Mạt Thế Xâm Nhập

Sáng sớm, Phó Sử Ngọ bị một tiếng ré bén nhọn làm bừng tỉnh.

Vốn y cũng không được ngon giấc do hôm sau có nhiệm vụ hiệp phòng, Phó Sử Ngọ lập tức nhảy dựng lên.

“Tình huống nào!” Miêu Gia thậm chí cả đêm không ngủ, đầu óc đang mơ mơ màng màng vẻ mặt ấm ức loạng choạng chạy ra.

Phó Sử Ngọ tinh thần căng thẳng cào cào tóc, vội vã từ trên lầu chạy xuống.

Trong phòng khách lầu một, Đường Húc Hải đã chờ y ở đó. Thấy hắn ở, cảm xúc khẩn trương  của Phó Sử Ngọ bất giác cũng nhạt đi rất nhiều.

“Xảy ra chuyện gì?” Phó Sử Ngọ hỏi.

“Cảnh báo chiến tranh.” Đường Húc Hải không để ý lắm khoát tay, hai chân hắn tiêu sái vắt lên bàn trà, nói với những người đang lục tục ra tới: “Chẳng qua là sóng công kích đầu tiên, cách thời gian đơn thông báo yêu cầu chúng ta đến vẫn còn sớm, không cần gấp.”

Đường Húc Hải nói không cần gấp thì thật sự tuyệt không sốt ruột. Vẻ mặt hắn trấn tĩnh, khí định nhàn nhã ngồi đó bảo mọi người đi ăn cơm rửa mặt đi.

Có liên quan đến mặt hành động quân sự, trong ba người đều do hắn phụ trách, Phó Sử Ngọ và Ôn Triệu Minh mặc dù trong lòng nghi hoặc, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đi rửa mặt sau đó ăn điểm tâm.

Thế nhưng, bởi vì Đường Húc Hải bình tĩnh lạnh nhạt, khiến những người chưa trải qua trường hợp lớn thế này đều bình tĩnh lại.

Đường Húc Hải không biết thức dậy lúc mấy giờ, ngồi chờ bọn Phó Sử Ngọ ăn xong mới rời khỏi nhà ăn, Miêu Gia đang ôm cái lap hình như đang nói gì đó với hắn.

“Anh biết, hôm nay chú làm người lưu thủ, chờ tại số đình viện 7. Làm nhân viên tình báo, cái phải làm thì làm đi, chuyện còn lại là của tụi anh.” Đường Húc Hải vỗ vỗ đầu Miêu Gia, nhìn quầng thâm dưới mắt cậu, bảo.

“Thật sự không cần em đi với các anh à?” Miêu Gia bất an hỏi: “Nếu có em, còn có thể giúp các anh đúng lúc chú ý hướng đi của alien.”

“Không cần, giám thị tình hình ở hiện trường, vẫn là giao cho Sử Ngọ đi.” Đường Húc Hải nói xong đứng lên, bảo vài người khác: “Chuẩn bị tốt chúng ta liền xuất phát.”

Phó Sử Ngọ hô hắn một tiếng: “Anh không ăn hả?”

Đường Húc Hải xoay thân đi nhanh ra ngoài, nói: “Tôi đã ăn rồi.”

Mọi người để lại Miêu Gia một mình chờ ở đình viện, cùng chen chúc lên chiếc xe tải nhỏ, hoàn cảnh eo hẹp tuy làm mọi người khó chịu, nhưng vào lúc chưa rõ tương lai thế này vẫn cùng hành động sẽ tương đối có lợi hơn.

Thông báo đêm qua, trừ thời gian địa điểm ra, cả từng chặng thoát hiểm trên tường thành hiệp phòng cũng biểu thị, ngoài ra còn có bản đồ lộ tuyến tỉ mỉ chi tiết.

