Mất - Tĩnh Thủy Biên


Khưu Thiên ngơ ngác quay lại bộ phận Thiết kế ở tầng trên.

Cậu theo Thái Thái của bộ phận Nhân sự đi nhận đồng phục cùng thẻ cơm xong, cũng tính hỏi thăm thử nhưng Thái Thái lại ra vẻ bí ẩn, nở một nụ cười khó hiểu mà cũng chẳng nói gì với cậu.
Tăng Điều đứng ở cửa bộ phận Thiết kế, hai tay khoanh trước ngực, trông vô cùng ngông nghênh.

Anh ta quét mắt nhìn Khưu Thiên từ trên xuống dưới, hỏi: “Anh ta không đưa thẻ làm việc cho cậu hả?”
Khưu Thiên chỉ đánh đáp: “Sếp Sở bảo anh xuống lấy ạ.”
Tăng Điều bĩu môi.

Trông anh ta vừa khá bực mình vừa có vẻ rất nhức đầu.

Anh ta ra hiệu cho Khưu Thiên đi theo: “Anh ta có nói xấu gì đội chúng ta với cậu không?”
Khưu Thiên do dự một chút rồi thành thực trả lời: “Anh ấy bảo biệt hiệu của đội mình là “Đội phát triển hoa cúc” ạ.”
Tăng Điều không có vẻ gì là vui vẻ, nói: “Làm công việc thiết kế thì chỉ có ngồi suốt, không hoạt động gì, lại còn thiết kế bản vẽ.

Vậy nên để đảm bảo “hoa cúc” khỏe mạnh, chúng ta thường ngày hay tập bài tập Kegel.

Gọi tên như vậy có vấn đề gì sao?”
(Bài tập Kegel: là một bài tập nhằm vào cơ mu cụt trong cơ thể người.

Cơ mu cụt nói đơn giản thì là phần cơ chạy dọc từ xương mu tới cuối xương cụt, bình thường khi ta thít cửa sau thì là dùng tới cơ này đấy.

Bài tập Kegel thường được sử dụng ở nam giới để cải thiện chất lượng quan hệ tình dục)
Khưu Thiên im lặng.

Cậu cũng không ngờ “Đội phát triển hoa cúc” lại còn có một tầng ý nghĩa như vậy.

Có điều, lúc Tăng Điều đặt cái tên này không nghĩ tới chuyện sẽ dễ gây hiểu nhầm sao?
Tăng Điều rõ ràng chưa từng nghĩ tới chuyện đó.

Anh ta thậm chí còn khá hài lòng với cái tên này, mỗi vị trí làm việc trong phòng thiết kế thậm chí còn dán nhãn phân loại như “Số 1 – Đội phát triển hoa cúc”, “Số 2 – Đội phát triển hoa cúc”…
Đến lượt Khưu Thiên thì là “Số 8 – Đội phát triển hoa cúc”.

Không gian làm việc của cậu rất rộng rãi, ngoài dụng cụ vẽ thiết kế cùng dựng mô hình thì còn máy tiện kim loại nhỏ.

Tăng Điều bảo: “Lúc nào rảnh rỗi, cậu có thể làm mấy cái mô hình hay đồ chơi nhỏ để thư giãn.”
Khưu Thiên thầm nghĩ: Đến cả thời gian thư giãn cũng phải làm những chuyện liên quan đến công việc, tôi thật sự hạn hán lời đấy.
Đến cuối, Tăng Điều cũng không nhắc xem sẽ xử lý chuyện thẻ làm việc của cậu như nào.

Có thể nhận ra đội trưởng cũng rất trốn tránh.

Khưu Thiên dù sao cũng có thẻ tạm có thể dùng được nên lười thúc giục.
Nói đúng ra thì cậu không thuộc nhóm được tuyển qua đợt tuyển dụng tại các trường Đại học.

Vậy nên, vào giờ ăn trưa, cậu được gặp một nhóm sinh viên được tuyển đặc biệt từ chương trình tuyển dụng tại các trường, trong đó có cả sinh viên đại học W, cùng khoa mà khác chuyên ngành với cậu.
Đối phương rõ ràng nhận ra Khưu Thiên, chủ động tới chào hỏi rất nhiệt tình: “Cậu ở Đội phát triển hoa cúc à?”
“…” Khưu Thiên đến giờ vẫn chưa quen được với cái tên này, chỉ đành ậm ờ đáp một tiếng rồi chuyển chủ đề: “Còn cậu thì sao?”
Đối phương giơ thẻ làm việc của mình ra một cách đầy tự hào.

Phía trên tấm thẻ có ghi sáu chữ “Đội eo chó đực siêu mạnh”.
Khưu Thiên nghĩ mình nhìn nhầm rồi: “Eo chó đực?”
(Eo chó đực: là từ để miêu tả những người đàn ông có phần thân trên lớn, phần eo siết nhỏ, săn chắc.

Thường những người đàn ông có eo chó đực sẽ rất mạnh mẽ trong chuyện giường chiếu)
Đối phương cảm thấy kỳ lạ: “Kỹ sư Tăng không nói với cậu à? Mấy bộ phận thiết kế, R&D chúng ta quanh năm ngồi một chỗ, rất dễ mắc bệnh.

Đội mấy cậu không phải hàng ngày đều tập Kegel để phòng ngừa bệnh trĩ sao.

Đội trưởng đội tôi bị thoát vị đĩa đệm, cực lực ủng hộ việc rèn luyện thắt lưng nên đã đặt tên đội như vậy.”
Khưu Thiên nhìn cậu bạn vừa ngây thơ vừa thành thực kia, chỉ cảm thấy dân Kỹ thuật có lẽ chính là như này.

Nếu không phải cậu có Hạ Nam Quân thì có lẽ cậu cũng sẽ ngây thơ như thế.
Gần đây Hạ Nam Quân đang trong thời gian nghỉ ngơi nên rất rảnh rỗi.

Sáng hắn tạt qua phòng làm việc.

Tới trưa, trong lúc chờ người mẫu chụp hình thì nhắn tin Wechat cho Khưu Thiên, hỏi xem cậu đang làm gì.
Khưu Thiên trả lời đang chuẩn bị nghỉ trưa thì Hạ Nam Quân bèn kêu cậu chụp ảnh lại khu vực nghỉ trưa cho hắn xem.

Khưu Thiên suy nghĩ một chốc, cố ý chụp lại cả khu vực làm việc.

Quả nhiên không bao lâu sau, Hạ Nam Quân – kính hiển vi hình người – đã nhắn qua: “Đội phát triển hoa cúc?”
Hắn hỏi rất thẳng thừng: “Cái tên Tăng Điều kia là gay?”
Khưu Thiên kiên nhẫn giải thích một lượt mối quan hệ giữa việc ngồi lâu, bệnh trĩ cùng Kegel.

Có điều chuyện có phải gay hay không thì cậu cũng không dám chắc.
“Cái người tên Sở Minh có đẹp trai không?” Trọng tâm của Hạ Nam Quân luôn khác người khác một cách kỳ lạ.
Khưu Thiên trả lời: “Cũng đẹp.

Cơ bắp rất được.

Bộ vest trên người anh ấy cứ như sắp bục vậy.” Cậu còn có chút hâm mộ.

“Cũng không hiểu sao anh ấy luyện được như thế nữa.

Nếu mặc quần lót ra ngoài thì chắc hệt siêu nhân.”
Hạ Nam Quân có chút không vui, đột nhiên hỏi: “Cậu có hỏi xem anh ta có bao nhiêu múi không?”
Khưu Thiên: “?”
Cũng không hiểu Hạ Nam Quân đang tự hào vì lẽ gì: “Cậu nói với anh ta, mình 6 múi đấy!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui