ (ಥಥ (Đâm chọc là sở trường của 2 chẻ đó.:

Qua hai phút, tựa hồ như muốn đem toàn bộ nước trong người đều chưng lên, tiểu cô nương thanh tú kia mồ hôi đầm đìa mở hai mắt. áo khoác cô cũng đã bị mồ hôi làm ướt nhẹp, sau lưng để lại một tảng lớn mồ hôi thản nhiên.

Trương Tư Tĩnh một phen quẹt mồ hôi trên trán, nhìn về phía Kỳ Dương, nói: “Kỳ thiếu giáo, khối ngọc thạch này tôi cẩn thận mà kiểm tra một lần, cơ bản không có vấn đề gì lớn, từ mỗi thành phần, kết cấu, tính chất, không có phát sinh biến hóa.”

Kỳ Dương liễm mi: “Nó cùng dị năng có quan hệ không?”

“Dị năng?” Tựa hồ không nghĩ tới đối phương sẽ hỏi vấn đề này, Trương Tư Tĩnh suy tư trong chốc lát, sau đó lắc đầu nói: “Hẳn là cùng dị năng không có vấn đề gì đi. Lúc tôi dùng dị năng thẩm thấu đi vào, dị năng của tôi cũng không có phát sinh phản ứng gì đặc biệt.”

Cảnh Hạ nghe vậy không khỏi thất vọng mà thở dài: “Xem ra quả thật là chúng ta suy nghĩ nhiều, Tô Duy Thượng đại khái thật sự chính là lấy nó làm một cái bùa hộ mệnh. Tuy rằng mẹ của hắn…” Thanh âm bỗng nhiên dừng lại, Cảnh Hạ rốt cục tìm được từ hình dung: “Tuy rằng mẹ của hắn về phương diện nhân phẩm tương đối bỉ ổi, nhưng đối với Tô Duy Thượng mà nói, đó chính là mẫu thân hắn, cũng là di vật cuối cùng bà talưu lại. Làm bùa hộ mệnh nói, vẫn là rất có thể.”

Kỳ Dương cũng bất đắc dĩ mà buông tay: “Thiết bị phân tích phân tử cực từ của tôi sẽ không nói dối.”

Bên trong gian phòng trống rỗng chỉ có bốn người đứng vây vòng, ánh sáng từ trên đỉnh đầu ảm đạm chiếu xuống. Trương Tư Tĩnh nâng tay đặt ngọc thạch trong lòng bàn tay, ngọn đèn ôn hòa rơi từ trên xuống, chiếu xạ lên ngọc thạch xanh biếc lung linh, nhìn qua giống như chỉ là một khối ngọc thạch phổ thông mà chất lượng chưa chắc tốt.

Kỳ Dương duỗi tay muốn đi lấy ngọc thạch trên lòng bàn tay Trương Tư Tĩnh: “Còn dư lại năm phút đồng hồ Tô Duy Thượng phải trở về, đồ vật tôi trước hết cầm đi, các người…”

“Chờ một chút.”

Động tác Kỳ Dương lập tức bị đánh gãy, thanh âm này khiến tất cả mọi người nhìn lại hướng Kỷ Xuyên Trình.

Chỉ thấy nam nhân lạnh lùng tao nhã chậm rãi nhăn khẩn mày, ngưng trọng mà nhìn cô gái đang khiếp đảm, thẳng người xem gia hai má đỏ bừng, y mở miệng nói: “Thật sự, một chút một chút chỗ quái dị đều không có? Bất luận chỗ nào, chỉ cần cô cảm thấy có chút kinh ngạc, cũng có thể nói ra.”

Trương Tư Tĩnh nuốt nước miếng một cái, thần tình đỏ lên nói: “Này… Này nếu thật sự muốn nói nói, hạt vi lượng của nó hình như có chút không giống một ít ngọc thạch trước kia tôi cảm nhận được. Nhưng tôi trước kia kiểm tra đều là ngọc thượng đẳng phẩm chất vô cùng tốt, có một chút bất đồng này, cũng là rất có thể.”

Kỷ Xuyên Trình mâu sắc rùng mình: “Là dạng bất đồng như nào?”

Trương Tư Tĩnh ấp a ấp úng: “Liền… Chính là cảm giác bất đồng.”

Kỳ Dương lúc này cũng không đối đãi thoải mái như vậy, hắn vẻ mặt đứng đắn mà giải thích: “Trương Tư Tĩnh trước kia chính là một sinh viên học nghệ thuật phổ thông, sau hai tháng cô thức tỉnh dị năng mới tới sở nghiên cứu, có người chuyên môn truyền thụ tri thức phương diện này cho cô.”

Ngụ ý là, Trương Tư Tĩnh đối phương diện này cũng không thể miêu tả, nhưng có thể cảm giác được bất đồng rất nhỏ.

Lần này nói sau, Cảnh Hạ cũng có chút thất vọng rồi. Có thể cảm nhận được loại trình độ này chỉ có một người Trương Tư Tĩnh, nhưng cô lại không thể nói ra kỹ càng tỉ mỉ, bực này vì thế không có bất luận hiệu quả gì.

“Kỳ thật, ta đại khái cũng có thể nói ra một chút. Chính là liên kết giữa các hạt vi lượng giống như có chút không đúng, nếu muốn miêu tả mà nói… cấu trức nguyên tố có chút dị thường, không giống những cái trước kia tôi chạm qua.”

Nghe vậy, Kỳ Dương lập tức trừng lớn con ngươi: “Chỗ nào không giống? ”

“Cái này… Thực xin lỗi Kỳ thiếu giáo, tôi thật sự nói không nên lời, chính là không giống. Đương nhiên chênh lệch rất nhỏ, thực khó nhận thấy được, đối với chỉnh thể cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn, tôi cảm thấy rất có thể đây là một điều dị thường.”

“Này đương nhiên rất nhỏ Hạt vi lượng còn không phải rất nhỏ, chẳng lẽ phân tử mới rất nhỏ? ” Kỳ Dương sắc mặt ngưng trọng đến sắp nhỏ ra nước: “Tôi trước giờ cho côthí nghiệm qua nhiều loại vật chất bất đồng như vậy, cho tới bây giờ cô đều chưa cảm giác qua bất cứ dị thường nào, mà bây giờ, liên kết khối ngọc thạch này làm cô cảm thấy dị thường.”

Lần này nói bùm bùm mà từ trong miệng Kỳ Dương trực tiếp đi ra ngoài, một chút cũng không có do dự lại, nói được thập phần tối nghĩa, Cảnh Hạ tuy không hiểu ra sao, nhưng cũng không có xen mồm hỏi ý kiến. Cậu biết, hiện tại đại não Kỳ Dương đang bị vây trong tự hỏi cực nhanh, mà biểu hiện bên ngoài lại là ——

Hắn bắt đầu đi qua đi lại không ngừng.

“Không đúng không đúng Từ hạt vi lượng có thể bất đồng, cư nhiên đến chỉnh thể lại không có gì khác biệt? Việc này căn bản không có khả năng”

Trương Tư Tĩnh sợ hãi mà nuốt nước miếng một cái, suy đoán nói: “Kỳ thiếu giáo, có thể đại khái là… sai lầm nhỏ không thể ảnh hưởng đến tổng thể?”

“Cô căn bản không hiểu” Kỳ Dương lập tức bác bỏ: “Đây là lượng biến đổi dẫn đến chất biến đổi. Mỗi sáu liên kết hạt vi lượng gian đều do cấu trức nguyên tố quyết định, hạt vi lượng đến hạt nơ-tron, hạt nhân cùng electron, lại đến nguyên tử và phân tử, cuối cùng thành khối ngọc này. Cái này như là một khối kim cương, phần tử kết cấu của nó bắt đầu phát sinh biến hóa, do đó nó liền biến thành C60*, đây là hai loại vật chất hoàn toàn bất đồng. Mà hạt vi lượng có thể nhỏ hơn rất nhiều kết cấu phân tử. Ngay cả hạt vi lượng còn không bình thường, toàn bộ vật thể cư nhiên còn có thể không có dị thường? ”

“Này… Này… Có nghiêm trọng như thế sao?” Trương Tư Tĩnh nhỏ giọng hỏi.