Miêu Gia cả đêm không ngủ, khổ khổ cực cực sưu tầm tình báo có thể dùng được trên diễn đàn tiêu điểm, cậu không chỉ tìm thấy tình huống hiệp phòng của binh đoàn nghiệp đoàn trước đó. Thậm chí còn tìm ra rất nhiều video cực kì quý hiếm, không được công khai, chỉ trữ trong vệ tinh quân sự.

“Đến lúc đó, Lưu Bội Kỳ Vương Đan Hollande gia nhập vào quân hiệp phòng trên tường thành, sẽ có người an bài các anh làm thế nào. Căn cứ tin tức Miêu Gia tìm được, việc của biến dị giả đều là truyền tin hay vận chuyển đạn dược thôi.” Đường Húc Hải nói, “Tôi Sử Ngọ lão Ôn cùng Chân Tử, bốn chúng tôi đều thuộc loại hình chiến đấu, bởi vì cấp bậc dị năng cao, nói không chừng sẽ được an bài vào tuyến đầu đi giết alien.”

“Tôi không đủ đạn làm sao?” Phó Sử Ngọ sờ sờ cây súng vắt bên hông, hai thanh súng này là thu hoạch được lúc giết chết Sử Chính tiêu diệt bang dã lang, bởi vì Sử Chính dùng đại lượng hỏa dược để chế bom, nên cuối cùng Phó Sử Ngọ cũng không tìm được nhiều đạn để dùng.

“Đừng lo, đến lúc đó tìm quan quân hậu cần để lãnh.” Đường Húc Hải liếc nhìn y, nói: “Tin tôi đi, thấy được kỹ thuật bắn súng của cậu, họ không cần cậu đi tìm, sẽ tự mình đem hỏa lực đạn dược đến cho cậu thôi.”

Phái thành là thành thị cách quân khu tỉnh H gần nhất, vị trí địa lý nơi này hiểm yếu, gần với vịnh cảng, là nơi xung yếu trong chiến lược quan trọng của Hoa Hạ.

Cho nên quốc gia đã sớm bố trí nhà xưởng phi thường toàn diện ở phụ cận. Bình thường chỉ tiến hành sản xuất như thường, chờ chiến tranh bùng nổ, những nhà xưởng này sẽ nhanh chóng biến thành xưởng công nghiệp quân sự, cuồn cuộn không ngừng vận chuyển đạn dược cho quân đội. Sau khi mạt thế bắt đầu, quân khu tỉnh H liền toàn diện tiếp quản Phái thành, tu kiến căn cứ sinh tồn chắc chắn bền vững.

Tuy rằng hiện tại không có tài lực quốc gia chống đỡ, nhưng quân đội vẫn có thể dựa vào lực lượng của chín mình phòng thủ vững loạt nhà xưởng đồng bộ này. Hỏa lực đạn dược, họ không thiếu.

Lúc Đường Húc Hải một chuyến bảy người đuổi tới, người ở hiện trường đã đông nghẹt, lại trong vội có trật tự, cũng không cho phép xe tải nhỏ tới gần, họ đành đậu ở xa xa, đi bộ qua đó.

Chờ thông báo tên binh đoàn, liền có quan quân chuyên phụ trách quản lý đến nhận lãnh họ.

Quan quân kia vội vàng đi đến nói: “Các anh đều đi theo tôi!”

Họ căn bản chưa kịp mở miệng, quan quân kia đã đi xa mấy mét, chỉ có thể theo sát phía sau.

“Nghe! Tôi chỉ nói một lần!” Giọng điệu quan quân nọ dồn dập quát: “Binh đoàn Long Cốt các anh phụ trách phòng thủ khu F22, dị năng giả đi tìm thượng úy Trâu báo danh, biến dị giả tập hợp ở điểm cung ứng hỏa lực phía dưới tường thành. Hiểu chưa?!”

“Hiểu!”

Bởi vì thần thái giọng điệu của ông ta, bọn Phó Sử Ngọ không tự chủ được bắt đầu thấy khẩn trương lên.

