Thú nhân lai thở dồn dập, cơ thể vẫn không nhúc nhích, gậy thịt thẳng tắp ở bụng dưới bại lộ trong không khí, lỗ của quy đầu co rút lại phun ra chất nhầy nóng rực.Winlay ngạc nhiên trước sự ngoan ngoãn của hắn.Rõ ràng nguy hiểm đến mức như thể một giây sau sẽ nhào tới cắn xé cổ chủ nhân, nhưng hắn lại luôn cố chịu đựng, thuận theo, không dám cãi lại bất kỳ yêu cầu nào của nàng.Con chó nghe lời xứng đáng được khen thưởng.Winlay xoa xoa mái tóc ngắn ướt đẫm mồ hôi của Simon, kéo tay hắn chui vào váy của mình, dạy hắn dùng móng vuốt sắc nhọn để cắt đứt quần lót.Những miếng vải mỏng rơi trên bãi cỏ.
Đáy váy của Winlay trở nên trống rỗng.Nàng muốn hắn đứng dậy, lại chê vóc dáng hắn quá cao, túm lấy cơ ngực muốn hắn hạ thấp eo xuống một chút.
Simon mặc cho nàng đùa nghịch, trong tai ù ù, máu chảy xuôi điên cuồng.
Hắn nảy ra một phỏng đoán không thể tin được, sau đó tận mắt nhìn Winlay nhấc làn váy lên, dùng giữa hai chân đang trần trụi kẹp lấy dương vật thô dài cứng rắn của hắn.Hoa môi mềm mại ấm áp dán vào gậy thịt nóng hổi, miệng huyệt bị giấu bên trong dường như bị làm cho nóng lên, hơi co rút lại.Winlay kẹp cây gậy sắt khổng lồ của thú nhân lai, bắp đùi bất giác run rẩy.
Nàng bắt lấy cánh tay của hắn, móng tay của nàng cắm sâu vào trong da thịt của hắn.“Ngươi động một cái.” Nàng ra lệnh cho hắn, “Không được phép cắm vào, có nghe thấy không?”Đáp lại nàng là cái ôm bất ngờ của Simon.“Cũng không được ôm!”Mệnh lệnh của Winlay đương nhiên phải làm theo.Simon chỉ ôm trong một giây, như thể muốn đưa nàng vào cơ thể mình.
Sau khi bị Winlay khiển trách, lập tức buông nàng ra, chỉ dùng bàn tay ôm hờ eo nàng.
Hắn không cần nàng chỉ đạo nữa, thẳng hông tự động đưa đẩy.Gậy thịt liên tục ma sát môi hoa, phần đỉnh vểnh lên thỉnh thoảng xuyên qua giữa hai chân Winlay, chọc vào trong chiếc váy hoa nhỏ.
Đôi khi nó cũng dán vào khe mông, trượt qua chỗ lõm của đường huyệt, chọc vào những hạt thịt đang ẩn bên trong môi hoa..