Trước cổng Sở cảnh sát thành phố B, hàng người mặc cảnh phục đứng tư thế nghiêm sếp dọc hai bên đường.
Thiếu Tướng Huỳnh Minh Chính, Đại Tá Hứa Thùy Băng và Trịnh Khắc Huy đứng giữa lối đi, thỉnh thoảng đưa tay lên xem đồng hồ.
Đúng 10 phút sau, 3 chiếc xe BMW đậu ngay ngắn trước Sở cảnh sát.
“Cạch”
Cửa xe của chiếc BMW đen ở giữa mở ra, bóng dáng cao gầy mặc áo blouse trắng xuất hiện trước mắt mọi người.
Khi thấy rõ gương mặt góc cạnh sắc sảo của anh, cảnh sát có mặt tại hiện trường không khỏi choáng ngợp.
Ngoại trừ Huỳnh Minh Chính, không ai ở đây biết được danh xưng của người pháp y trẻ tuổi này nhưng ngoại hình cùng khí chất của anh ta cũng đủ khiến nhiều người ngưỡng mộ.
Anh không nghiêm khắc như những pháp y khác mà chào hỏi mọi người bằng nụ cười ôn hoà tựa gió thoảng ngày xuân.
Thiếu Tướng Huỳnh Minh Chính tiến lên trước bắt tay với anh: “Chào mừng anh đến với nước G, rất hân hạnh được hợp tác với anh.”
Chỉ nhìn thái độ thành khẩn của Thiếu Tướng thôi, cũng đủ chứng minh địa vị của đối phương trong giới không tầm thường.
Tuy có chút hiếu kỳ, nhưng những cảnh sát ở đây vẫn cố không để lộ biểu cảm ra mặt.
Daniel cong môi cười: “Thiếu Tướng khách sáo rồi, được hợp tác với các anh là vinh hạnh cho tôi mới phải!”
Đến đây, Huỳnh Minh Chính thoả mãn lòng hiếu kỳ của các đồng nghiệp: “Giới thiệu với mọi người, anh sẽ là pháp y hợp tác với chúng ta trong vụ trọng án lần này.”
Dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng khi nghe đến cái tên Daniel nhiều người phải hít thở thật sâu mới cố gắng lấy lại bình tĩnh nhất thời.
Daniel là ai chứ? Luận văn của anh gây chấn động giới y học toàn cầu năm 20 tuổi, trở thành tiến sĩ y học trẻ nhất trong lịch sử nhân loại.
21 tuổi, Daniel phá được vụ trọng án tồn đọng 10 năm, từng gây tranh cãi trên toà án thế giới với vai trò pháp y.
Thiên tài Titus chỉ là một trong số những học trò đại tài của anh.
Điều khiến nhiều người ngỡ ngàng là Daniel đã từ lâu không tham gia bất kỳ vụ án nào, nay đột nhiên nhận lời mời đến nước G phá án.
Anh gật đầu cười xem như chào hỏi.
Ngay sau đó 6 vệ sĩ trước sau bảo hộ anh tiến vào phòng họp.
Những cảnh sát theo sau chỉ biết tặc lưỡi, thầm cảm thán người với người sao lại chênh lệch đến vậy.
...
“Theo kết quả khám nghiệm, nạn nhân nữ trong vụ cháy chính xác là Trịnh Thu Hương, 23 tuổi.
Tuy nhiên, điểm khác với giám định ban đầu là thời gian tử vong và thời điểm hoả hoạn xảy ra không trùng khớp.”
Đại Tá Hứa Thùy Băng khá bất ngờ: “Ý anh là nguyên nhân tử vong không phải do hoả hoạn?”
Daniel lắc đầu: “Nạn nhân tử vong do lửa là sự thật nhưng thời điểm tử vong là trước khi xảy ra hoả hoạn tại nhà riêng.”
Nói đến đây, Huỳnh Minh Chính hiểu rõ phần nào: “Vậy nạn nhân không phải tự tử hay chết do sự cố hoả hoạn mà nói đúng hơn là bị mưu sát.
Hung thủ thiêu chết nạn nhân, sau đó cố ý gây hoả hoạn tạo hiện trường giả.”
Daniel cười tán thành: “Đúng vậy.
Nạn nhân thứ 2 giới tính nam, 30 tuổi, chưa tìm ra DNA thích hợp để xác định danh tính nạn nhân.
Theo báo cáo giám định, các bộ phận trên cơ thể của người này bị tách rời sau đó được đem thiêu đốt trong vụ hoả hoạn.
Hung khí gây án là vật sắc bén, có răng cưa, cân nặng dao động từ 6 - 9kg.
Nguyên nhân gây ra hoả hoạn là rò rỉ khí ga.”
Đại Tá Trịnh Khắc Huy thắc mắc: “Vậy anh Daniel cho rằng hung thủ là một người hay một tổ chức?”
Daniel nhướng mày: “Đại Tá thấy sao?”
Trịnh Khắc Huy thẳng thắng đưa ra phán đoán cá nhân: “ Theo tôi, hung thủ là một tổ chức đã lên kế hoạch và phân công rõ ràng.”
Daniel không phủ nhận: “Hiện trường không có dấu vết của người thứ 3 xuất hiện, cho thấy hung thủ đã có sự chuẩn bị từ trước, ít nhất từ 2 người trở lên gây án.
Tôi bước đầu xác định hung thủ có động cơ gây án, có thể nạn nhân không chỉ dừng lại ở hai người này.
Nếu không phá án nhanh chóng, đây có nguy cơ trở thành vụ gϊếŧ người hàng loạt có tổ chức.”
Huỳnh Minh Chính cau mày: “Tôi cho rằng mục tiêu hung thủ hướng đến không chỉ đơn thuần là gϊếŧ người.
Chúng như muốn khiến cảnh sát và dư luận chú ý nhưng để làm gì?”
Daniel không ngờ Huỳnh Minh Chính cũng có cùng suy nghĩ với mình: “Tại sao anh lại nói vậy?”
Thiếu Tướng híp mắt, đan tay đặt lên bàn: “Rõ ràng có nhiều cách gϊếŧ người nhưng tại sao hung thủ lại chọn cách gây án rêu rao nhất là phóng hoả? Nhìn có vẻ gây hoả hoạn chỉ để chúng ta nhầm lẫn nạn nhân tự sát, nhưng chúng gϊếŧ người không để lại dấu vết vậy điều trước đó thật sự cần thiết sao?”
Daniel không tiếc lời khen ngợi: “Thiếu Tướng thật khiến tôi mở rộng tầm mắt! Tôi có cùng suy nghĩ với anh.
Thêm vào đó, tôi sẽ xem lại báo cáo giám định vụ án diễn viên Lý Mỹ Duyên.
Nếu xác định hai vụ án do cùng hung thủ gây ra, chúng ta sẽ có bước đột phá.
Hi vọng Đại Tá Huy sẽ hợp tác.”
Trịnh Khắc Huy gật đầu: “Tôi rất sẵn lòng!”