Trong khoảng thời gian cô từ chức, cha mẹ cùng em gái, còn có Dương Tử Hoa đã sớm biết được.
Mấy ngày hôm trước thời điểm cô ở thành phố kế bên thu thập vật tư, liền nhận được điện thoại của họ.
Những chuyện xảy ra kiếp trước, còn hiện rõ trước mắt.
Cô cũng không có nhận điện thoại của họ, bởi vì cô không biết phải đối mặt với bọn họ như thế nào.
Cô sợ mình nhịn không được sẻ ra tay giết chết bọn họ.
Cha là cha đẻ của cô, chính là mẹ lại không phải là mẹ đẻ.
Ngay cả em gái cũng chỉ là em gái cùng cha khác mẹ.
Đối với tra nam Dương Tử Hoa, cô càng không có hứng thú muốn cùng với hắn ta có bất kỳ liên quan gì nữa.
Những người này đều làm cô cảm thấy ghê tởm.
Đối với cái gia đình kia, kiếp trước cô rất muốn hòa nhập với mọi người.
Cho nên việc mẹ ghẻ ghẻ lạnh, cô luôn cho rằng là do bản thân cô làm chưa tốt.
Cho nên cô nổ lực rất nhiều, làm cho bản thân mình ưu tú hơn một chút, lại ưu tú hơn nữa.
Kết quả cô nhận được lại là cái gì.
Vậy mà cô không phải là con gái ruột của bà ta.
Cha đẻ đối với cô tuy rằng không có đánh chửi, nhưng rất thờ ơ.
Em gái cô cũng luôn biết thân phận đáng xấu hổ của mình.
Cố Cửu hiện giờ nghỉ đén, kiếp trước cô đúng là một trò cười.
Cô tồn tại chình là vì nuôi sống những người đó.
Chết cũng là vì cô đã không còn giá trị lợi dụng đối với họ.
Cô như vậy sao có thể không trở thành một trò cười đâu.
Đi ở trên đường lớn, Cố Cửu nhớ tới những chuyện xảy ra ở kiếp trước, trong lòng không còn hận ý như lúc ban đầu.
Bởi vì vào lúc này, cô phát hiện cô cũng có sai.
Rốt cuộc những việc làm ở kiếp trước, cũng không có bất kỳ bắt ép cô phải làm.
Chính là kẻ muốn cho người muốn nhận.
Là do cô quá để ý đến tình thân, cho nên luôn một mực nhẫn nhịn, cho bọn họ cơ hội.
Người Cố gia có sai, Dương Tử Hoa có sai, mà cô cũng có sai.
Cô sai là sai ở chỗ cô quá mềm lòng, sai ở chỗ quá để ý tới những như tình giả ý đó.
Có lẽ cô trọng sinh, chính là do ông trời muốn cô vì chình mình sống một lần.
Hiện giờ cô sẽ không đem những chuyện coi trọng ở kiếp trước để ở trong lòng.
Người Cố gia cô cũng không muốn quản.
Kiếp trước dù soa cũng là kiếp trước, một đời này cô sẽ không chủ động đi báo thù, sẽ không tìm tới Cố gia gây phiền toái, cũng sẽ khồng cùng Dương Tử Hoa có bất kỳ liên quan gì.
Bất quá tiền đề là những người đó không chủ động tới trêu chọc cô.
* * *
Bất tri bất giác, Cố Cửu đã đi bộ nữa giờ, cảm giác được gió mang theo hơi lạnh thổi qua.
Cố Cửu nhìn lại thời gian.
Nguyên lai đã trễ như vậy rồi.
Cô đi đến bên đường lớn, muốn bắt xe về nhà.
Nhưng vào đúng lúc này, một bóng đen, lướt qua bên cạnh cô.
Cố Cửu cảm giác được bóng đen kia tới gần mình, bày ra tư thế phòng ngự, thuận tiện lấy một khẩu súng từ không gian.
Lúc nào bản thân cũng trong trạng thái cảnh giác là do cô luyện được trong thời gian ở mạt thế.
Bóng đen kia lướt qua người Cố Cửu, chạy về một hướng khác.
Mà Cố Cửu đại khái cũng thấy rõ hình dạng của bóng đen kia.
Hình như là một con "chó lớn".
Con "chó lớn" kia sau khi lướt qua cô, giống như còn quay đầu lại nhìn cô một cái.
Cố Cửu thấy chính mình sợ bóng sợ gió một hồi, cô liền đem cất khẩu súng trong tay.
Nhưng ngay thời điểm cô chuẩn bị đem súng thu lại, từ xa một đoàn người đang chạy tới.
"Mau.
.
ở ngay phía trước.
.
".
"Lần này nhất định phải tìm được 12981, tiến sĩ đã nói nó là vật thí nghiệm thành công nhất của hắn, tìm được nó, chúng ta đều sẻ được tự do".
"Là!".
"Là!".
Cố Cửu nghe thấy thanh âm ngày càng gần, có chút mê mang.
Nhưng cũng không có để ý tới.
Thời thế bây giờ rất loạn, chỉ là do kiếp trước Lưu Diễm bảo hộ cô quá tốt, làm cô không có tiếp xúc nhiều với những thứ đen tối bên ngoài.
Sau khi mạt thế bùng nổ, cô mới chạm rãi hiểu hết những thứ, con người đen tối đó.
.