Mày Đường Húc Hải nhíu lại chút, lại không nói gì đi nhanh theo sau bọn họ, chờ dẫn họ đến nơi, quan quân kia nói: “Từ cầu thang này đi lên chính là khu 20-25, các anh tự leo lên tìm. Đừng tìm lộn khu vực, bằng không cuối cùng điểm số công tín kết toán không rõ, cũng đừng trách tôi không nói trước cho các anh biết.”

Qua lại bên người đều là binh lính đi lại vội vàng, không khí vô cùng khẩn trương.

Đường Húc Hải mở miệng nói: “Vâng, đừng lo, có tôi ở đây các anh sẽ không xảy ra chuyện tìm lộn khu đâu.”

Khóe miệng Phó Sử Ngọ rút một chút, cái này coi như kể chuyện cười không?

Đường Húc Hải nói với 2 biến dị giả và Lưu Bội Kỳ: “Các anh trừ cung ứng hoả lực, hôm nay nhiệm vụ chủ yếu là lao động thể lực, hẳn không làm khó được các anh.”

Vương Đan, Hollande vẻ mặt căng cứng, Lưu Bội Kỳ khẩn trương nuốt nước miếng. Đường Húc Hải giữ giọng thoải mái cổ động mấy câu, ba người liền xoay người đi tìm điểm cung ứng hỏa lực.

Phó Sử Ngọ ngẩng đầu nhìn tường thành thật lớn cao tới mười thước bên người, nơi đó có một loạt cầu thang, thông hướng phía trên tường thành.

Trên mặt cầu thang viết một chữ cái tiếng Anh “F” to đùng, phía dưới còn có một hàng số “20-25”.

“Đừng nghĩ quá nhiều, làm như chúng ta bình thường hay làm, alien cấp ba không có gì đáng sợ, chỉ có tốc độ nhanh hơn một ít thôi.” Đường Húc Hải thấp giọng nói, “Có năng lực trinh thám của Sử Ngọ, có thể dự phòng trước mà.”

“Ừ.” Phó Sử Ngọ hít sâu một hơi, gật gật đầu.

Đường Húc Hải nhìn trái nhìn phải, bảo: “Hai người các anh lúc chú ý an toàn bản thân nhớ tận lực giết alien cấp 2, tôi hôm qua có xem tư liệu, cuộc chiến ban đầu alien cấp ba sẽ không xuất hiện. Đại khái đang chỉ huy phía sau. Sử Ngọ, nếu cậu phát hiện alien cấp ba liền nói cho tôi biết, tôi tìm cách xử lý nó.”

Phó Sử Ngọ nghĩ nghĩ hỏi: “Alien cấp 3 sẽ không chỉ có một con chứ?”

“Một quần lạc chỉ có một, nhưng triều alien công thành là từ mấy quần lạc hợp lại.” Đường Húc Hải nhỏ giọng nói.

Những người khác kinh sợ thở dốc, chuyện này hiện đang là cơ mật không ai biết, cũng không rõ Miêu Gia kiếm ra từ chỗ nào.

Đường Húc Hải cẩn thận dặn dò mấy câu xong, đoàn người bò lên đỉnh thành.

Chờ lên đến trên, tiếng súng tiếng pháo đinh tai nhức óc bỗng xé rách màng tai họ.

Kết cấu phía trên tường thành không phải đơn giản, mà có một đoạn tường thấp, đoạn tường này lùn hơn phía sau hai thước, xạ thủ súng máy đứng trên tường cao, một khi alien tiến hóa dùng lực nhảy cao siêu bật lên tường thấp, cũng không đến mức trực tiếp đụng đến những chiến sĩ này, dị năng giả chủ yếu phòng thủ phía trên lùn thấp, họ phụ trách giết chết lũ alien nhảy lên.

Đường Húc Hải đi dọc theo tường thành, rất nhanh liền tới khu 22, tìm được thượng úy Trâu.

“Anh chính là đội trưởng đi? Sao chỉ có bốn người các anh?” Thượng úy Trâu cau mày, ấn đường khắc sâu một chữ xuyên. 川

Tay Phó Sử Ngọ lặng yên siết thành quyền, mặt không đổi sắc nói: “Đoàn chúng tôi tổng cộng 8 người, trong đó năm dị năng giả, hai biến dị giả, còn có một người bình thường. Trừ mộc hệ ra, tất cả dị năng giả đều ở đây.”

Mày Thượng úy Trâu run lên, hình như đang cực lực nhẫn nại gì đó, ông đanh mặt nói: “Nếu vậy, bốn người các anh liền phụ trách phòng thủ tường thấp khu 22.”

Phó Sử Ngọ trong lòng không rõ lí do, nhưng vẫn hàn khí sâm sâm nói: “Tuyệt không bỏ qua một alien nào!”

Ấn đường Thượng úy Trâu giãn ra một chút, ông thở hắt ra, gật gật đầu.

Chờ bốn người xuống đến chỗ tường thấp, mơ hồ còn có thể cảm nhận được ánh mắt phức tạp của thượng úy Trâu kia.

“Xảy ra chuyện gì?” Phó Sử Ngọ không hiểu, “Thượng úy này hình như rất bất mãn?”

“Không biết, có lẽ có nguyên nhân nào đó chúng ta không biết.” Ôn Triệu Minh quay đầu nhìn bên trên thật sâu: “Quân đội cũng không bình yên.”

Đường Húc Hải sắc mặt âm trầm như có thể vắt ra nước: “Quân đội cũng có phân chia phe phái, đại khái là bị cuốn vào. Đừng cho tôi biết có âm mưu gì kéo đến người chúng ta, bằng không nhất định làm hắn hối hận!”

Sự thật quả như Đường Húc Hải nói, bọn họ không cẩn thận đã bị kéo vào cuộc chiến phe phái. Bất kể thời điểm nào, con người luôn không tránh được tranh quyền đoạt lợi.

Đoạn tường F22 này vốn tương đối nghiêng, nhưng liền tính nghiêng đến mấy, mỗi đoạn cũng có khoảng cách 20 m, bốn người phụ trách alien trên tường thấp, nếu không là bọn Phó Sử Ngọ, rất có thể sẽ xuất hiện thương vong.

Alien cấp 1 đã chứng minh rõ cớ sao chúng được gọi là chốt thí, từng nhóm từng nhóm alien đánh sâu vào tường thành, chúng hung hãn không sợ chết, cứ việc xạ thủ súng máy trên tường cao không ngừng bắn, vẫn sẽ có alien xuyên qua lưới lửa nhảy vào lớp tường phía dưới.

Trên tường thành cao ngất không có cái gì bám vào, vách tường trống trơn nhìn như không có cách nào để chúng bò lên, lũ alien lại xếp chồng lên nhau, từng chồng từng chồng hình thành cây thang hướng lên trên.

Bốn người Phó Sử Ngọ lúc đầu đứng ở bên trên không có gì làm lập tức chấn động, Ôn Triệu Minh động thủ đầu tiên, ngọn lửa phun ra, đốt lũ alien rú thảm thiết ngã xuống.

Phó Sử Ngọ cũng lấy súng lục ra, y không bắn con alien trên cùng, ngược lại bắt đầu bắn từ dưới chót, từng súng  chuẩn xác bắn chết hoặc tàn phế con dưới cùng, như vậy cái thang alien chồng lên nhau sẽ đứt ngay khúc đuôi, không thể không bắt đầu xây lại.

Chân Tử học theo, cô cũng đứng một bên tập trung công kích con dưới chót.

Đường Húc Hải tối không sợ cận chiến, hắn trực tiếp biến ra đại kiếm trong tay, chém về alien sắp bò lên tới.

Cứ việc đoạn tường thành này chỉ có bốn người, nhưng cũng không xuất hiện chút sơ hở, khiến thượng úy Trâu vẫn luôn đề tâm chú ý bọn họ nhẹ nhàng thở ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui