Mất Trinh


Laninchet xoa xoa mi tâm mệt mỏi.

Trong những ngày này, hắn đã thuyết phục bản thân hãy quên đi những gì đã xảy ra trong phòng thẩm vấn dưới lòng đất.

Hắn là một hoàng tử lớn lên theo sự giáo dục nghiêm khắc của hoàng gia, luôn có thể giữ bình tĩnh, phân tích những ưu và khuyết điểm, không để cho mình bị ảnh hưởng bởi cảm xúc.

Nhưng cảnh tượng Stlere cưỡng hiếp Winley, vẫn còn đọng trong tâm trí không thể xóa nhòa được.

Laninchet nhớ rõ người đàn ông tóc vàng ấy đứng thẳng lưng như thế nào, cắm dưỡng vật to lớn vào cơ thể vị hôn thê, khiến nàng run rẩy không thôi.

Cũng nhớ rõ tiếng phụt phát ra khi gậy thịt cắm vào, cùng với tiếng thở dốc xen lẫn tiếng khóc lóc của nam nữ.

Trốn tránh là hành vi hèn nhát, cho nên toàn bộ quá trình hắn không nhắm mắt, cảm thụ được sự sỉ nhục từ Stlere.

Do sở thích sạch sẽ nghiêm trọng, cùng với cảm giác tức giận khi bị phản công sau đó, Laninchet đã nôn mửa sau khi trở về Ontario.


Sau khi nôn xong, hắn tắm rửa sạch sẽ, hắn vẫn là đệ nhất hoàng tử của Seagate.

Đó là Laninchet Leonard kiềm chế và lý trí.

Hắn chậm rãi thở hắt ra, hai tay đeo găng tay trắng đan đan vhéo nhau, bày ra tư thế đàm phán.

“Tiểu thư Carter.

”Hắn gọi dòng họ của gia tộc Winley.

“Sự tình đã qua rồi, ta dùng danh dự hoàng thất bảo đảm với nàng, chuyện trong phòng thẩm vấn sẽ trở thành bí mật vĩnh viễn.

”Giọng điệu của Laninchet rất bình tĩnh, trong sự bình tĩnh lại mang theo xa cách.


“Cho dù nàng mất đi trinh tiết, hôn ước giữa chúng ta cũng sẽ không bị ảnh hưởng.

Sau một tháng khi nàng tốt nghiệp Học viện Gerta, chúng ta sẽ cử hành hôn lễ.

”Hắn chăm chú nhìn Winley ngồi đối diện, đôi mắt đen nhánh hiện ra màu sắc lạnh như băng.

“Tiểu thư Carter có hiểu ý ta chứ?”Winley cong môi: “Hiểu.

”Nàng quá hiểu.

Laninchet cảm thấy biểu cảm của Winley có chút cổ quái.

Hắn đã cố gắng phớt lờ cảm giác khác thường trong lòng, tiếp tục nói:“Ta nên nói rõ ràng hơn.

Tiểu thư Carter, ý ta là, xin nàng đừng biểu hiện thương tâm khổ sở trước mặt mọi người, sẽ gây ra sự nghi ngờ.

Nàng vẫn có thể là thê tử của ta như trước, không có gì phải buồn.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận