Ánh mắt lạnh băng vô tình đó là như thế nào, còn có cả người đầy sát khí nữa.
Hắn thật xác định, khi nãy Cố Cửu thật sự muốn giết hắn.
Rõ ràng mấy năm trước là một cô gái dịu dàng điềm tĩnh, vì sao bây giờ lại thay đổi thành như vậy.
Mấy năm nay rốt cuộc cô đã trải qua những gì, làm cho cô biến thành dáng vẻ như bây giờ.
Cố Cửu không biết được suy nghĩ trong lòng Hoắc Tường, một mình cô căn bản là không xử lý được mặt gương này.
Nhớ tới Hoắc Tường phía sau, Cố Cửu quay đầu lại hô lên: "Hoắc Tường tới giúp tôi một chút.
"
Hoắc Tường nghe được giọng nói của Cố Cửu, nhìn cô không có một chút xíu biểu tình nào, hắn mới xua đi ý nghĩ trong đầu mình.
Lúc nãy có lẽ là hắn suy nghĩ quá nhiều, hoặc có lẽ gần đây hắn không nghỉ ngơi tốt nên bị hoa mắt.
Hoắc Tường giải thích với bản thân mình như vậy, cũng đem suy nghĩ lúc trước xua đi.
Hắn nhìn Cố Cửu một mình cố sức dời chiếc gương, đi tới giúp đỡ.
Hai người cùng làm dễ dàng hơn không ít, dễ như trở bàn tay đem chiếc gương dời đi.
Mặt gương này thật sự hoạt động, còn có thể dời đi.
Cố Cửu cùng Hoắc Tường sau khi đem gương dời đi, hai người đồng thời thấy được lối vào bí mật.
Hoắc Tường nhìn một màn trước mắt, chau mày.
Mà khuôn mặt Cố Cửu lại mang theo ý cười, lối vào nhà kho bí mật thật sự ở đây.
Bên trong một mảng đen nhánh, Cố Cửu móc điện thoại ra mở đèn pin lên, liền đi vào bên trong.
Hoắc Tường thấy một mình Cố Cửu đi vào trong chỗ tối, vội vàng giữ chặt cổ tay cô lại.
Cố Cửu cúi đầu nhìn hành động lôi kéo của Hoắc Tường, hai mắt hiện lên tia mất kiên nhẫn.
Cô không có thói quen tiếp xúc thân mật với người khác.
Cố Cửu không vui nhẫn nại, thấp giọng nói: "Hoắc Tường, ngươi buôi tay".
Hoắc Tường cũng không có nghe ra, giọng nói của Cố Cửu màn theo tia nén nhịn không vui.
Hắn đồng dạng ánh mắt chăm chú nhìn Cố Cửu, cả người tràn ngập uy nghiêm, "Cố Cửu, cậu nói cho tôi biết nơi này là chỗ nào? Cậu đến tốt cùng là muốn làm cái gì?".
Mắt thấy Hoắc Tường còn chưa buông tay, Cố Cửu dùng sức tránh thoát tay của hắn.
Cảm nhận được biến hóa của Hoắc Tường, Cố Cửu cũng không giải thích nhiều, tiếp tục đi vào lối đi bí mật.
Để lại một câu cho Hoắc Tường.
"Muốn biết thì đi cùng tôi".
Hoắc Tường bước nhanh đuổi kịp bước chân của Cố Cửu, hai người đi được một lát, liền thấy được cảnh vật chung quanh.
Xung quanh đều là thùng đựng hàng, còn có rương gỗ đang mở, bên trong đều là súng ống.
Hoắc Tường liếc mắt nhìn một cái kho hàng to như vậy, chân đột nhiên có chút nhũn ra.
Nhiều vũ khí như vậy, đủ phán tử hình rất nhiều lần.
Cố Cửu lại từng bước một đi vào bên trong, cô còn phát hiện được mấy chiếc Hãn Mã cải trang.
Hãn Mã ở mạt thế chính là chiếc xe hạng nhất.
Tang thi muốn hủy hoại cũng không dễ dàng.
Cố Cửu bất chấp việc có mặt Hoắc Tường ở đây, cô trực tiếp đem mấy chiếc xe Hãn Mã kia thu vào không gian.
Tại thời điểm Hoắc Tường theo vào, cô đã chuẩn bị tốt việc bại lộ không gian.
Tuy cô không tìm hiểu kỹ càng về Hoắc Tường, nhưng cũng biết nhân phẩm của hắn không có vấn đề.
Cố Cửu cứ như vậy vừa đi vừa đem vũ khí chung quanh toàn bộ thu vào không gian.
Vũ khí nơi này vậy mà lại là loại tiên tiến nhất.
Những người kinh thành lúc trước, màn theo người đi căn cứ kinh thành, những món vũ khí này lại tiện nghi cho những người đó.
Hiện giờ cô ra tay trước, vậy sẻ không đến lượt những người đó.
Hoắc tường đứng phía sau Cố Cửu, nhìn một màn quỷ dị của cô, tròng mắt muốn rớt ra ngoài.
Đồ vật chung quanh, tất cả ngay lúc cô vung tay lên liền biến mất.
Này quả thật không khoa học, cùng với buổi sáng hôm nay hắn giết chết người kia giống nhau.
.