Đúng như dự đoán của Nhiên Kỳ trong kho lành còn trữ rất nhiều thịt tươi, nước, trái cây....đủ loại lương thực.
Vu Nhiên Kỳ thuận lợi thu hết chúng vào không gian, Giai Kỳ vô tình nhìn thấy liền kè sát Nhiên Kỳ rặn hỏi
"Cậu làm sao cất được đống lương thực này vào cái balo nhỏ như thế được, khai mau cậu giấu bọn này vụ gì rồi?"
Cả đám kia liền đi tới hóng chuyện, thấy không thể giấu được dù gì nói ra cho họ biết cậu cũng không bị gì? Nhiên Kỳ ánh mắt tự tin từ đánh lòng, một lòng tin vững mạnh rằng họ sẽ không bao giờ hại bản thân.
bèn nhẹ giọng nói ra hết.
"Tớ có không gian dị năng giả, không gian này rất hiếm và có út người sở hữu được.
Chỉ là không gian của tớ có chút đặc biệt nên tớ sợ mọi người sẽ sốc chết nên mới giấu"
"Cậu nghĩ sau khi thấy cả đống xác sống đi đầy đường, có cơ hội liền muốn ăn tươi nuốt sống con người kia không sốc chắc.
Dăm ba mấy cái dị năng của cậu bọn này sẽ từ từ sốc sau"
Vu Nhiên Kỳ đỡ trán trước câu nói của nhỏ bạm thân, cậu thu hết đống đồ còn lại vào không gian.
Kêu Á Hiên, Như Yến, Văn Phong, Tử Khiết và Giai Kỳ nắm lấy tay nhau, một tích tắc sau trước mắt họ là một ngôi nhà nằm trễn trệ trên một thân cây đào to lớn.
Giai Kỳ không kìm lòng nổi mà oà lên thích thú.
Ngôn Tình Hài
"Đẹp quá! Đây là tiên cảnh trong truyện a~"
"Bên kia có rau, gia súc kìa"-Văn Phong
"Bên này có suối"-Tử Khiết
"Vu Thần"-Như Yến
"...."-Á Hiên
Bạch Vu Thần từ nhà gỗ chạy về phía họ, đôi tay nhỏ giở ra muốn Nhiên Kỳ và Á Hiên bế bé lên.
Chưa kịp để Nhiên Kỳ khom người xuống thì Á Hiên đã nhanh nhẹn ôm bé lên.
Nhiên Kỳ dẫn mọi người đi dạo xung quanh
"Thì ra từ lúc Vu Thần sinh ra không thấy em ấy đâu, thì ra là được Nhiên Kỳ đưa vào không gian"-Giai Kỳ
"Thì ra cái nước mà cậu cho bọn tôi uống là nước thần nha, nó gột rửa tâm hồn và gia tăng sức mạnh, tiêu trừ mệt mỏi.
Quả là thần kỳ"-Tử Khiết
"Cũng không có gì to tát đâu, mà khối tinh thạch cấp 3, của con tang thi tốt độ kia bị không gian lấy mất rồi"-Nhiên Kỳ
"Lần sau sẽ tìm lại"-Á Hiên
"Chí phải, mà ở đây hơi lâu rồi, chân tay ngứa ngáy quá đi mất"-Văn Phong
Nhiên Kỳ gật đầu như đồng ý, mở mắt một cái thì đã ra bên ngoài.
Bọn họ bây giờ không còn ở trong kho lạnh nữa mà đang ở giữa trung tâm của tầng 1, Vu Thần cũng theo bọn họ ra ngoài.
Nhiên Kỳ năn nỉ bé con của mình vào trong nhưng chỉ nhận lại toàn sự cự tuyệt của bé
"Vu Thần à, con vào trong không gian đi mà.
Ngoài này nguy hiểm lắm"
"Hông....hông muốn....con muốn ở cùng với baba và papa cơ"
Á Hiên nhẹ xoa đầu bé, Nhiên Kỳ cảm thán cái tên nhóc con cứng đầu này.
Ra đến bên ngoài tang thi từ đâu bất ngờ ập tới, Tử Khiết chửi thề khiến bọn họ bất lực
"Con mịa chúng mày sao linh thế, lúc nào không tới tới ngay lúc này, đ**m* chúng mày.
Gia gia ta đang ngứa tay nào nhào vô"
Chưa ngầu được 5 giây người đầu tiên lùi về sau là Tử Khiết, Nhiên Kỳ cười nhạt.
Lùi xuống lấy lại bình tĩnh một hồi, Vu Nhiên Kỳ lôi ra một cái ghế dạng đeo lưng cho bé con của mình.
Vu Thần ngoan ngoãn ngồi yên trên lưng của Á Hiên, Á Hiên cũng nhanh chóng lao vào đám tang thi cùng với bọn họ.
Dao cứ thế xoẹt nhanh qua đám tang thi đói khát kia, hàm răng của chúng cứ há ra, mùi hôi thối phả vào mặt khiến họ không khỏi chán ghét đến cùng cực..