Từ trong khẩu súng bắn ra một loại thiết bị, dâm sâu vào trong thớ thịt, xuyên qua da, để lại một lỗ máu nhỏ bằng hạt gạo.
Thứ này đã được viện nghiên cứu và thế giới ngầm kiểm định và cho vào sử dụng một thời gian gần đây, vùng cổ là nơi có nhiều dây thần kinh nhất, thông thường người ta sẽ không chọn vùng này nhưng họ vẫn nghiên cứu và chỉ ra vùng có thể được phép gắn vào cổ tùy từng trường hợp.
"A!!" Thời Mộng hét lên, bàn tay theo phản xạ muốn giơ tay che vết thương ở cổ.
Nhưng ngay lập tức Hoắc Hành đã vứt súng đi, giữ lấy bàn tay đó.
Thậm chí anh còn giữ hai tay cô bằng một tay, tay còn lại từ trong túi quần lấy ra miếng dán vết thương.
Nhẹ nhàng dán lên cổ cô, lúc rời đi còn nhẹ nhàng vuốt ve qua miếng dán, ở đấy có thứ sẽ trói buộc cô với anh.
Tại sao anh lại không nghĩ đến việc này sớm hơn?
Để cả đời cô không thể thoát khỏi tay anh.
Tác giả: Ngoài đời gặp trường hợp này chị em chạy gấp nhé :)
"Anh!!" Thời Mộng bực bội giơ tay muốn tát ai kia nhưng lại ngập ngừng thả tay xuống, rốt cuộc cô vẫn không nỡ xuống tay.
Đôi mắt Hoắc Hành ánh lên ý cười, nhưng hành động tiếp theo của anh lại khiến Thời Mộng không đỡ kip.
Hoắc Hành không chút do dự lôi ở đâu ra viên thuốc nhét vào trong miệng cô.
Thời Mộng chưa kịp đinh hình viên thuốc đã tan ngay khi vào trong miệng.
"Anh cho tôi nuốt cái gì vậy?" Thời Mộng nối cán hét lên, tên này tưởng cô dễ bắt nạt chắc?
"Ah! Cái gì.
.
ưm" Bỗng chốc trong cơ thể cô nổi lên cỗ xung nhiệt, vùng thân dưới trở nên tê dại bắt đầu chảy ra nhiều dâm thủy chảy dọc mép đùi.
Bầu ngực cũng trở nên căng trướng như sắp phát nổ, đầu nhũ hoa cũng sưng tấy lên nhô rõ khỏi lấp váy ngủ.
Đầu óc Thời Mộng trống rỗng không còn quan tâm nghĩ ngợi đến vấn đề khác ; Anh mất cô mông lung mờ mịt mong cầu ai đó thoả mãn cơn khát trong cơ thể cô.
Thứ Hoắc Hành cho Thời Mộng nuốt là sản phẩm mới nhất ở chợ đen tam giác vàng.