Buổi sáng vừa mới tỉnh dậy, cô chưa kịp vệ sinh cá nhân mà anh ta đã nhào qua kích thích, cô có cảm giác mình muốn tiểu ra đến nơi rồi.
Không được, dù cho kiếp trước đã vô số lần anh thấy nhưng kiếp này thì chưa, mặt cô không đủ dày để mất khống chế tiểu trước mặt anh.
Vách thịt bên trong tiểu huyệt thắt chặt lại, từng thớ thịt mềm ẩm ướt bao chặt lấy ngón tay đang lộng hành bên trong.
"Không, xin anh! aa! thả tôi ra.
.
ah! tôi muốn đi tiểu!! Thả ra!!"
Thời Mộng thấp giọng cầu xin, ngón tay cứ nhắm thẳng vào điểm G khiến cô vừa nói vừa rên rỉ không ra câu.
"Ồ"
Người đàn ông nghe thấy vậy thì dừng ngón tay lại, nhưng không rút ra mà cảm thụ sự mềm mại ẩm ướt mà bên trong đem lại.
Ngay khi Thời Mộng cho rằng Hoắc Hành sẽ thả cô ra thì những ngón tay lại đâm sâu chạm đến cửa tử cung, ngón cái ấn vào âm vật.
"Á!!" Kích thích bất ngờ khiến Thời Mộng trợn to mắt ưỡn hông hét lên.
Trong nháy mắt cô cao trào, khoái cảm bất ngờ khiến cô mất khống chế, dòng nước tiểu vàng từ niệu đạo bắn ra vòng cung xuống sàn nhà nhưng bàn tay kia vẫn không dừng lại mà đâm vào điểm G kéo dài cơn cao trào của cô.
Ánh mắt Thời Mộng thẫn thờ, hoàn toàn đánh mất lý trí trong dục vọng.
Người xụi lơ nằm trên tấm đệm, thân thể trắng muốt đang run rẩy chưa dứt khỏi cao trào.
Hoắc Hành nhìn cô hiện giờ không khác gì con búp bê bị anh chơi nát.
Cảnh tượng này khiến anh nứt mắt, gầm một tiếng đem toàn bộ quần áo trên cơ thể thoát ra.
Từng đương nét mang đầy sự hoang dã nam tính, từng thớ cơ trên làn da màu đồng mật rám nắng.
Bên trên tấm lưng dài rộng là những vết sẹo do đạn và dao đâm.
Từng gịot mồ hôi chảy dọc theo cơ bụng 8 múi chảy xuống đám lông rậm rạp.
Hướng ánh mắt xuống dưới là côn thịt đang sưng tấy thẳng tắp,thỉnh thoảng giật nảy lên, trên đỉnh đầu mã mắt nhỏ ra giọt tinh dịch do kích thích cùng hưng phấn.
Từng đường gân nổi lên như một con cự long chỉ chờ được công chúa của mình vuốt ve.
"Hah.
.
a.
.
đừng.
.
không vừa đâu! sẽ rách mất" một lần nữa gặp lại thứ chết tiệt kia, khiến Thời Mộng đâm ra sợ hãi.