“Có”

Cảnh Hạ trầm mặc không lên tiếng lui về phía sau một bước, để lại giữa phòng chính cho nam nhân đã bắt đầu lâm vào vòng tư duy lẩn quẩn này. Bởi vì động tác Cảnh Hạ thình lình xảy ra, tiểu hắc tử đang ghé trên đỉnh đầu cậu vù vù ngủ bất ngờ không kịp đề phòng đột nhiên rơi xuống đất, bởi vì cả người cực kỳ phì phiêu co dãn, hamster biến dị béo đô đô bẹp một chút bắn hai cái trên mặt đất. (sao giống trái banh tưng hồi nhỏ mị chơi vậy (⊙v⊙Mở mắt hạt đậu còn buồn ngủ, tiểu hắc tử nhu nhu đầu nhỏ bị đau, mơ mơ màng màng nâng đầu mập lên, nhìn lại hướng ngọn nguồn tạo ra tạp âm bên trong gian phòng chính – Kỳ Dương.

“Kỷ kỷ?” Oai đầu, tiểu hắc tử có chút không hiểu được rốt cuộc phát sinh chuyện gì.

Cảnh Hạ thấy thế lập tức vươn tay muốn đem kỷ kỷ nhanh chóng bắt trở về, hắn thấp giọng nói: “Kỷ kỷ Đừng đi quấy rầy Kỳ Dương, cậu ta hiện tại muốn điên rồi…” Thanh âm im bặt mà ngừng.

Cảnh Hạ kinh hãi nhìn thấy kỷ kỷ trong chớp mắt liền tỉnh táo lại, thật giống như chưa từng có ngủ, tinh thần nó hung phấn mà “Vèo” một chút liền chạy lại hướng Trương Tư Tĩnh. Cảnh Hạ chưa từng thấy qua tốc độ nó lủi bay qua nhanh như vậy, thậm chí… chưa từng thấy qua mắt hí của vật nhỏ này cư nhiên có thể trợn to đến loại trình độ này

Cô gái nộn nộn hoàn toàn không nghĩ tới bỗng nhiên lại có thứ gì đánh tới hướng mình, cô sợ hãi đến độ lùi một bước, trong tay hất một cái, ngọc thạch xanh biếc kia liền từ lòng bàn tay cô rơi xuống. Cảnh Hạ lập tức duỗi tay muốn tiếp, nhưng cậu vừa mới nhấc suy nghĩ, liền nhìn thấy cục thịt đen tuyền một tay chộp ngọc thạch xanh biếc ôm vào trong ngực, thân mình nhỏ nhỏ lại rơi tự do xuống phía dưới.

Thịt hồ hồ chạm trên mặt đất, ôm đại Bảo Ngọc một nửa sắp thành của mình, kỷ kỷ lăn trên mặt đất hai vòng, sau đó lập tức đứng lên, triển lãm một động tác hạ cánh xinh đẹp.

Cảnh Hạ: “…”

“Kỷ kỷ kỷ kỷ ”

Mấy người còn lại cũng vừa kịp phản ứng, Kỳ Dương đầu tiên tức giận tận trời cúi người xuống chuẩn bị đi bắt đứa không nghe lời: “Mày cái vật nhỏ này, mau trả bảo bối của tao trở về”

Cảnh Hạ sửng sốt: “Này… Không phải chỉ là khối ngọc thạch thấp kém sao, như thế nào trở thành bảo bối của cậu?”

Kỳ Dương lại hoàn toàn không có đem lời Cảnh Hạ để trong lòng, hắn tại bên trong gian phòng nho nhỏ cùng kỷ kỷ truy đuổi qua lại, tiến hành một cuộc du hý ngươi truy ta chạy. Một đứa nhảy nhót, một đứa toàn lực chạy trốn, tiểu hắc tử lủi qua lủi lại trong phòng.

“Mau trả bảo bối lòng tao trở về Tao lấy mười khối thủy tinh loại lục phỉ thúy cực phẩm đế vương cùng mày đổi”

“Kỷ kỷ kỷ kỷ Kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ ”

Đồ ngốc Ai thèm cùng mi đổi Phi phi phi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui