"Ọp ọp! Ư.
.
ưm" Từng cú thúc mang theo tiếng ọp ọp vang trên trong không gian kín.
Nước bọt Thời Mộng tiết ra chảy ướt sũng thân gậy, thậm chí làm ướt nhẹp cả bộ lông rậm rạp ở thân gây.
Hoắc Hành không hề thương tiếc mà ra sức ra vào trong miệng Thời Mộng, anh thấp giọng rên rỉ hưởng thụ sự chặt cùng ấm áp mà miệng cô đem lại.
Thỉnh thoảng răng Thời Mộng không để ý mà cạ vào quy đầu khiến anh vừa đau vừa sướng không thể tả được.
Thời Mộng trợn trắng mắt mặc Hoắc Hành giư lấy đầu mình đưa đẩy nuốt côn thịt.
Cô thấy bản thân mình là con búp bê tình dục mặc Hoắc Hành tàn phá.
Cổ họng Thời Mộng bị đâm chọc đến sưng đỏ lên, nếu là bình thường cô sẽ có cảm giác đau đớn mà vùng vẫy nhưng dưới tác dụng của thuốc, thứ cô cảm thấy chỉ còn lại khoái cảm.
Hoắc Hành đâm ra đút vào liên tục cho đến khi cảm giác mình sắp bắn, anh rút côn thịt ra, tay vuốt ve lên xuống côn thịt đang ướt sũng lấp lánh nước bọt của cô.
Bắn từng đợt tinh dịch lên mặt cô cho đến giọt cuối cùng.
Hoắc Hành thở dồn dập, ánh u tối nhìn cảnh tượng người con gái của anh đắm mình trong tinh dịch, côn thịt phấn khích ngấc đầu lên lần nữa.
Anh đưa tay ra quết tinh dịch trên mặt Thời Mộng, nhét ngón tay vào trong miệng cô, hai ngón tay mang vui vị tinh dịch trêu đùa đầu lưỡi cô.
Đôi môi sưng đỏ, ánh mắt tan rã, nhu thuận quỳ xuống khẩu giao cho anh.
Hoắc Hành yêu chết dáng vẻ cô lúc này.
Anh bế thốc cô từ dưới đất lên, thời gian quỳ lâu khiến đầu gối cô đỏ ửng một mảng.
Vết đỏ ửng rõ ràng làm nổ bật trên làn da trắng nõn như sữa.
Hoắc Hành đặt cô lên giường, cô lập tức vặn vẹo thân thể, cọ sát hạ thân mình vào đầu gối anh, hi vọng ma sát làm giảm đi cơn ngứa ngáy.
Nhưng tất cả đều vô dụng, càng ma sát cô càng ngứa thêm.
"Ah~!! Cho em mau lên~ a.
.
ưm.
.
côn thịt~! Em cần côn thịt cắm vào~!!" Thời Mộng vừa rên rỉ hét lên vừa khóc cầu xin người đang đè mình dưới thân.
"Anh yêu chết em, bé đĩ dâm đáng" Hoắc Hành gằn giọng nói, côn thị t không chầng chờ mà cắm mạnh vào sâu bên trong cô.