Bốp!Tiếng tát vào mặt đặc biệt vang dội.Stlere bị đánh cho nghiêng đầu, hai má nhanh chóng đỏ bừng máu.Hắn liếm khóe môi tê dại, đầu lưỡi chống lên nướu răng, im lặng cười rộ lên.
Con ngươi vàng sẫm gắt gao nhìn nàng chằm chằm, phảng phất nhưu dã thú sắp cắn xé con mồi dưới móng vuốt của nó.“Thao chết ngươi con ả kỹ nữ này.”Ngữ điệu của Stlere rất ôn hòa, giây tiếp theo hắn bế bổng Winley, đi lên vài bước, dùng sức ấn nàng vào mặt kính lạnh như băng.
Cùng lúc đó, gậy thịt ở hạ thân đâm vào cơ thể Winley, không chừa lại chút đường sống nào.Quá sâu quá sâu quá sâu!Winley không còn thời gian để sắp xếp thông tin lộn xộn trong đầu, la hét đánh Stlere.
Nàng tát vào mặt hắn, đấm ngực hắn, nhưng chỉ đổi lấy hắn càng điên cuồng chống đối.
Đáy mắt Stlere hơi phiếm hồng, mấy sợi tóc vàng lộn xộn bị mồ hôi thấm ướt, dính vào trán.Hắn chê Winley phiền, dứt khoát nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của nàng, ấn lên cửa sổ kính.
Cũng nâng một cái đùi của nàng lên, mạnh mẽ ôm lấy thắt lưng mình.Kính bị đâm vang lên bịch bịch, bọt nước trắng đục như sữa bắn tung tóe, lại từ từ chảy xuống dưới.Đối với các tù nhân bên trong, hình ảnh này thật tục tĩu và bẩn thỉu.Laninchet nhìn vị hôn thê của mình.
cơ thể Winley cũng không được xem là đẫy đà, thậm chí quá mức gầy gò.
Lưng nàng dán lên kính, các đường nét của xương bả vai lộ rõ khác thường, giống như hai cánh bướm run rẩy liên tục.
Mỗi lần Stlere đâm một cái, eo nàng sẽ vô thức run rẩy, ngay cả phần mông mượt mà cũng nổi lên màu hồng đáng thương.
Mái tóc dài bạch kim xinh đẹp xõa xuống, ma sát mặt kính trong suốt, bị mồ hôi và tinh dịch dính thành một dúm.Đây rõ ràng là một hành động xâm lược đơn phương.Nhưng từ thị giác của Laninchet, lại giống như một trận gian dâm song phương.Hắn căng chặt quai cằm, đôi mắt đen thâm trầm lạnh như băng hiện lên cảm xúc chán ghét.
Hai tay bị còng sắt giam cầm trên ghế, dần dần nắm chặt, mu bàn tay nổi lên gân xanh..